Thanh Mai Trúc Mã - Ghét Cậu Cả Thanh Xuân, Lại Yêu Cậu Cả Đời

Chương 57. Hẹn hò ngọt ngào

Trước Sau

break

Sau màn công khai gây chấn động cả trường, Lâm Tịch Dao cứ ngỡ rằng những ngày bình yên sẽ còn xa vời. Nhưng trái với dự đoán, sóng gió như được gió cuốn bay đi, nhường chỗ cho ánh nắng sau cơn giông. Một tuần trôi qua trong êm ả, không còn những ánh nhìn soi mói hay tiếng xì xào cay nghiệt. Thay vào đó là vài tiếng huýt sáo trêu chọc mỗi khi cô và Lăng Dạ Phong cùng nhau bước qua hành lang, hay những ánh mắt lấp lánh của mấy cô bạn cùng lớp lén nhìn hai người đầy hứng thú.

Tịch Dao cũng không ngờ rằng - sau bao lần đấu khẩu, bao lần tránh né - cuối cùng cô lại có một buổi hẹn hò thật sự với cậu ấy.

Cuối tuần, ngay sau tiếng chuông tan học, Dạ Phong đã đứng chờ cô trước cổng trường. Không hoa, không bóng bay, không sân khấu rình rang như những lần tỏ tình học đường đầy kịch tính. Chỉ là một chiếc xe thể thao mang sắc đen đơn giản, ánh nhìn trầm tĩnh và một câu nói ngắn gọn, đủ khiến tim cô rung lên khe khẽ:

“Hôm nay tớ rảnh. Cậu đi chơi với tớ nhé?”

Không cần đắn đo, cô gật đầu. Lúc đó, cô chẳng nghĩ gì nhiều. Chỉ biết rằng, khi đôi mắt ấy nhìn cô, cả thế giới đều trở nên tĩnh lặng.

Buổi hẹn đầu tiên bắt đầu tại một quán cà phê nằm nép mình giữa phố nhỏ, nơi tiếng ồn thành thị dường như không thể chạm tới. Cửa kính lớn hứng trọn ánh chiều, bàn ghế gỗ sẫm màu và những bản nhạc acoustic dịu nhẹ khiến không gian trở nên đặc biệt hơn bình thường. Họ chọn ngồi gần cửa sổ, nơi ánh nắng cuối ngày rọi vào, phủ lên mái tóc cô một tầng sáng dịu dàng, khiến Dạ Phong thỉnh thoảng cứ ngẩn người nhìn.

“Không ngờ cậu lại chọn chỗ yên tĩnh thế này.”  Tịch Dao chống cằm, nhướng mày tinh nghịch.

Dạ Phong hơi nghiêng đầu, ánh mắt như cười: “Vì ở đây... không ai làm phiền tớ nhìn cậu.”

Câu nói khiến không khí như chao đảo một nhịp. Tịch Dao đỏ mặt, khẽ quay đi, nhưng tim thì đang gõ những nhịp loạn lạc mà chẳng bài nhạc nào có thể bắt kịp.

Sau khi rời khỏi quán, hai người cùng dạo quanh khu phố cổ - nơi những ngôi nhà mái ngói cũ kỹ nằm san sát, từng con hẻm nhỏ giăng đèn lồng đỏ rực, thỉnh thoảng vọng lại tiếng rao vặt từ mấy hàng rong ven đường. Không khí mát mẻ, hơi thở của phố phường thấm vào từng nhịp bước.

Tịch Dao ríu rít chỉ trỏ mọi thứ, từ tiệm sách cũ đến mấy quầy bán đồ handmade. Còn Dạ Phong thì… gần như chỉ nhìn mỗi cô. Đôi khi, ánh mắt cậu lơ đãng dừng lại nơi khóe môi cô cong cong, hoặc nơi ánh mắt cô lấp lánh khi gặp thứ gì đó khiến cô thích thú.

Khi họ dừng lại bên một tiệm bánh kẹp nổi tiếng, Tịch Dao vừa định móc ví thì tay cô đã bị giữ lại.

“Bạn trai cậu vẫn sống khoẻ và có tiền.” Cậu nói như đùa.

“Nhưng tớ tự trả được mà.”

“Tớ biết.” Dạ Phong trả tiền xong, đưa bánh cho cô, giọng dịu lại “Nhưng hôm nay là buổi hẹn đầu tiên. Để tớ chăm lo cho em một chút, được không?”

Lần đầu tiên, Lâm Tịch Dao cảm nhận rõ ràng được sự che chở ấy. Không khoa trương, không lời hứa hẹn bay bổng, chỉ là những hành động nhỏ, vừa vặn, đủ để tim cô dịu lại.

Cuối buổi, hai người dừng chân bên bờ hồ tĩnh lặng, nơi thành phố lên đèn, ánh sáng phản chiếu dưới mặt nước như hàng vạn vì sao rơi xuống trần gian. Gió nhẹ thoảng qua, làm mái tóc cô khẽ bay.

“Lần đầu tiên hẹn hò, cậu cho tớ bao nhiêu điểm?”  Tịch Dao hỏi, mắt ánh lên tia nghịch ngợm.

Dạ Phong nhìn cô, rồi giả vờ nghiêm túc suy nghĩ: “Chín.”

“Chín thôi à? Sao không mười?”

“Thiếu một điểm… vì chưa được hôn cậu.” Giọng cậu trầm xuống, mắt vẫn nhìn cô không chớp.

Tim cô như bị bóp nghẹt. Nhưng chưa kịp lúng túng, cậu đã nhẹ nhàng nghiêng người, đặt lên trán cô một nụ hôn khẽ. Chậm rãi, dịu dàng như một lời hứa không cần thành tiếng.

“Nhưng không sao.”  Cậu thì thầm, hơi thở ấm áp bên tai  “Lần sau tớ sẽ bù lại.”

Lâm Tịch Dao cười, một nụ cười nhẹ như gió, nhưng chứa cả trời hạnh phúc. Khoảnh khắc ấy, không cần bất kỳ ngôn từ nào nữa - bởi trái tim cô đã lên tiếng trước rồi.

Cô biết, đây mới chỉ là bắt đầu. Nhưng là một khởi đầu đẹp - một khởi đầu cho những buổi hẹn dài rộng phía trước, nơi cô và Dạ Phong không còn là hai đường thẳng song song lặng lẽ, mà đã là hai kẻ bước chung trên một con đường.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc