Tạ Miêu, sau khi ký ức của kiếp trước được thức tỉnh, phát hiện bản thân đã xuyên vào một quyển sách có bối cảnh vào những năm 70. Trong sách, cô có xuất thân tốt với một gia đình đầy uy tín: bố là bí thư đại đội, bà nội là một nông dân giỏi nuôi lợn, và quan trọng hơn, cô còn có một hôn ước với nam chính – một quân nhân. Cuộc sống của cô dường như đã được định sẵn, với tương lai làm vợ của một người đàn ông được mọi người trong làng trên xóm dưới ngưỡng mộ.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, dù có vẻ mọi thứ đều thuận lợi, Tạ Miêu chỉ là **vợ trước xui xẻo** mà thôi. Cốt truyện không hề tươi sáng cho cô, bởi sau khi kết hôn chưa đến hai năm, nam chính – người cô gả cho – tìm được tình yêu đích thực. Hắn không ngần ngại đưa ra lý do **"không có tình cảm"** để yêu cầu ly hôn với cô. Tạ Miêu bị bỏ lại với nỗi đau và sự bất công, trở thành một mảnh ghép phụ trong cuộc sống của hắn.
Ký ức về tương lai xám xịt đó khiến Tạ Miêu chán nản, nhưng cũng giúp cô nhanh chóng có một quyết định dứt khoát. Cô không còn muốn theo đuổi cái gọi là "tình yêu đích thực" của nam chính nữa. Trong lúc đang chạy ngược đường, cô bất chợt ném mạnh cái chậu xuống đất, tức giận tự nhủ: **"Có thời gian rỗi sao không học tập cho tốt, thi vào Thanh Hoa Bắc Đại, theo đuổi tên đàn ông chó chết làm gì!"**
Tạ Miêu quyết định sẽ không để bản thân bị cuốn vào kịch bản bi thương đã định sẵn. Thay vì lãng phí cuộc sống để theo đuổi một người đàn ông không xứng đáng, cô sẽ tận dụng thời gian để phát triển bản thân, hướng tới tương lai sáng sủa hơn. Với kiến thức từ kiếp trước, cô sẽ thay đổi số phận của mình, vứt bỏ cốt truyện cũ và viết nên cuộc đời mới của chính mình.