Thập Niên 90: 8 Anh Trai Của Thiên Kim Giả Đều Là Long Ngạo Thiên

Chương 4: Làm tất cả mọi người đều chán ghét cô.

Trước Sau

break

Bạch Chi Ngữ ngọt ngào nói: “Anh à, chúng ta còn cần đi thêm mấy phút nữa, đi nhanh lên chúng ta bị muộn rồi.”

Bạch Ngạn Phàm không ngờ cô lại không hề chê bai xe của hắn. Quả nhiên, gen di truyền rất cường đại, các anh trai đều biết điều kiện gia đình không tốt, nhưng chưa bao giờ oán hận, chỉ biết càng nỗ lực đọc sách, chờ tương lai thi đỗ đại học để có thể thay đổi vẫn mệnh.

Chỉ có một mình Tạ Thanh Dao mỗi ngày đều than thân trách phận, vì sao trong nhà lại nghèo như vậy? Mà đã nghèo tại sao còn muốn sinh nhiều con? Bố mẹ vì sao lại muốn sinh cô ta ra, chính là để cô ta chịu khổ sao? Vì sao cô ta không phải là thiên kim tiểu thư nhà có tiền cơ chứ?

Mà Bạch Chi Ngữ vốn sống trong nhà giàu lại không chê, quả nhiên là em gái của hắn.

Bạch Ngạn Phàm phóng nhanh đến cửa trường trung học Ice của Bạch Chi Ngữ. Trước cửa cổng là một loạt xe sang, cùng chiếc xe đạp của họ có vẻ không hợp nhau chút nào.

Bạch Chi Ngữ từ ghế sau nhảy xuống: “Cảm ơn anh tám!”

Một chân Bạch Ngạn Phàm chống xuống đất, khóe môi mang theo chút ý cười nói: “Cái kia...Em gái, tan học muốn anh đón em không?”

Bạch Chi Ngữ gật đầu: “Muốn, buổi tối xong tiết tự học em đứng chờ anh ở cổng trường nhé, tạm biệt anh trai.”

Khóe mắt cô nhìn thấy chiếc ô tô thường đưa cô đến trường học mỗi ngày, nhưng bước chân cô không hề dừng lại mà đi thẳng vào trường học.

Tạ Thanh Dao ngồi trên xe ô tô vừa lúc thấy được một màn Bạch Ngạn Phàm đưa Bạch Chi Ngữ đi học.

Cô ta vừa lòng nhếch môi. Đây mới đúng là cuộc đời mà Bạch Chi Ngữ phải sống, ngồi ở phía sau xe đạp, bị gió thổi đến run bần bật. Mà cô ta thì ngồi trên ô tô hưởng thụ cuộc sống của một tiểu thư nhà giàu.

Nhưng mà, vừa nãy Bạch Ngạn Phàm đang cười sao? Tên khốn kia chưa từng cho cô ta sắc mặt tốt. Tối qua hắn vừa mới gặp Bạch Chi Ngữ, với tính cách thối tha của hắn, hẳn là sẽ không cười nói với Bạch Chi Ngữ, chắc là cô ta nhìn lầm mà thôi.

 “Thanh Dao, đi thôi, đi làm thủ tục chuyển trường cho con.” Mẹ Tạ dịu dàng nói.

Hôm nay, Tạ Thanh Dao sẽ chuyển từ trung học Hải Thành sang trung học Ice, hơn nữa còn chuyển đến lớp tốt nhất.

Cho dù mẹ Tạ cũng rất luyến tiếc con gái nuôi Bạch Chi Ngữ của mình, nhưng càng đau lòng cho con gái ruột phải chịu khổ mười lăm năm ở nhà họ Bạch hơn.

“Cảm ơn mẹ.” Tạ Thanh Dao ngoan ngoãn nói. Cô ta sẽ không ngây ngốc giống như đời trước nữa. Đời trước quay lại nha họ Tạ, cô ta cảm thấy cả thế giới đều nợ cô mình, làm mưa làm gió gây ra đủ thứ chuyện, vừa về nhà không đến một tháng đã khiến cho cả nhà chán ghét cô ta. Đời này, cô ta sẽ bắt chước bộ dáng ngoan ngoãn của Bạch Chi Ngữ, cô ta muốn khiến Bạch Chi Ngữ trở thành kẻ khiến tất cả mọi người chán ghét kia.

 “Đứa nhỏ ngốc.” Mẹ Tạ xoa đầu cô ta.

Bạch Chi Ngữ một đường đi thẳng về phía lớp một.

Dọc theo đường đi, có bạn học chỉ vào cô khe khẽ nói nhỏ.

“Cô ấy chính là Tạ Chi Ngữ phải không? Nghe nói cô ta không phải là cô hai của nhà giàu số một đâu, nhưng vận khí tốt thật, thay thế thiên kim thật nhà người ta sống cuộc sống thần tiên đến mười lăm năm!”

“Ai, lúc trước không phải truyền ra tin hai nhà Tạ Mục muốn liên hôn? Tạ Chi Ngữ và Mục Quan Lân là một đôi sao? Hiện tại cô hai chân chính đã trở lại, vậy liên hôn vẫn là Tạ Chi Ngữ hay đổi sang tiểu thư nhà họ Tạ chân chính đây?”

“Khẳng định là Tạ nhị tiểu thư rồi? Hhàng giả như vậy khẳng định nhà họ Mục sẽ không nhận đâu.”

Bạch Chi Ngữ mặc kệ lời bàn luận của họ, đi vào trong phòng học. Khi Bạch Chi Ngữ xuất hiện ở cửa phòng học, tất cả mọi người đều yên lặng, đồng loạt nhìn về phía cô.

Hiển nhiên, mọi người đều đã biết Bạch Chi Ngữ là thiên kim giả. Trong phòng học vẫn chưa có giáo viên. Bạch Chi Ngữ mặt không đổi sắc, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, đi về chỗ ngồi của mình ngồi xuống, mà bên cạnh cô là Mục thiếu gia Mục Quan Lân.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc