Thập Niên 90: 8 Anh Trai Của Thiên Kim Giả Đều Là Long Ngạo Thiên

Chương 8: Các cậu làm phiền đến tôi.

Trước Sau

break

Chương 8: Các cậu làm phiền đến tôi.

Bạch Chi Ngữ ngồi xuống bên cạnh Cố Ninh Ninh, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn cậu”

Cố Ninh Ninh ném cho cô ánh mắt khinh bỉ: “Cảm ơn cái gì mà cảm ơn? Đừng tự mình đa tình.”

Bạch Chi Ngữ không nói thêm gì, yên lặng giở sách ra.

Cố Ninh Ninh cũng nhanh chóng mở sách ra: “Tạ...Bạch Chi Ngữ, lần thi tháng tới tôi nhất định sẽ vượt qua cậu.”
Bạch Chi Ngữ nhìn cô ấy một cái, nói: “Cậu không có cơ hội này đâu!”

Cố Ninh Ninh nhướng mày: “Phải không? Hạng nhất khối tự tin như vậy sao? Lần thi tháng trước tôi chỉ thua cậu có hai điểm mà thôi!”

Bạch Chi Ngữ: “Không phải, ý tôi là có thể tôi sẽ phải rời khỏi trường này!”

Cố Ninh Ninh ngẩn người: “Vì sao?”

Bạch Chi Ngữ không trả lời, chỉ cúi đầu xem sách giáo khoa trươc mặt.

Cố Ninh Ninh quay đầu nhìn về phía Tạ Thanh Dao cách đó không xa, khẽ nhíu mày.

Sau khi kết thúc tiết đầu tiên.

Các bạn học có chút ham danh lợi đều vây quanh Tạ Thanh Dao.

“Bạn học Tạ, nhà họ Bạch có phải đặc biệt nghèo đúng không? Sáng nay tôi thấy Bạch Chi Ngữ được người ta dùng xe đạp chở đến trường đấy!”

“Ha ha, cười chết mất, bảo mẫu nhà tôi ngay cả mua đồ ăn cũng là lái xe đi, Bạch gia cũng nghèo quá rồi đấy.”

“Tôi nghe nói mẹ Bạch Chi Ngữ là công nhân đã nghỉ việc, ba ba là công nhân xưởng sắt thép, một tháng lương có 400 đồng, 400 đồng nuôi đến mười người đấy.”

“400 đồng? Ít vậy sao? Tôi ăn một bữa cơm ở đường Hoàng Hà cũng hơn 400 khối rồi? Này cũng quá nghèo rồi!”

400 đồng ở những năm 90 được xem như là lương cao, người bình thường lương một tháng chỉ khoảng một hai trăm đồng.

Tạ Thanh Dao thẹn thùng nói nói: “Mọi người đừng nói như vậy, Chi Ngữ nghe được sẽ buồn lắm, xuất thân không phải là thứ mà cô ấy có thể chọn được.:

“Cô ta đoạt thân phận của cậu, cậu còn thay cô ta nói chuyện làm gì? Cậu cũng quá tốt bụng rồi đó!”

“Bạn học Tạ, cậu đã xinh đẹp rồi, tính cách lại tốt như vậy, thật xứng đôi vối Mục Thiếu.”

 “Bang!” Mục Quan Lâm ở bên cạnh ném sách xuống đất.

Mọi người liền nhìn về phía hắn, khuôn mặt trắng nõn của hắn nhăn lại đầy vẻ bực bội: “Các người làm phiền đến tôi.”

Mọi người nhìn nhau, hiện tại là thời gian nghỉ giải lao, hơn nữa các cô nói chuyện phiếm âm lượng cũng vừa phải mà? Nhưng các cô cũng không dám đắc tội hắn, chỉ đành trở về chỗ ngồi của mình.

Tạ Thanh Dao nhìn về chỗ ngồi trống rỗng của Bạch Chi Ngữ, những lời vừa nãy nếu cô ta nghe được thì tốt biết bao, đáng tiếc cô ta bị chủ nhiệm lớp gọi đi rồi.

Nhưng mà cũng không sao, những ngày sau này, Bạch Chi Ngữ sẽ còn đau khổ dài dài.

……

Phòng giáo viên.

Cô Vương vỗ vai Bạch Chi Ngữ, nói lời thấm thía: “Chi Ngữ, xuất thân là thứ chúng ta không cách nào lựa chọn, nhưng lấy thành tích của em, chỉ cần em giữ vững nó, về sau thi đỗ một trường đại học tốt, tiền đồ vẫn như gấm như cũ, em đừng nản chí.”

Cô Vương thật sự rất thích Bạch Chi Ngữ. Không chỉ cô Vương, mà tất cả những giả viên dạy lớp cô đều rất thích cô, thành tích cô tốt, lại ngoan ngoãn không bày trò, tự nhiên mọi người đều sẽ yêu quý cô.

Cho nên với biến cố đột nhiên xuất hiện trong đời cô, cô Vương lập tức làm công tác tư tưởng cho cô bé, phòng ngừa cô bé đi sai đường.

Khuôn mặt tinh xảo như búp bê của Bạch Chi Ngữ mang theo ý cười, đáp: “Cô Vương yên tâm, em sẽ cố gắng học tập.”

Cô Vương gật đầu.

……

Thời gian buổi sáng trôi qua rất nhanh. Chuông tan học vừa vang lên, học sinh nối đuôi nhau ra khỏi lớp.

Bạch Chi Ngữ thu thập xong văn phòng phẩm, đi tìm bạn tốt của mình là Vương Tiểu Cầm.

Vương Tiểu Cầm hôm nay không nhiệt tình tiếp đón cô như mọi khi, vẻ mặt cô ấy có chút cổ quái: “Chi Ngữ, cậu đi nhà ăn trước đi, mình có chút không thoải mái.”

“Cậu không thoải mái ở đâu? Tớ đưa cậu đến phòng y tế.”. Bạch Chi Ngữ tiến lên muốn sờ trán cô ấy nhưng lại bị cô ta né tránh.

Ngón tay Bạch Chi Ngữ cứng đờ giữa không trung.

 “Chi Ngữ, cậu đi trước đi.” Sắc mặt Vương Tiểu Cầm càng lúng túng.

“Bạch Chi Ngữ, uổng công cậu là hạng nhất toàn khối, cô hiện tại không còn là thiên kim tiểu thư nhà giàu số một nữa, người ta không muốn chơi cùng cô nữa, cô không nhận ra sao?” Cố Ninh Ninh khoanh tay đi phía sau hai người, bộ dạng không chê to chuyện nói.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc