Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập

Chương 1

Trước Sau

break

“Rầm!”

Một tiếng động khô khốc vang lên, hòa cùng hơi thở gấp gáp của người đàn ông khi hắn ném mạnh cô gái bị trói chặt tay chân xuống nền đất lạnh buốt.

“Tam Nhi, cháu coi nhẹ nhẹ cái tay một chút! Đây chính là vợ chưa cưới của cháu đấy, nhỡ đâu làm con bé bị thương thì cháu lại phải tốn tiền để chữa trị bây giờ đấy!”

“Tại cháu mệt quá rồi còn gì nữa, mà bác cả à, bác có chắc chắn là con bé Liễu Sơ Tuyết này sẽ chịu gả cho cháu không vậy?”

“Người thì cũng đã bị cháu mang tới đây rồi, chẳng lẽ còn có thể giả được à?”

“Nhưng mà bác cũng biết tính cô ta rồi đấy. Lỡ may cô ta dám kiện cháu tội sàm sỡ thiệt, vậy chẳng phải là cháu tiêu đời à? Cháu thì muốn cưới vợ thật đấy, nhưng mà cũng không thể liều cái mạng này của mình đúng không?”

“Cháu là cháu ruột của bác, cho dù bác có hại ai thì cũng không thể hại cháu của mình được. Nghe lời bác, cứ làm theo đúng kế hoạch mà chúng ta đã tính toán trước đấy, chẳng mấy chốc cháu sẽ có vợ, có con, có nhà cửa ấm êm.”

Liễu Sơ Tuyết bị đau mà tỉnh dậy, phần hông của cô bị đập lên cạnh của một hòn đá nhô ra ở dưới đất khi bị quăng xuống. Trong cơn choáng váng, cô nghe rõ đoạn đối thoại giữa hai người.

Đầu óc cô “ong” lên. Gì đây? Cô bị bắt cóc à?

Cô vốn chẳng nên nghe lời bạn thân rủ rê đi chơi nhảy dù lượn. Bây giờ thì hay rồi, nhảy dù sao mà nhảy thẳng vào ổ của bọn bắt cóc luôn vậy chứ?

Khi cơn đau dịu đi đôi chút, cô vừa định nhìn xung quanh xem mình đang ở đâu thì đã nghe thấy giọng người phụ nữ kia tiếp tục vang lên:

“Đi thôi, xuống núi nhanh lên, đừng để người trong làng phát hiện ra chúng ta đã từng rời khỏi thôn.”

“Thế còn cô ta? Bỏ mặc ở đây à? Nhỡ may cô ta tỉnh dậy thì phải làm sao?”

“Yên tâm đi, thuốc mê này bác mua rất đắt, ít nhất cũng phải đến sáng mai nó mới có thể tỉnh lại. Với lại tay chân của nó đã bị chúng ta trói hết rồi, dù có tỉnh đi chăng nữa thì nó cũng có chạy được đâu. Chỉ cần nó không về nhà vào buổi tối hôm nay, thì danh tiếng cũng sẽ không còn. Đến lúc đó cháu cứ giả bộ lên núi ‘tình cờ’ tìm thấy nó, chuyện cũng đã đến nước này rồi, thì kể cả nó có không chịu thì cũng không thể thoát khỏi tay của bác được.”

“Vậy cháu cảm ơn bác cả, sau này cháu nhất định sẽ hiếu kính với bác!”

“Đừng có nói nhiều nữa, mau đi tìm mấy tảng đá lớn về đây, chắn miệng hang lại, còn phải đề phòng dã thú trong núi vào hang, nếu không lại phiền phức lớn.”

“Được, cháu nghe bác hết!”

Người phụ nữ tên Cát Tú Lan liếc nhìn cô gái đang nằm dưới đất, trên mặt không có chút nào gọi là áy náy.

“Đừng trách tôi tàn nhẫn, ai bảo cái số của cô sinh ra không tốt làm gì.”

Tiếng bước chân xa dần vang lên. Liễu Sơ Tuyết nghiến răng chịu đựng cơn đau, cố gắng mở mắt ra để nhìn cho rõ kẻ đã bắt cóc mình. Nhưng khi ánh sáng le lói từ cửa hang chiếu vào, thấy bóng lưng hai người kia, đầu cô càng trở nên rối loạn hơn.

Cái gì thế này?

Thời đại nào rồi mà còn mặc áo xám đầy những mảnh vá như vậy? Cô rốt cuộc là đang ở đâu vậy?

Còn chưa kịp định thần, thì hai người kia đã kéo đá về, lấp kín nửa cửa hang lại rồi quay đầu bỏ đi.

Liễu Sơ Tuyết cố gắng vùng vẫy khỏi dây trói nhưng tay của cô bị buộc rất chặt, hoàn toàn vô ích. Cô cố nén sự sợ hãi, cố gắng giữ bình tĩnh. Phải tự cứu mình!

Sau một hồi quan sát, cô phát hiện gần cửa hang có một tảng đá nhô lên, có cạnh rất sắc bén, có thể lợi dụng nó để cắt sợi dây được. Thế là cô như một con sâu đo bò lết từng chút từng chút về phía đó. Cuối cùng cô cũng cọ được sợi dây trói chân vào đá và sau một hồi vật lộn, cô thành công cắt đứt sợ dây!

Sau khi đã giải thoát được đôi chân, cô không tiếp tục nghỉ ngơi mà tiếp tục tìm cách để cọ dây trói tay vào đâu đó để có thể tháo nốt dây trói nơi cổ tay. Nhưng cô đã đánh giá cao thể lực của chính mình.

Do bị trói đã lâu làm cho máu huyết không được lưu thông, nên khiến cho tay cô trở nên tê cứng. Chỉ cần cọ lệch một cái, đã khiến cả người cô bị nghiêng mạnh, và ngã đập vào vách đá.

Do hai tay bị trói ra phía sau, nên cô chẳng thể chống đỡ được.

Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, cô dốc sức để đổi hướng ngã xuống bằng vai để đầu mình không bị đập vào vách đá. Nhưng vẫn không thể tránh khỏi trán bị va quệt và bị trầy xước chảy máu.

“A!” Cô bật lên một tiếng kêu đầy đau đớn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc