Nhắc mới nhớ, mối quan hệ giữa hai nước đã bị đóng băng một thời gian vì sự cố Đỗ Mã Lạp mười hai năm trước. Nhưng vì Sắc quốc cần Dục quốc cung cấp lương thực, cũng như Dục quốc cần nguồn năng lượng từ Sắc quốc, cho nên mối quan hệ giữa hai nước dần dần hoà hoãn.
Đỗ Mã Lạp… Thượng Dị nhìn hoàng đế ngồi ở trên long ỷ, trong lòng có chút đáng tiếc lắc đầu.
Sau khi Vụ Linh lên nắm quyền, y thi hành chính sách hòa bình, có quan hệ tốt với hầu hết các quốc gia và khu vực khác, vì vậy, sau sự việc này, nhiều thủ lĩnh đều có thiện cảm với Vụ Linh.
Vào thời điểm ấy, Vụ Linh vẫn đang suy sụp, triều chính thì hỗn loạn, may mắn thay, các đại thần của Dục quốc vẫn có cách xử lý ổn thoả cuối cùng ổn định được tình hình.
Nhưng bây giờ có vẻ như mọi thứ đều đã qua rồi, đúng không? Vụ Linh cai quản đất nước này rất tốt.
Ở kỹ viện được huấn luyện cách xem mặt đoán ý nên Vụ Tuyên nhanh chóng nhận ra Thượng Dị có chút mất tập trung, vì vậy cậu nhân cơ hội này tò mò đánh giá bộ dạng của Thượng Dị.
Dân chúng của Sắc quốc và Dục quốc không giống nhau, cho nên Thượng Dị mới có sống mũi cao, mắt sâu, vóc dáng to lớn, nhìn qua như bốn mươi tuổi, hơn nữa hắn lại thường xuyên chinh chiến nơi sa trường nên trên mặt cũng có vài nếp nhăn, nhưng khi nhìn đến cơ bắp cường tráng của hắn, cậu lại hơi đỏ mặt. Suy cho cùng thì cậu thích bị nội tiết tố giống đực chi phối cảm giác.
Đến tối, Thượng Dị được mời vào tẩm cung của hoàng đế.
Vụ Linh và Vụ Tuyên mặc y phục mỏng manh, đã đợi sẵn trên giường lớn.
Trên thực tế là bởi vì Vụ Linh muốn nhân cơ hội này để cho Vụ Tuyên học hỏi về phương diện ngoại giao. Mặc dù Phi Mông đã dạy cậu, nhưng phải thể nghiệm thì mới càng nhớ rõ.
Thị nữ đốt cháy huân hương, sau đó liền lui xuống.
Mục đích chuyến thăm lần này của Sắc quốc là chuẩn bị kết minh. Xét cho cùng, Sắc quốc và Duc quốc là hai quốc gia gần nhau nhất. Nếu không kết minh, Sắc quốc yêu thích chiến tranh có thể nhắm vào Dục quốc làm mục tiêu. Mặc dù Dục quốc không sợ chiến tranh, nhưng họ coi trọng cuộc sống hòa bình hơn, vì vậy đây là một cơ hội tuyệt vời.
Phụ tử cùng nhau à? Thật thú vị.
Thượng Dị mỉm cười, cởi quần áo lên giường. Vụ Tuyên là lần đầu tiên nhìn thấy hoàng tộc Sắc quốc, nên không tránh khỏi bất ngờ hét lên.
“Xin lỗi, Hoàng nhi còn nhỏ, không có nhiều kinh nghiệm. Xin ngài thứ lỗi.” Vụ Linh cởi bỏ nút thắt sa y, lộ ra cơ thể trần trụi, một cặp vυ" trắng nõn nảy ra, làm cho người ta hoàn toàn không dời nổi mắt.
“Bộ ngực của ngài vẫn đầy đặn như vậy.” Đây không phải là lần đầu tiên Thượng Dị đến Dục quốc, cho nên đối với thân thể Vụ Linh hắn cũng khá quen thuộc. Hắn nắm lấy tay Vụ Linh, hôn lên mu bàn tay y, “Về phần thái tử, ta cảm thấy hắn rất thú vị.”
“Tuyên nhi, còn không mau cởi quần áo ra.” Vụ Linh cười cười, gọi nhi tử một tiếng.
“Ồ…” Thân thể của phụ hoàng thật đẹp, là một thân thể trưởng thành quyến rũ, đã thế lại còn trẻ tuổi, Vụ Tuyên trần trụi ngồi cùng phụ thân cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Thượng Dị ngồi trên giường, cúi người xuống liếʍ mυ"ŧ bộ ngực đầy đặn với núm vυ" như quả nho của Vụ Linh. Bề mặt lưỡi thô ráp liếʍ qua lại trên đầu vυ" mỏng manh nhạy cảm khiến Vụ Linh nhanh chóng chảy ra dâm thủy.
“A a… Tuyên nhi… Mau liếʍ giúp quốc vương… Ưm… A…” Vụ Linh phát ra tiếng thở dốc ngọt ngào, đồng thời không quên hướng dẫn nhi tử phải làm gì.
“A a a… Tuyên nhi… Con… Ưm…” Vụ Linh cảm nhận được ngón tay thon dài của nhi tử ở trong lỗ l*и của mình đâm thọc ra vào, mặt liền đỏ bừng kêu lên một tiếng.
Tay còn lại của Vụ Tuyên thì xoa bóp hột le bên ngoài của phụ thân, cười nói: “Bởi vì nhi thần rất tò mò về nơi mình được sinh ra…”
“Ưm… A a… A… quỷ con… A a…” Lỗ l*и bị nhi tử đùa bỡn, Vụ Linh thẹn thùng đến nỗi thân thể đỏ bừng hết cả lên.
Thượng Dị thấy hai phụ tử họ có vẻ thú vị, bỗng nhiên mỉm cười đề nghị: “Bạn nhỏ có muốn liếʍ l*и của phụ thân ngươi không?”
“Ưm… ưm… Ô… Ha a…” Đây là lần đầu tiên Vụ Linh được nhi tử liếʍ l*и nên cảm thấy cực kì xấu hổ, nhưng lại tham luyến cảm giác tê dại này không thể thoát ra.
“A a… Ưm… Con… đứa nhỏ này… A… A…” Vụ Linh lấy tay che lại khuôn mặt đỏ bừng của mình, không hề có ý trách cứ. Đôi chân thon dài bị Vụ Tuyên gập lại trước ngực, lỗ l*и lộ ra hoàn toàn dưới mí mắt cậu.
“A a ——! A… A… Ưm…” Đang chuyên tâm đ*t l*и phụ thân, Vụ Tuyên không ngờ Thượng Dị lại thúc vào trong cơ thể mình, lỗ l*и bắt đầu tê rần, làm cậu không ngừng hét to.
Vụ Tuyên không ngờ mình bị biến thành một cái bánh mì kẹp, cậu đang đ*t l*и của phụ thân còn l*и của mình lại đươc Thượng Dị phục vụ.
“A a… Ưm… A… Chậm một chút… A…” Bị đè ở dưới cùng, Vụ Linh bị đ*t đến run rẩy, cặp vυ" khổng lồ đong đưa khiến người ta không thể rời mắt nổi. Vụ Tuyên vừa rêи ɾỉ vừa ngậm lấy núm vυ" của phụ thân mυ"ŧ cắn.
“Ưm… Tuyên nhi… A a… Phụ hoàng… Không có sữa… A… Ưm a…” Vụ Tuyên dùng sức bú làm cho Vụ Linh liên tưởng đến nhiều năm về trước, Vụ Tuyên vẫn là đứa nhỏ mυ"ŧ cắn đầu vυ" của mình bú sữa.
“Ô ô… Ha a… Phụ hoàng… A a…” Vụ Tuyên bị kẹp ở chính giữa, nên là đang đ*t Vụ Linh một cách bị động.
Cậu hôn lên má của Vụ Linh, nói, “Ha… ah… l*и của phụ thân… ấm áp quá… A a…”
“Ưm a…! Núm vυ" phụ hoàng thật lớn… A a…” Đầu vυ" nhạy cảm bị ma sát, Vụ Tuyên thoải mái đến nỗi lông tơ dựng hết cả lên. Cậu biết bởi vì sinh ra mình nên vυ" y mới biến thành như vậy nên cậu đặc biệt thích chơi đùa với bộ ngực của Vụ Linh.
Thân thể Vụ Linh hiển nhiên là vô cùng thành thục, mỗi một tấc đều được khai phá rất tốt, Vụ Tuyên thì vẫn còn ngây ngô, nhưng có thể thấy được sau này cậu sẽ giống một quả đào chín mọng ngọt nước hơn cả phụ thân mình.
“Ối——! Tuyên nhi… Con… đứa nhỏ này… A a…” Vụ Linh sửng sốt, lập tức ngượng ngùng nhìn Thượng Dị, “Để Thượng Dị bệ hạ chê cười rồi… A… Ta… Đứa nhỏ này thẳng thắn quá… “
“Thời điểm này đừng gọi ta là bệ hạ, nhập gia tuỳ tục, gọi ngươi là Linh nhi nhé.” Thượng Dị cười rộ lên, đường gân nổi lên trên cánh tay cho thấy hắn cũng đang cực kỳ hưng phấn, vị thật sự rất hiếm khi được đ*t hoàng đế và thái tử của một quốc gia cùng một lúc.
Tiếng rêи ɾỉ cao thấp của Vụ Linh và Vụ Tuyên vang lên trong căn phòng rộng lớn, âm thanh dập mạnh bạch bạch cũng không ngừng văng vẳng bên tai. Nam nhân ở Sắc quốc đ*t cực lâu, huân hương đã cháy hết, Vụ Linh và Vụ Tuyên đã cao trào mấy lần rồi, eo lưng bủn rủn mềm oặt, cuối cùng Thượng Dị mới bắn ra.
“Ừm… Thượng thúc thú thật lợi hại… l*и phụ thân đều bị đ*t đến sưng lên… Của con cũng vậy…” Vụ Tuyên xụi lơ trên giường, thở hổn hển nói.
“Tuyên nhi có đau không?” Vụ Linh cũng không còn sức lực, nhưng khi nghe được lời nói của nhi tử, y vẫn cố gắng gượng dậy kiểm tra lỗ l*и của cậu.
Thượng Dị ngăn y lại, để y nằm xuống, nói: “Xin lỗi. Ta có chút thô lỗ. Vậy để ta bôi thuốc bồi tội với hai vị.”
Hắn lắc lục lạc, ra lệnh cho hạ nhân mang nước tắm vào, rồi tìm thuốc tiêu sưng, chuẩn bị một lúc nữa bôi cho hai cha con.
“Làm phiền Thượng huynh rồi…” Vụ Linh có chút xấu hổ, cả y và Vụ Tuyên đều mỏi mệt, bị Thượng Dị bế vào trong bồn tắm, Thượng Dị dù sao cũng là chúa tể của một nước, vậy mà lại làm công việc của hạ nhân, khiến y cảm thấy không tốt lắm.
“Nhìn khuôn mặt này của Linh nhi, làm cho ai cũng muốn thương yêu.” Thượng Dị đột nhiên trêu ghẹo.
Vụ Tuyên dựa vào thành bồn cười nói: “Thì ra Thượng thúc thúc cũng sẽ trêu chọc người khác. Mặt phụ hoàng lại đỏ lên rồi kìa.”
Vụ Linh đưa tay hất nước vào người nhi tử, bất đắc dĩ nói: “mυ"ŧ núm vυ" của phụ hoàng nhiều lần như vậy mà cũng không lấp kín được miệng ngươi.”
Vụ Tuyên cười lớn, cảm thấy phụ hoàng thực sự rất đáng yêu. Thảo nào mà Hạ tướng quân bọn họ lại hết lòng vì phụ hoàng như vậy.