Chương 8: Không phải đối tượng
Cố Hướng Bắc, người vẫn im lặng đi theo suốt chặng đường, quay người rời đi sau khi thấy Giang Tiểu Kiều đã bước vào cổng khu Thanh Niên Trí Thức.
Bên trong sân, Hà Hoài Quân và bốn người khác đang bện dây rơm và bàn bạc xem nên ăn gì cho bữa tối.
Mọi người trông thấy Giang Tiểu Kiều quay lại, bốn người định hỏi ý kiến cô về bữa tối, nhưng thấy vẻ mặt cô, họ liền dừng lại.
"Tiểu Kiều, em sao vậy?" Châu Yến lo lắng hỏi.
Trịnh Thắng Nam đứng dậy nói: "Có phải tên họ Cố kia ức hiếp em không?"
Hà Hoài Quân và Phạm Gia Bảo đều là đàn ông, nên không dễ gì hỏi thẳng những câu hỏi này, nhưng ánh mắt họ vẫn dán chặt vào GiangTiểu Kiều.
Giang Tiểu Kiều đặt sọt tre và ba lô xuống, hít hai hơi thật sâu, lấy lại vẻ mặt bình tĩnh.
"Em không sao. Trước đó em đã hiểu lầm ý của đồng chí Cố." Giang Tiểu Kiều nói: "Anh ấy nói không muốn tái hôn, chúng em cũng không phù hợp."
"Sao lại như thế?" Trịnh Thắng Nam nói: "Nếu chị mà là anh ấy, chị sẽ rất vui khi được ở bên Tiểu Kiều!"
Châu Yến khuyên nhủ: "Tiểu Kiều, không sao đâu. Đây là chuyện tốt. Em là người xuất sắc như vậy. Cứ chia tay với anh ấy đi. Về thành phố rồi em sẽ tìm được người tốt hơn."
Hà Hoài Quân liếc nhìn Châu Yến đành cười khổ, nhưng cũng đồng ý với lời Châu Yến.
"Được rồi, Tiểu Kiều, với điều kiện của em, anh tin em có thể tìm được nhiều bạn đời tốt hơn trong thành phố. Em không cần phải bận tâm đến mỗi người này."
Phạm Gia Bảo nhẹ giọng nói: "Vậy, vậy còn miếng thịt lợn rừng này, chúng ta có nên lấy không?"
Vừa nói xong, Trịnh Thắng Nam, Châu Yến, Hà Hoài Quân và Phạm Gia Bảo đều nhìn về phía Giang Tiểu Kiều.
Giang Tiểu Kiều nói: "Lấy chứ! Sao lại không? Đây là tiền bịt miệng anh ấy cho chúng ta."
Trịnh Thắng Nam đồng ý: "Đúng, đúng, đây là tiền bịt miệng, chúng ta nên cầm lấy."
Giang Tiểu Kiều định biến nỗi buồn và cơn giận thành cơm để ăn, liền hỏi: "Tối nay chúng ta ăn món gì? Ăn sớm chút được không?"
...
Bên kia, Cố Hướng Bắc cũng vác một con lợn rừng trên lưng, đi một con đường vắng vẻ về nhà.
Cố Kim Hoa và mấy đứa trẻ nhìn thấy con lợn rừng, mắt vội sáng lên.
Mấy đứa trẻ vây quanh Cố Hướng Bắc khen ngợi: "Chú Tư, chú thật tuyệt vời!!" "Chú Tư, lần sau chú lên núi có thể dẫn cháu đi cùng không?" "Ba ơi, thịt, đây là thịt thật sao?!" "Suỵt, Thạch Đầu, em nhỏ giọng lại chút." "phải, phải ha…"
Cố Hướng Bắc nói: "Con tình cờ nhìn thấy con lợn rừng này trên núi, nên mang nó xuống."
Cố Kim Hoa gật đầu, nhìn con lợn rừng, trong đầu đã nghĩ cách chuẩn bị các món ăn từ nó.
"Lâu lắm rồi nhà ta chưa được ăn thịt," Cố Kim Hoa nói: "Ngày mai làm hai cân bánh bao nhân thịt lợn muối. Phần còn lại sẽ làm thành thịt xông khói, để dành ăn sau."
"À, tiện thể, lão Tứ, mai con mời Tiểu Kiều đến ăn cơm đi."
"Giờ hai đứa đã là một cặp rồi. Nhà ta cũng khó mà nấu được bữa cơm ngon. Mời Tiểu Kiều đến ăn cho vui. Con bé ở khu Thanh Thiếu Niên cũng ít được thoải mái..."
"Mẹ, con vừa gặp đồng chí Giang trên núi. Chúng con đã nói rõ không tiếp tục nữa."
"Cái gì!?" Nụ cười trên mặt Cố Kim Hoa biến mất, bà hỏi lại. "Con nói gì cơ?"
Bọn trẻ ngồi xổm xuống đất nhìn con lợn rừng nằm đó, vừa nuốt nước bọt vừa ríu rít nói chuyện. Chúng vui mừng đến nổi nhanh chóng thay đổi biểu cảm khác nhau, rồi thi nhau quay lại nhìn Cố Hướng Bắc.
"Đồng chí Giang và con giờ không còn quan hệ gì. Đừng nhắc đến chuyện này nữa, kẻo làm hỏng danh dự của cô ấy."
