Thập Niên 60: Quý Cô Tư Bản Về Quê Rồi

Chương 416

Trước Sau

break

Ông đúng là quá thảm mà!

Tần Thủ Quốc nghĩ tới đây thì lại càng khó chịu hơn, khuyên gì cũng nghe không lọt tai.

Lâm Chính Nhiên kéo chăn vài lần mềm mỏng nói, nhưng đều bị ông kéo trở về.

Bà mắng thầm trong lòng ông đúng là đồ trẻ con, nhưng lại cảm thấy hiếm khi ông trẻ con như vậy, khiến bà nhịn không được mà lén cười trộm.

Bà nhìn thấy trời đã tối, bụng kêu ọt ọt thì muốn đi ra ngoài nấu cơm.

Khoảnh khắc vừa mở cửa ra, ba người bên ngoài lập tức lao về phía tước, Lâm Chính Nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, tức giận nhìn bọn họ.

Tần Tiểu Muội cười gượng gao, anh em sinh đôi thì đảo mắt nhìn vào bên trong.

“Mọi người làm gì vậy, lại gây chuyện gì rồi sao?” Lâm Chính Nhiên đóng cửa lại, chặn tầm nhìn của anh em sinh đôi.

Bảy tám tuổi chính là độ tuổi chó mèo ghét nhau, anh em sinh đôi làm mọi việc cùng nhau cho nên ghét nhau gấp đôi.

Tần Tiểu Muội dường như nhớ ra chuyện gì đó, lúc này đưa tay bắt người ở bên cạnh mình, vừa đánh vừa nói với Lâm Chính Nhiên:

“Hai tên nhóc thối này lén đổi rượu ở bên trong ngăn kéo thành nước tiểu, hôm nay nhà chị dâu Mao có khách hỏi mượn hai chai, người ta vừa mới mở ra thì phát hiện bên trong là nước tiểu…”

Tần Tiểu Muội nhéo lỗ tai của em Ba, tức giận nói: “Cháu không lấy rượu ra, đợi lát nữa anh cả cháu trở về cô sẽ để thằng bé xử lý hai cháu.”

Em Ba cúi người, chắp tay cầu xin tha thứ: “Cô, cháu là người mà cô yêu thích nhất, cô nhẫn tâm để anh cả làm nhục cháu sao?”

Tần Tiểu Muội tức giận bật cười, nhẹ tay hơn nói: “Cô bảo cháu học hành cháu không học, làm nhục dùng như vậy sao?”

“Đúng là dùng như vậy mà.” Em Hai ở bên cạnh lo lắng nói: “Khi anh cả ra tay cho dù chúng cháu sống hay chết anh ấy cũng không quan tâm, như vậy không phải là làm nhục sao?”

Em Hai còn ám chỉ: “Cả nhà đều làm nhục anh em chúng cháu, mọi người thật độc ác, cháu chắc chắn là do mọi người nhặt về.”

“Đúng vậy.” Em Ba gân cổ hét lên: “Chúng cháu chắc chắn là do mọi người nhặt từ bờ biển về, nếu không tại sao mọi người lại có thể để anh cả tùy ý bắt nạt anh em chúng cháu?”

Tần Tiểu Muội gật đầu với em Ba, tức giận nói: “Đúng vậy, sớm biết như này thì mọi người đã không nhặt cháu về, nhặt một con chó còn tốt hơn là nhặt cháu.”

Lúc này em Hai lập tức bật cười thành tiếng: “Anh đã nói cô thích anh nhất, bây giờ em thấy anh nói đúng không?

Em Ba hừ hừ với em Hai vài tiếng tỏ vẻ không đồng ý.

Lâm Chính Nhiên bị giọng nói oang oang của em Hai làm cho đau đầu, bà vừa đi vừa nói với con trai: “Trong ba đến năm tháng tới, anh cả sẽ không làm nhục các con nữa, các con được tự do rồi.”

Hai đứa nhỏ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, Tần Tiểu Muội buông tay ra tiến lên hỏi: “Đa Bảo ra ngoài rồi, thằng bé đi đâu?”

Lâm Chính Nhiên đi tới phòng bếp lấy cái nồi ra, Tần Tiểu Muội đoạt lại cái nồi để vo gạo, bà nói: “Thằng bé đi ra ngoài với thầy giáo.”

“Thằng bé đi bao lâu?” Tần Tiểu Muội cau mày.

Đây cũng là điều mà Lâm Chính Nhiên muốn hỏi, vừa nãy thời gian gấp gáp nên bà đã quên không hỏi.

“Em hỏi anh em đi…”

Bà còn chưa nói xong thì ở ngoài phòng bếp đã truyền tới tiếng hoan hô của cặp sinh đôi.

“Yeah yeah yeah, Phát xít đi rồi, sau này không có ai quản chúng ta nữa, chúng ta tự do rồi, anh hai chúng ta tự do rồi.”

Em Hai đứng ở trên ghế sô pha, dùng giọng điệu trưởng giả, khoa trương nói: “Trong núi không còn cọp, con khỉ xưng Đại vương, sau này trong nhà anh chính là ánh lớn, nhà này do Lâm Tranh Vanh anh định đoạt, em vẫn là em trai.”

"Dựa vào cái gì?" Em Ba ngắt lời cậu bé, gấp đến độ gân xanh nổi lên: “Chúng ta ở chung một cái bụng cùng đi ra ngoài, anh chỉ ra ngoài sớm hơn em có năm phút, dựa vào cái gì, em không phục, em phải làm anh hai, em mới là anh hai của cái nhà này.”

Lâm Tranh Vanh đương nhiên không phục, cho nên hai anh em chớp mắt lại lao vào choảng nhau.

Em Ba nói: “Đả đảo Phát xít, đả đảo Lâm Tranh Vanh.”

Em Hai nói: “Anh cả không ở nhà anh chính là anh lớn, thằng nhóc Lâm Canh Tân này, em muốn tạo phản đúng không?”

 

break

Báo lỗi chương