Thập Niên 60: Quý Cô Tư Bản Về Quê Rồi

Chương 378

Trước Sau

break

Lâm Nam Phong coi như không nghe thấy bà ấy nói, im lặng không nói lời nào.

Bà cụ ở bên cạnh cũng mím chặt môi.

Nghe cô nhóc Nam Phong kia nói mấy cô con gái bên đằng nhà trai đều hướng về cha mẹ, sau này một số tiền lớn sẽ đổ về, chuyện tốt như vậy có người nào không muốn giữ lại cho mình?

“Người mà Nam Phong nói vừa nãy hình như tên Lý Đa Tôn, cô có biết không?” Một người phụ nữ hỏi người phụ nữ bên cạnh mình.

Lúc này Lý Chiêu Đệ cũng chen lên trước, Lâm Nam Phong đứng ở bên trên nhìn thấy Tần Tiểu Muội và Mao Thục Phân đang đứng ở bên ngoài.

Hai người vô tình nhìn thấy Lâm Nam Phong, bọn họ vừa mới tới nên cũng không biết xảy ra chuyện gì. Lâm Nam Phong nhìn mọi người ở bên dưới đang lớn tiếng thảo luận, chính chủ Lý Chiêu Đệ cũng tới, bé bật loa ngoài lên nói với tất cả mọi người:

“Ở thôn Tiểu Nhiêu của đại đội Thượng Tỉnh, Đa Tôn của nhà họ Lý xem mắt, lễ hỏi là một trăm đồng, còn thêm ba món đồ lớn. Một khi gả vào cửa có thể làm chủ nhà, có năm chị gái giúp đỡ, ngoại trừ sinh con thì không cần làm việc gì khác.”

Chuyện này nếu là thật thì cô gái mà gả vào đó thì đúng là có phúc!

Nhưng không ngờ Lý Chiêu Đệ ở bên dưới nghe được những lời này thì mặt đột nhiên trắng bệch, cô ta giận dữ hét lên với Lâm Nam Phong: “Lâm Nam Phong, mày đang làm trò quỷ gì vậy, ai dạy mày nói thế…”

Lý Chiêu Đệ có chưa nói xong, thì có người dường như biết được điều gì đó kinh ngạc hỏi:

“Chiêu Đệ, Lý Đa Tôn có phải em trai của cô không, em trai cô không phải là một kẻ ngốc sao?” Người này dừng lại một lát lại hỏi: “Mỗi ngày cô đều nói không có tiền, hóa ra là trợ cấp cho nhà mẹ đẻ à?”

Người phụ nữ này vừa nói xong thấy vành mắt Lý Chiêu Đệ như muốn nứt ra thì không dám nói gì nữa.

Cô ấy không dám nói nhưng có người lại không sợ, một thím cao giọng nói với Lâm Nam Phong: “Nam Phong, cháu bị lừa rồi, em trai của Lý Chiêu Đệ là một kẻ ngốc, người như vậy cho dù điều kiện có khá hơn một chút thì cũng chả có ai dám gả con gái qua đó đâu. Hơn nữa cha mẹ của Lý Chiêu Đệ cũng không dễ ở chung, ở trong thôn có việc cũng không chịu làm, hóa ra là chờ con gái cầm tiền lấy gạo về cho, núi vàng núi bạc cũng không đủ để cho nhà bọn họ. Con rể của nhà đó cũng thật xui xẻo, còn phải nuôi cha mẹ vợ và một kẻ ngốc…”

Bà cụ Trình không nghe nổi nữa, bởi vì con trai của bà ấy chính là một trong những người xui xẻo đó.

Lý Chiêu Đệ đang muốn bảo Lâm Nam Phong im miệng thì tóc đột nhiên bị người khác túm kéo ngược về phía sau, cô ta nhìn thấy cặp mắt tràn đầy lửa giận của mẹ chồng mình.

Ngay sau đó “Bốp” một tiếng, một cái tát vào mặt khiến mắt cô ta nổ đom đóm.

“Lý Chiêu Đệ, đồ phá của nhà bà, con trai tôi ở bên ngoài vào sinh ra tử, cô đối xử tệ bạc với cháu gái ruột của tôi, còn cầm tiền đi cho nhà mẹ đẻ, cô đúng là đồ mặt dày.”

Bà cụ Trình mắng người còn không quên tát cô ta một cáo, túm lấy quần áo con dâu không kiềm chế được nói:

“Cô đúng là con đàn bà không biết điều mà, bản thân sống dựa vào tiền lương của con trai tôi, còn cầm tiền của nhà họ Trình tôi để cưới vợ cho một thằng ngốc, làm gì có cái lý như vậy.”

“Mẹ, mẹ nghe con giải thích đã…”

Lý Chiêu Đệ còn đang mải né tránh cái tát của mẹ chồng, không có cả thời gian mà trừng mắt nhìn Lâm Nam Phong, cô ta không cam lòng nói: “Là con bé Lâm Nam Phong kia hãm hại con, mẹ ơi, con bị oan.”

Bà cụ Trình nắm lấy cổ áo con dâu đứng ở trên khán đài, dường như đang xác nhận với Lâm Nam Phong.

Lâm Nam Phong vốn dĩ muốn dạy dỗ Lý Chiêu Đệ một trận, lúc này đương nhiên phải thêm dầu vào lửa, nếu không sao có thể xứng đáng với việc bé hy sinh giấc ngủ trưa cố ý đi ra ngoài một chuyến được.

 

break

Báo lỗi chương