Cố Kim Hoa thở dài bực tức, nhưng vẫn không nhịn được.
bà nhìn quanh, chạy vội đến nhặt cây chổi trong sân lên, vung mạnh.
"Con giỏi lắm, Cố Lão Tứ!"
Cố Kim Hoa tức chết đi được. Vì con trai bà không biết quý trong một cô gái tốt như vậy..
Trước lúc ra khỏi nhà, mọi chuyện tưởng chừng vẫn tốt đẹp, nhưng đến khi quay về lại thông báo đã phá hỏng chuyện tốt!
Cố Kim Hoa vung cây chổi đánh Cố Hướng Bắc, Cố Hướng Bắc ban đầu chỉ né theo kiểu tượng trưng.
Sau khi bị đánh, anh mới phát hiện mẹ mình ra tay thật sự rất mạnh, Cố Hướng Bắc bắt đầu né trái né phải.
"Mẹ, mẹ làm gì vậy?"
"Làm gì hả? Ta đánh chết con, đồ bất hiếu!"
Trong sân, Cố Bình Dương, Cố Bình Quang, Cố Chấn, Cố Lỗi, Cố Ngọc Đình nhìn nhau, im lặng, nhường chỗ cho Cố Kim Hoa đuổi đánh Cố Hướng Bắc.
Bọn trẻ trở về đại sảnh. Cố Lỗi thở dài nói: "Giá mà dì Giang có thể làm mẹ mới của con thì tốt biết mấy..."
Ngoại trừ mấy ngày bị bọn buôn người bắt cóc ra, thì Cố Lỗi đã sớm để ý đến Giang Tiểu Kiều khi cô mới đến khu Thanh Niên Trí Thức trong đại đội.
Vị trí người mẹ trong lòng Cố Lỗi, luôn được cậu tưởng tượng cũng xinh đẹp như Giang Tiểu Kiều, lại còn dịu dàng như vậy.
Đặc biệt Giang Tiểu Kiều còn cứu bọn cậu, lo lắng bảo vệ tất cả trước mặt đám người hung dữ kia...
Cố Lỗi cụp mắt xuống. Lúc đó cậu đã nghĩ: Nếu có mẹ, mẹ cậu hẳn phải như vậy...
Cậu không muốn làm đứa trẻ hoang không có mẹ nữa...
Cố Chấn vỗ nhẹ vai Cố Lỗi nói: "Thạch Đầu, không sao đâu. Chúng ta còn có ba và ông bà."
Cố Bình Dương và Cố Bình Quang nhìn Cố Hướng Bắc bị đuổi đánh trong sân, đưa mắt nhìn nhau.
"Ta thấy Tứ thúc của chúng ta có chút khác biệt so với tưởng tượng trước đây." Cố Bình Dương thở dài.
Cố Bình Quang nhìn Cố Hướng Bắc đang tránh né trong sân, ánh mắt sáng ngời, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, nói: "Tứ thúc thật lợi hại! Ta cũng muốn học!"
Nói xong, Cố Bình Quang đã nhảy múa trong đại sảnh, còn lộn nhào một cái.
Cố Kim Hoa thấy vậy, liếc mắt nhìn lại, tức giận quát: "Cố Bình Quang!!!"
Đứa nhỏ chết tiệt này thật sự chọc giận bà đến chết! Lăn lộn trong đại sảnh, lỡ đụng phải đồ vật gì rồi ngã thì sao!?
Cố Kim Hoa tức giận quay người lại, cầm chổi đi vào nhà để dạy dỗ đứa trẻ hư hỏng này một bài học.
Cố Hướng Bắc đưa tay ngăn lại: "Mẹ, đừng nóng giận, đừng nóng giận, chúng nó còn nhỏ mà..."
"Sớm muộn gì con cũng làm mẹ tức chết!" Cố Kim Hoa tức giận nói.
"Mẹ, sao vậy được? Ai dám chọc giận mẹ chứ?"
Ngoài cửa sân có tiếng động, một nhóm người đồng loạt bước vào.
Người đi đầu là chủ nhà Cố gia: Cố Vệ Dân, và con trai cả nhà họ Cố: Lão đại Cố Hướng Đông.
Phía sau họ là vợ của lão đại: Hà Chiêu Đệ.
Ngoài ra còn có bốn người nhà lão tam.
Nhà họ Cố là một gia đình lớn, vợ chồng Cố Vệ Dân - Cố Kim Hoa.
Cố Kim Hoa là con dâu do mẹ Cố Vệ Dân chọn lựa. Bà kém Cố Vệ Dân hai tuổi, họ là bạn thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.
Cố Vệ Dân chỉ có một anh trai là Cố Vệ Quốc, hiện là Đại đội trưởng của đại đội Thanh Sơn. Ông ấy không có vợ con, sống một mình.
Cố Vệ Dân và Cố Kim Hoa thì có năm người con. Lão đại Cố Hướng Đông kết hôn với Hà Chiêu Đệ và có hai con trai là Cố Bình Dương (tám tuổi) và Cố Bình Quang (sáu tuổi).
Lão đại Cố Hướng Đông hiện đang bận rộn với Cố Vệ Quốc trong đại đội và là ứng cử viên cho chức Đại Đội Trưởng cho nhiệm kỳ sau.