Thập Niên 90: 8 Anh Trai Của Thiên Kim Giả Đều Là Long Ngạo Thiên

Chương 5: Tặng cho mày chút quà, mày thích sao?

Trước Sau

break

Mặc Quan Lân vốn có làn da trắng nõn, ngũ quan cũng rất xuất sắc, trên người mang theo vài phần tự phụ, vừa nhìn liền biết xuất thân từ gia đình phú quý, được bảo vệ rất tốt, chưa từng gặp qua chuyện suy sụp nào.

Lớp họ đã từng gọi Bạch Chi Ngữ và Mục Quan Lân là đôi kim đồng ngọc nữ. Cha Tạ từng nói với Bạch Chi Ngữ, tương lai hai nhà Tạ Mục sẽ liên hôn, hai nhà chỉ có cô và Mục Quan Lân là tuổi tác tương đương. Cho nên khi các bạn mang chuyện này ra đùa giỡn, cô mới không phản bác.

Giờ phút này, Mục Quan Lân nhìn Bạch Chi Ngữ, hắn há miệng thở dốc, lại há miệng thở dốc, lặp lại rất nhiều lần, cuối cùng, cũng không nói gì cả.

Bạch Chi Ngữ cũng đồng dạng yên lặng, cô cúi đầu tìm túi đựng bút trong hộc bàn, bàn tay vừa mới vói vào, liền cảm giác có cái gì đó lạnh lẽo nhanh chóng quấn quanh cổ tay cô. Trong nháy mắt cô rút tay ra, một con rắn quấn quanh cổ tay cô, cái đuôi còn nhích tới nhích lui, còn đầu của nó thì bị Bạch Chi Ngữ nắm lấy.

 “A!” Mọi người vẫn chăm chú nhìn Bạch Chi Ngữ cùng Mục Quan Lân. Nhìn thấy Bạch Chi Ngữ bỗng nhiên bắt lấy một con rắn, điều này khiến các bạn học nữ bị dọa liên tục hét chói tai, các nữ sinh ở cạnh Bạch Chi Ngữ nhanh chóng chạy đi, thậm chí có người quá sợ hãi, mềm chân ngã trên mặt đất.

Mục Quan Lân cũng bị dọa tới mức sắc mặt đều thay đổi.

“Chi Ngữ!” Hắn có chút lo lắng hô một tiếng, nhưng lại không dám tới gần.

Phần lớn các bạn học đều kinh hoảng thất thố.

“Ha ha ha ha...” Phía sau phòng học lại truyền đến tiếng cười điên cuồng.

 “Ha ha ha, hàng giả, nghe nói mày không phải Tạ gia nhị tiểu thư chân chính, là quỷ nghèo! Đây là quà tao tặng mày, thích chứ?”

Ánh mắt không chút độ ấm của Bạch Chi Ngữ dừng lại trên mặt hắn. Nam sinh này tên là Trương Đại Hải. Hắn đã từng tỏ tình với cô mấy lần, nhưng cô biết mình sau này sẽ liên hôn với Mục Quan Lân, liền trực tiếp lơ hắn.

Khi cô vẫn là cô hai của nhà họ Tạ , Triệu Đại Hải đương nhiên không dám làm gì cô. Nhưng hiện tại cô không còn bối cảnh thân phận nữa, Triệu Đại Hải nghĩ mình thế nhưng từng bị cái con quỷ nghèo này từ chối, tâm lí khó chịu đến cực độ, cho nên liền bày ra trận trả thủ này.

 “Triệu Đại Hải, mày trêu đùa Bạch Chi Ngữ cũng không sao, nhưng mày làm tao sợ đó!”

“Đúng đó, mày không biết chờ đến lúc không có ai bận trên đùa cô ta không được sao?”

“Triệu Đại Hải, mày dọa Tạ Chi Ngữ ngất cũng không sao, nhưng dọa đến bọn tao, mày bồi thường nổi sao?”

Nói những lời này, cơ bản đều là các học sinh nữ. Lúc trước cô là nhị tiểu thư nhà giàu số một, đối tượng liên hôn lại là Mục Quan Lân, đã vậy thi luôn đứng hạng nhất, có thế nói là đoạt hết nổi bật. Các cô gái này tuy không thích cô, nhưng cũng không còn cách nào khác, nhưng hiện tại không giống như vậy nữa, Bạch Chi Ngữ kia chính là bùn đất trên mặt đất để các cô tùy ý dẫm đạp.

Đáng tiếc, bọn họ nghĩ sai rồi. Bạch Chi Ngữ nhìn Triệu Đại Hải cười khẽ: “Tôi rất thích quà của cậu, cho nên tính tặng cậu phần quà đáp lễ.” Bạch Chi Ngữ đi về phía Triệu Đại Hải.

Triệu Đại Hải ngây người, hắn theo bản năng nói: “Tạ Chi Ngữ, mày không phải muốn câu dẫn tao chứ, tuy nhà tao chỉ có chút tiền, nhưng mày như quỷ nghèo vậy tao cũng chướng mắt!”

Lời này của hắn nói ra, phảng phất như muốn rửa sạch nối nhục do bị Bạch Chi Ngữ làm lơ lúc trước.

Bạch Chi Ngữ đứng trước mặt Triệu Đại Hải, hắn ta rất cao, nhưng khi nhìn thấy con rắn đang ở trên cổ tay Bạch Chi Ngữ nhích tới nhích lui, hăn cũng có chút sợ hãi. Hắn hôm nay sai tài xế nhà hắn bỏ rắn vào bàn học của Bạch Chi Ngữ, bản thân hắn cũng không dám cầm nó. Triệu Đại Hải lại lui về sau thêm hai bước, mãi đến khi sau lưng là vách tường không thế nào lùi thêm được nữa.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc