Tham Gia Chương Trình Tạp Kỹ Tình Yêu

Chương 3: Bị bú vú thoải mái muốn chết.

Trước Sau

break

ŧıểυ tao hoá này!

 

Lục Thịnh tất nhiên sẽ làm cô thỏa mãn, anh cắn nát đầu vυ" bên trái, ŧıểυ Quả nhỏ nhắn hồng nhuận bị răng nhẹ nhàng lôi kéo, cảm giác nhuyễn nhuyễn nhu nhu, ngậm vào trong miệng như muốn tan chảy, anh từng ngụm từng ngụm mυ"ŧ vào, cả quầng vυ" cũng đều bị hút vào trong miệng, đầu lưỡi bao vây lấy đầu vυ" vui đùa, trêu chọc đến mức đầu vυ" nhỏ màu hồng anh đào cương lên, nở rộ chói loá.

 

Ngực Loan Yên đầy đặn và xinh đẹp, núm vυ" cùng quầng vυ" không lớn cũng không nhỏ, tỷ lệ dáng người vô cùng tốt, ôm vào trong ngực mềm mại như không xương, quả đào sữa phảng phất có thể cắn ra nước, Lục Thịnh cứ như bị nghiện vυ" cô, chui đầu vào bộ ngực cô mà hút, liếʍ, mυ"ŧ, gặm đôi bầu vυ" mềm mại, bên trên nhũ thịt có thật nhiều vết răng.

 

"Ư... A a... Lục Thịnh bú ngực Yên Yên... thật thoải mái... A ưm... Cái miệng của Lục Thịnh... Thật lợi hại... Yên Yên rất thoải mái..." Loan Yên phóng đãng rêи ɾỉ, cô cảm thấy kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mạnh, từ trong lồng ngực của nàng thiêu đốt nội tâm bên trong, hóa thành tia nước nhỏ từ bên trong ŧıểυ huyệt tuôn ra, dâm huyệt ướt đẫm làm qυầи ɭóŧ ướt theo.

 

Cô dường như không biết âm thanh rêи ɾỉ của cô hay như thế nào? Lục Thịnh không thể không nghe thấy tiếng thở gấp rêи ɾỉ của cô, truyền vào trong gai anh còn hơn cả thuốc kích dục loại mạnh nhất, dươиɠ ѵậŧ lớn dưới háng càng thêm cứng ngắc theo tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ.

 

Lục Thịnh như một con dã thú nằm trên người của Loan Yên, răng nanh cọ xát đầu vυ", hưởng thụ cảm giác đầu vυ" đang cương cứng của cô nhưng vẫn còn nguyên xúc cảm trơn mềm, rốt cuộc anh cũng hiểu tại sao mấy người đàn ông lại thích nằm trên ngực phụ nữ, cặp vυ" lẳng lơ này mềm mại mê người, hoàn toàn đem lại cho người ta cảm giác voi cùng thoải mái.

 

Không chỉ có cặp vυ" mềm mại mà cả người của Loan Yên đều toát ra một thứ mùi thơm quyến rũ không gì sánh bằng khiến kẻ đói khát đến tuyệt vọng cũng không thể cưỡng lại được, giống như tìm được tia sống trong ngõ cụt vậy, đây là sức quyến rũ của Loan Yên đối với Lục Thịnh, anh hận không thể xé tan xác cô để hoà vào xương cốt của mình, mỗi một tế bào đều dính sát vào anh, thân mật đến mức không có kẽ hở nào, cũng không có khả năng nào có thể chia rẽ họ.

 

Anh không biết, Loan Yên cũng nghĩ như vậy, cô rất hy vọng Lục Thịnh có thể xé xác mình ra, cô sẵn sàng làm "đồ ăn" của Lục Thịnh: "Lục Thịnh... A... Bên này cũng muốn được bú... Ư... Ha... Nhúm vυ" nhỏ của Yên Yên cầu xin anh ăn nó... Ngứa quá... Hức... A a... "

 

Nhụy hoa bên trái sắp bị Lục Thịnh ăn đến sưng tấy lên, anh vẫn không chịu buông tha, còn cái nhụy hồng bên phải thì vẫy vẫy tay với anh nhưng không ai thèm quan tâm.

 

Lục Thịnh nghe lời cũng ngậm hai ngụm, thô lỗ nói: "ŧıểυ đãng phụ! Bú một cái còn có thể kêu như vậy, cái vυ" lẳng lơ của em thiếu đàn ông ăn sao? Đều bị cắn nát vụn, xem em còn kêu không. Mẹ kiếp, cặp vυ" to mềm mại trời sinh ra chính là để cho ông đây chơi! "

 

Anh một tay nắm lấy một bên, trái một ngụm phải một ngụm, cả phòng đều vang lên tiếng bú mυ"ŧ, hai viên đầu vυ" nhỏ vểnh lên, dính đầy nước miếng của anh, màu sắc óng ánh trông rất đẹp mắt.

 

Tại thời điểm đó, hai người bọn họ đều quên mất rằng họ đang ở đây để tham gia chương trình tạp kỹ, quên rằng vẫn còn một tiết mục cần phải ghi hình, nhưng anh vẫn bú sữa một cách say sưa và ngon lành, chôn đầu vào bầu vυ" một cách thoải mái, một bên vυ" bị ăn đến thần hồn điên đảo, hưởng thụ cảm giác sóng biển muốn dâng thủy triều và bị chìm trong thủy triều.

 

"Nó dành cho Lục Thịnh... A... A a... Ưm ... Thật tuyệt... Yên Yên thoải mái muốn chết... Ai nha... Lục Thịnh đang ăn vυ" bự của Yên Yên... Ăn ngon dùng sức... "Đôi mắt xinh đẹp của Loan Yên híp lại, nước mắt sáng ngời, khuôn mặt nhỏ nhắn là một màu đỏ thẫm, phối hợp với nốt ruồi nước mắt, xinh đẹp đến không thể hình dung.

 

Lục Thịnh giơ tay tát hai lần vào cặp vυ" to trắng nõn, mềm mại và mập mạp, lực không quá nhẹ cũng không quá mạnh, được khống chế trong một phạm vi tuyệt hảo, cô thích bị anh hạ lưu trêu chọc, không bị đùa bỡn trói buộc.

 

Ngón tay thô ráp chui vào dưới váy, dọc theo lỗ hoa của cô mà ngoáy ngoáy mấy cái, quả nhiên đã ướt đẫm, qυầи ɭóŧ ướt nhẹp nhớp nháp, dâm huyệt này rốt cuộc thiếu được đàn ông chạm vào bao nhiêu mới có thể ướt đến như vậy! Lục Thịnh toàn thân bốc hỏa, trạng thái du͙© vọиɠ đốt người, lực hai tay lớn hơn một chút, trực tiếp xé rách qυầи ɭóŧ của cô.

 

"A a!"

 

Loan Yên kinh ngạc hét lên, hai chân kẹp lấy eo anh, tứ chi bấu chặt lấy cơ thể người đàn ông, ngón tay cái mang theo vết chai thăm dò bên trong âʍ ɦộ nhỏ nhắn của cô, lướt qua da thịt hồng nhuận của cô, thuận theo lông mu rậm rạp mà vuốt ve cánh hoa ẩm ướt của cô, bàn tay của anh có thể đem lại vô số lần rùng mình.

 

"Âm mao nhiều như vậy, liền biết em là dâm phụ thiếu dươиɠ ѵậŧ đυ.." Bàn tay to của Lục Thịnh xoa bóp vài lần trong chân cô và nhận xét.

 

Anh chính là ngọn nguồn của ngọn lửa, Loan Yên chỉ cảm thấy bên trên lỗ nhỏ nóng hổi kinh người, phía sau là bức tường lạnh lẽo, trước mặt là anh nóng bỏng, ŧıểυ tao huyệt bị sợ càng lúc càng có chảy nhiều nước, tất cả dâm dịch từ trong động chảy ra, kɧoáı ©ảʍ hung mãnh vồ vập lấy cô, tạo cho cô một cảm giác sảng khoái vô hạn, cô lớn tiếng rêи ɾỉ: "Ưm a ... Yên Yên thiếu được Lục Thịnh đυ.... A ... A ưm ... Dâm thủy lại chảy ra ... Thật nhiều ... Lục Thịnh giày vò người ta thật thoải mái..."

 

Cô hét ầm lên khiến Lục Thịnh cũng phát điên lên, anh gỡ môi âʍ ɦộ đầy đặn ra, chạm vào hạt đậu nhỏ cứng rắn bên trên, đoán được là hạt đậu âʍ ɦộ của cô, anh ấn mạnh vào, Loan Yên nhịn không được hét lên, thanh âm càng lúc càng quyến rũ, cô chủ động nâng mông lên dâng cho anh, bên trong miệng phát ra tiếng hừ hừ còn muốn còn muốn, anh thật muốn đυ. chết cô!

 

Kỳ thực mà nói, Lục Thịnh hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, tất cả những gì anh có thể làm là man lực, anh cọ xát thật mạnh vào ŧıểυ đậu đậu, đây là nơi nhạy cảm và yết ớt nhất của người phụ nữ. Loan Yên bị trêu chọc đến mức không còn lý trí, tất cả các giác quan đều tập trung vào hạ thể, hấp thụ những kɧoáı ©ảʍ mà anh ban tặng.

 

"da^ʍ đãиɠ! Đối với bất kỳ nam nhân nào em cũng có thể lắc mông để bọn họ cho em ăn dươиɠ ѵậŧ đúng không?" Lục Thịnh nghĩ đến điều này liền nổi giận.

 

Lục Thịnh tắm rửa vô ích, mồ hôi lăn trên mặt, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy nam tính, Loan Yên si mê nhìn anh, đây là Lục Thịnh, Lục Thịnh của cô! Một Lục Thịnh chỉ thuộc về một mình cô, cô sẽ không bao giờ rời xa anh nữa, và cô cũng sẽ không bao giờ để anh rời đi một lần nữa ...

 

"Không phải ... A a a ... A nha ... Em muốn dươиɠ ѵậŧ bự của Lục Thịnh ... Đút cho Yên Yên ăn ... A a ... ŧıểυ âʍ ɦộ rất muốn ... Ư ... Sắp tới rồi ... Muốn tới ... "

 

Loan Yên la hét rêи ɾỉ, dâm thủy chảy ra liên tục khiến cô đạt cao trào ngay lập tức, âʍ ɦộ chật hẹp trống rỗng sau khi đạt cực khoái, cô khẩn trương đút dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh vào, cùng liên kết chặt chẽ với anh và không thể tách rời nhau.

 

Một cánh tay cường tráng ôm lấy eo cô, nâng cơ thể cô đang trượt xuống lại nâng lên. Cánh tay đen nhánh cùng da thịt trắng nõn của cô có sự khác biệt rõ rệt nhưng như vậy rất phù hợp nhưng trời ban một đôi.

 

"Mới được anh xoa âʍ ɦộ liền có thể đạt cao trào, cho em ăn dươиɠ ѵậŧ của anh, làm cho ŧıểυ tao hoá của anh thoả mãn nha!"

 

Lục Thịnh kéo chiếc khăn tắm ra và chen vào giữa hai chân cô, dươиɠ ѵậŧ chạm vào âʍ ɦộ nhỏ của cô, độ cứng va chạm với sự mềm mại, cả hai người đều run rẩy, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tê dại chạy khắp cơ thể. ŧıểυ huyệt non nớt đầy đặn hơi phình lên, còn không có chân chính cắm đi vào, xương cốt Lục Thịnh sắp vỡ vụn ra rồi.

 

"Thật mẹ nó thoải mái! ŧıểυ huyệt vừa hồng vừa mềm, thật là thiếu tao, còn bánh bao nhỏ thật là mập mạp, ưm ..." Lục Thịnh thở gấp, hung hăng cọ sát vào âʍ ɦộ gợi tình của cô.

 

Loan Yên không thể nhìn thấy bộ phận sinh dục của anh, hai người quá gần nhau, vυ" của cô cũng bị ép vào ngực anh, thật chặt chẽ, nhưng cô có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của anh cứng như thế nào, vô cùng thô và dài, quy đầu to đã đủ doạ người rồi, thái độ sẵn sàng chiến đấu khiến hoa huyệt nhỏ bé rất thích, không ngừng rót mật chuẩn bị nghênh đón nó.

 

Đúng lúc dươиɠ ѵậŧ to sắp cắm vào trong lỗ nhỏ, ngoài cửa rất không đúng lúc truyền đến hai tiếng gõ cửa ——

 

"Năm phút nữa sẽ bắt đầu ghi hình, mời đến phòng khách tập hợp."

 

Hai người bị kéo về thực tại ngay lập tức, giống như một chậu nước đá đổ vào lửa, cả hai đồng thời tỉnh táo lại, nhận ra rõ ràng rằng họ đang ở địa điểm ghi hình của chương trình tạp kỹ ...

 

Loan Yên vẫn còn thở dốc chưa bình tĩnh lại được, Lục Thịnh liền dừng lại mọi động tác, nhưng không có ai buông ra, vẫn như cũ ôm lấy đối phương, phảng phất như chỉ có như vậy, người trước mặt sẽ không biến mất một lần nữa.

 

Loan Yên ôm chặt người đàn ông trước mặt, vùi sâu vào cổ anh, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, nhỏ giọng gọi anh: "Lục Thịnh..."

 

"Anh đây."

 

Anh trầm giọng đáp lại, chỉ bằng hai chữ đã chữa khỏi cho cô bao nhiêu ngày đêm nhung nhớ.

 

———————

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc