Thâm Tình Đến Bạc Đầu

Chương 2: Chú ấy lại đưa phụ nữ về nhà

Trước Sau

break

Sáng sớm hôm sau, đồng hồ thậm chí còn chưa reo chuông báo thức thì Giao Nhi đã bị tiếng động ở ngoài cửa sổ phiền đến mức bật dậy ngồi thẳng trên giường.

 

Gương mặt đờ đẫn còn đang ngái ngủ, cộng với mái tóc rối loạn, cùng bộ dạng biếng nhác không muốn rời giường này của cô thật khiến cho người khác nhìn vào phải bất lực.

 

Giao Nhi lê thân xác uể oải của mình đến bên cửa sổ, từ góc nhìn của cô chỉ có thể thấy được một dãy SUV đen nối đuôi thành một hàng dài, phía trên là đoàn vệ sĩ nghiêm chỉnh xếp dọc hai bên.

 

Tầm mắt Giao Nhi mơ hồ, ở khoảng cách xa như vậy, cô nàng vốn dĩ không thể nhìn rõ được bọn họ là người của ai. Nhưng chợt đúng lúc này, một người đàn ông đang thu nhỏ lại trong tầm mắt của Giao Nhi đã khiến cho cô phải sững người trong phút chốc.

 

Giao Nhi đi từ biểu cảm ngạc nhiên đến vui mừng, thoáng chốc đã chạy vọt nhanh vào trong phòng tắm, chưa đầy năm phút liền vọt ra, vừa bước từng bước vội vã xuống bậc thang, vừa với tay túm gọn mái tóc đen mượt của mình.

 

Ra đến cổng, Giao Nhi gặp ngay Lưu Tứ.

 

"Cô chủ." Lưu Tứ cúi đầu chào cô, vừa định nói gì đó thì Giao Nhi đã vội vàng nhìn ngang nhìn dọc rồi hỏi: "Anh Lưu Tứ, chú Khôn đi đâu rồi?"

 

Quái lạ, không phải vừa rồi còn đang đứng nhàn nhã hút thuốc ở dưới này sao?

 

"Hả? Chuyện này... Bạch gia vừa mới đi lên phòng nghỉ dành cho khách rồi." Lưu Tứ nói xong thì không kịp vả mặt.

 

Giao Nhi lại cười tươi hớn hở nói cảm ơn anh rồi quay người chạy thẳng lên lầu.

 

"Ấy, cô chủ à, khoan đã..."

 

Không kịp nữa rồi.

 

Lưu Tứ đứng ngồi không yên, ngẩng mặt lên trời thầm cầu nguyện cho bản thân sớm ngày đầu thai chuyển kiếp.

 

...

 

"Chú Khôn..." Cửa phòng nghỉ không hề đóng, Giao Nhi cứ thế trực tiếp đẩy cửa, miệng gọi lớn tên Bạch Thần Khôn.

 

Bên trong bất chợt vang lên tiếng hét của một người phụ nữ, khuôn mặt tươi tắn của Giao Nhi thoáng chốc cứng đờ, hai mắt kinh ngạc trợn trừng mở to, nhìn một màn bỏng mắt ngay phía đối diện.

 

Trước mắt cô, Bạch Thần Khôn hắn đang một thân quần áo chỉnh tề đứng quay lưng về hướng cửa, một tay du ngoạn khắp nơi trên cơ thể đẫy đà của người phụ nữ, tay kia nâng một bên chân của cô ta quấn quanh hông mình, môi mỏng ngậm một điếu thuốc còn đang hút dở.

 

Dường như nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Bạch Thần Khôn tạm thời dừng lại động tác.

 

Con chuột nhắt bé nhỏ nhà hắn vẫn không chịu biết ý tứ, hắn hết cách chỉ đành nhíu mày gằn lên: "Chậc! Còn không biết ý mà thu mắt mình về!"

 

Mọi thứ trước mắt Giao Nhi mờ đi trong phút chốc.

 

Hiện tại, cô vừa xấu hổ lại vừa có chút tổn thương.

 

Cô đâu có cố ý phá hỏng chuyện tốt của hắn.

 

Giao Nhi nắm chặt vạt áo, bàn tay khẽ run lên, ủy khuất nhìn hắn: "Chú Khôn, phạt chú không được nhìn con một tuần!"

 

Nói xong, Giao Nhi quay ra đóng 'sầm' cửa lại.

 

Bạch Thần Khôn: "..."

 

 "Bạch gia à, chúng ta tiếp tục thôi." Người phụ nữ lại một lần nữa yểu điệu lấy lòng, hai tay trượt lên quàng qua cổ hắn.

 

Bạch Thần Khôn cũng không cản, lặng lẽ lui người ngồi xuống sofa, nhưng ánh mắt dường như lại đang hờ hững, chẳng mảy may để tâm đến người phụ nữ đang ôm lấy cổ mình.

 

Từng ngón tay cô ta uyển chuyển du ngoạn trên vai Bạch Thần Khôn, nhưng rồi chỉ nhận lại sự lạnh lẽo từ đôi mắt vô cảm. Cô ta không cam tâm, càng cố gắng lấy lòng hắn, bàn tay yêu nghiệt trượt một đường từ lồng ngực đi thẳng xuống cơ bụng rắn chắc, sau đó thì không hề cố kỵ mò xuống, nắm lấy vật lớn tượng trưng cho đàn ông, vừa ngạo nghễ, lại vừa đáng sợ.

 

Bạch Thần Khôn hắn vẫn dửng dưng ngả người hút thuốc, đôi chân dài tùy ý mở ra, nhưng lại không có lấy một chút động lòng.

 

Vài giây qua đi, sự khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt chán ghét, đôi lông mày hắn khẽ chau lại, ghét bỏ hất tay cô ta ra.

 

Người phụ nữ còn muốn cố gắng níu giữ, thế nhưng khi đôi mắt sắc bén của hắn liếc qua, lạnh lẽo như cắt xuyên vào tận tâm can khiến cô ta không dám tùy ý.

 

Bạch Thần Khôn quay đầu, đưa mắt nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay. Ánh sáng phản chiếu trên mặt đồng hồ như kéo hắn vào một thế giới riêng, hắn như suy ngẫm, tính toán một vài điều, cũng không còn để ý đến sự hiện diện của cô ta nữa.

 

Hồi sau, Bạch Thần Khôn đứng dậy, chỉnh trang quần áo một chút sau đó thì dứt khoát rời đi.

 

10 phút sau đó, Bạch Thần Khôn bước vào phòng ăn với dáng vẻ ung dung, đôi mắt lạnh lướt qua khung cảnh trên bàn. Không khí buổi sáng yên tĩnh, nhưng hắn ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của Giao Nhi.

 

Cô ngồi ở bàn, ánh mắt hờn giận, đôi môi mím lại bực dọc nhìn hắn. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Giao Nhi lập tức quay đi, giọng nói cất lên mang theo sự uất ức: "Không phải đã nói phạt chú không được nhìn con một tuần rồi sao?"

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc