Thập Niên 60: Quý Cô Tư Bản Về Quê Rồi

Chương 386

Trước Sau

break

Nhưng nếu như cô ta muốn có con thì phải được sự đồng ý của Hồ Ảnh An.

Bởi vì lợi ích nên nhà họ Hồ và nhà họ Trương mới kết hợp. Hiện tại, tuy rằng Hồ Thời Trạch và Trương Ái Mai hiện đã ly hôn, song, ở giữa có sự tồn tại của Hồ Ảnh An, vì vậy mối quan hệ giữa hai nhà vẫn chưa kết thúc.

Trước khi Hồ Thời Trạch ly hôn với Trương Ái Mai, hai gia đình đã thỏa thuận với nhau ông ta sẽ không được phép sinh thêm con, trừ khi đứa con gái Hồ Ảnh An này gật đầu.

Nhưng cô ta đã kiên trì, vất vả ngần ấy năm, tại sao con nhóc chết tiệt này của Hồ Thời Trạch vẫn không chịu gật đầu? Nếu cứ tiếp tục như vậy, đến khi cô ta già đi sẽ rất khó sinh.

Cho nên Vu Uyển mới vô cùng gấp gáp.

Hồ Thời Trạch cho vợ một ánh mắt trấn an, ông ta đuổi theo con gái đi ra ngoài, đi sau lưng bé, dùng giọng điệu quan tâm, nói: "Khó khăn lắm mới về nhà được một lần, uống một ly với cha rồi hẳn đi."

Hồ Ảnh An cũng không quay đầu lại mà nói trong lòng: Mỗi ngày trong trại huấn luyện đã đủ mệt rồi, về đến nhà lại bị người khác coi như con thỏ mà cho ăn, ai thích món này thì ăn đi, ai thích uống rượu thì tự mà đi uống đi.

Hồ Thời Trạch thấy con gái im lặng, ông ta liền bước nhanh lên trước đi song song với cô bé.

Không biết là ông ta nghĩ như thế nào lại mở miệng mang theo giọng điệu chứa biết bao tình cảm chân thành nói giúp Vu Uyển.

"Mấy năm nay dì của con cũng không dễ dàng gì, con hãy thông cảm cho dì nhiều hơn đi."

Nghe cha mình nói như vậy, khuôn mặt của Hồ Ảnh An giật một cái đến mắt thường có thể trông thấy rõ ràng. Cô bé không khỏi cảm thấy khó chịu, đã nói là Lão Hồ thay lòng mà, bây giờ cái đuôi của ông ta cuối cùng cũng lộ ra rồi nhỉ?

Cô bé lập tức dừng lại ở trước cửa, phản bác: "Ngày nào bà ta cũng không đi làm, lại lấy tiền của nhà họ Hồ ăn ăn uống uống, bà ta không dễ dàng cái gì chứ?"

Hồ Ảnh An tiếp tục hỏi: "Là tôi làm cho bà ta không dễ dàng à?"

"Đương nhiên là không phải." Hồ Thì Trạch lập tức vỗ về con gái, ông ta tự tát mặt mình một cái: "Là lỗi của cha, con cũng biết đó, cha không biết cách nói chuyện, dì của con có ngày hôm nay đều là lỗi của cha, sao có thể liên quan đến con được chứ!"

Trước khi Vu Uyển kết hôn với Hồ Thời Trạch, ông ta đã biết sau này ông ta sẽ không thể có con nữa.

Lúc đó ông ta cũng vui vẻ, thoải mái đồng ý, nhưng mấy năm nay không hiểu vì sao ông ta lại đổi ý, nhất quyết làm ầm ĩ đòi sinh một đứa con.

Chuyện sinh con, Hồ Thời Trạch hoàn toàn không nói dối, nhưng ông ta không thể quyết định được, đây là thỏa thuận giữa hai nhà họ Hồ và Trương, không ai có thể phá vỡ nó.

Hồ Ảnh An lặng lẽ nhìn ông ta thật kỹ, lúc nhìn thấy trên đầu Lão Hồ có vài sợi tóc bạc, không hiểu sao lại cảm thấy chua xót.

Cô bé quay đầu lại hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn Lão Hồ, lạnh lùng nói:

"Các người muốn sinh con thì cũng được, đợi đến khi tôi chết đi, nếu không thì đừng nghĩ tới. Ai! Cũng! Đừng! Hòng!."

Đây chính là thái độ hiện tại của Hồ Ảnh An, con đang ích kỷ đấy, không ai có thể thay thế được vị trí của con trong lòng cha mẹ.

Thứ con không lấy được, đừng hòng có người lấy được

Con gái của mình, đương nhiên Hồ Thời Trạch cũng hiểu rõ.

Ông ta và Trương Ái Mai không có cách nào tôn trọng nhau mà sống với nhau cả đời nên họ nghĩ đến việc có một đứa con như một chất bôi trơn để duy trì mối quan hệ giữa hai gia đình.

Ông ta và Trương Ái Mai giải thoát cho nhau nhưng lại để cho con gái mình chịu thiệt thòi.

Họ đều có lỗi con gái mình.

"Cha sẽ không sinh thêm con đâu." Hồ Thế Trạch xoa đầu con gái, trấn an: "Hai nhà Trương và Hồ sẽ không có thêm bất kỳ đứa con nào nữa."

 

break

Báo lỗi chương