Thập Niên 70: Quân Hôn Nóng Bỏng, Cô Điên Bị Trưởng Quan Bắt Lấy

Chương 33 - Bị Theo Dõi, Cầu Xin Quay Lại? Cút Mẹ Mày Đi!

Trước Sau

break
"Ha ha, Hạ Uyển Uyển, lâu rồi không gặp. Anh muốn nói chuyện với em một lát."

"Nói chuyện gì? Giữa chúng ta có gì để nói chứ? Nói cho rõ nhé, tôi không phải em gái anh, đừng có gọi thân thiết như vậy, tôi thấy ghê tởm."

Liễu Văn Vũ ra hiệu bằng mắt cho hai tên đàn em. Hai người kia lập tức hiểu ý, lập tức trèo tường định tóm Hạ Uyển Uyển. Thế nhưng, Hạ Uyển Uyển đã sớm đề phòng, cô giơ chân đá bay hai tên kia xuống đất. Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.

"Liễu Văn Vũ, mày muốn làm gì?" Hạ Uyển Uyển thản nhiên hỏi, tay không ngừng nghịch viên thuốc nhỏ.

"Hạ Uyển Uyển, tao khuyên mày nên ngoan ngoãn xuống đây, hôn sự của chúng ta vẫn còn thể tiếp tục."

"Tao thấy mày đang nằm mơ thì có. Đồ ngu!" Đối với loại người như Liễu Văn Vũ, Hạ Uyển Uyển lười phải phí lời. Cô ném viên thuốc xuống đất. Vừa ném xong viên này, cô lại tiếp tục ném viên khác, sau đó phủi tay, vẻ mặt hài lòng.

Liễu Văn Vũ nhìn mấy viên đất trên mặt đất, cảm thấy buồn cười. Đã lớn thế này rồi mà còn chơi trò con nít, ấu trĩ!

Thế nhưng, ngay sau đó, gã ta cảm thấy có gì đó không ổn. Toàn thân bủn rủn, không còn chút sức lực, gần như không thể khống chế nổi cơ thể mình. Hơn nữa, gã ta còn cảm thấy nóng, rất nóng.

"Từ từ hưởng thụ món quà mà bà đây tặng cho mày nhé!"

Liễu Văn Vũ tức giận muốn chửi tục, nhưng giọng nói phát ra lại vô cùng mềm mại, ẻo lả. Gã ta sững sờ, chuyện gì đang xảy ra vậy?



Nhìn hai tên đàn em bên cạnh cũng chẳng khá hơn mình là bao, lúc này, gã ta mới nhận ra có lẽ bọn họ đã trúng thuốc.

Gã ta muốn cử động chân, nhưng hai chân như bị đóng đinh tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Rất nhanh, hai tên đàn em của hắn ta mặt đỏ bừng, hai mắt đỏ ngầu, toàn thân nóng ran, không thể kiềm chế được, sau đó bắt đầu cởi quần áo…

Ngay sau đó, trong con hẻm vang lên những tiếng kêu rên rỉ, dâm đãng.



Chuyện sau đó không phải là thứ mà Hạ Uyển Uyển có thể kiểm soát được. Tóm lại, Liễu Văn Vũ nhất định sẽ nhớ mãi không quên “bài học” ngày hôm nay.

"Uyển Uyển, em về rồi à? Đồ đâu?"

"Ôi chao, em đi dạo một vòng, quên mất..." Hạ Uyển Uyển vỗ đầu, ra vẻ ảo não.

Hạ Vũ Vi biết tính em gái mình hay quên trước quên sau, không thể trông cậy gì được. Chỉ cần cô không gây thêm rắc rối là tốt lắm rồi.

Hạ Vũ Vi đi xuống lầu, gọi điện thoại cho ai đó, nói chuyện vài câu rồi cúp máy, sau đó mới lên lầu.

"Chị, chị gọi điện thoại cho ai vậy?"



"Gọi cho anh Quan Hạo, bảo anh ấy chuẩn bị một ít thuốc men dự phòng."

"Vẫn là chị chu đáo."

Hạ Uyển Uyển cười nói. Thật ra, trong không gian của cô có rất nhiều loại thuốc men, cho nên cô đã vô tình bỏ qua bước này. Tuy nhiên nếu chị gái đã có thể chuẩn bị được thuốc men thì cứ để chị ấy chuẩn bị, xem như là che giấu cho cô vậy.



Tiếng kêu rên trong con hẻm nhanh chóng thu hút sự chú ý của người đi đường. Ba người đàn ông, trần truồng như nhộng… Thật là chẳng còn gì để nói!

Rất nhanh, đội tuần tra đã đến nơi, kéo ba người ra. Thế nhưng, vừa mới tách ra, bọn họ lại nhào vào nhau, khiến cho đội tuần tra tức giận đến mức suýt chút nữa thì bốc hỏa.

Cuối cùng, bọn họ đành phải dùng tất, quần áo rách của ba người đàn ông nhét vào miệng bọn họ, sau đó mặc tạm quần áo vào cho bọn họ, rồi còng tay, đưa về đồn.

Lục Đình Tiêu đi ngang qua, vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt anh tối sầm lại.

Nơi này cách nhà trọ của cô hồ ly nhỏ kia không xa. Tên đàn ông kia chính là đối tượng xem mắt của cô hôm trước. Trực giác mách bảo anh, chuyện này nhất định có liên quan đến cô!

Hồ ly nhỏ chính là hồ ly nhỏ, thật sự là một chút thiệt thòi cũng không chịu. Không biết tại sao, nhìn thấy kết cục thê thảm của ba tên kia, anh lại cảm thấy vui vẻ trong lòng.
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc