Thái Tử Dục Quốc

Chương 14 - Chương 14

Trước Sau

break
Chương 14: Chọc ghẹo ám vệ, muốn được hôn, muốn được ôm, muốn được đυ., bị đυ. vào tử ©υиɠ thích đến khóc hu hu

editor: Máy Chủ

Dao Quang ôm Vụ Tuyên trở về phòng, giúp cậu rửa ráy sạch sẽ, sau đó liền đặt cậu lên giường bôi thuốc cho cậu.

Bờ mông non nớt của Vụ Tuyên bị đánh sưng tấy, lỗ đít cũng sưng đỏ, may mà không bị chảy máu.

“Điện hạ, ta bôi thuốc cho ngài.” Dao Quang nói xong, nhẹ nhàng bôi thuốc lên mông của Vụ Tuyên. Đây là loại thuốc dùng chuyên dụng của ám vệ bọn hắn, hiệu quả đặc biệt tốt. Thuốc Từ Thế phái người đưa tới, Dao Quang thấy quá tầm thường, nên không dùng. Hắn đau lòng nhìn Vụ Tuyên, cảm thấy Từ Thế thật quá đáng, dù sao thì thái tử cũng chỉ ở đây trải nghiệm cuộc sống, sao có thể thật sự trừng phạt cậu như vậy?

Vụ Tuyên phát ra giọng mũi ủy khuất, trong lòng thầm nghĩ vẫn là Dao Quang tốt. Khi xuân dược vẫn còn tác dụng cậu thấy thực thích, còn về sau hết dược lực thật sự rất đau!

“Điện hạ, ta có thể vào không?” Từ Thế gõ cửa, ôn nhu hỏi.

Dao Quang đột nhiên nhìn ra ngoài cửa một cách hung tợn, nhưng thu lại trong nháy mắt.

Hắn không thể vượt quá quy củ.

Vụ Tuyên bĩu môi nói: “Vào đi.”

Từ Thế đẩy cửa bước vào, thấy ám vệ của thái tử đang bôi thuốc cho cậu, liền làm đại lễ với Vụ Tuyên, nói: “Thái tử xin hãy tha thứ cho sự vô lễ của thảo dân. Hình phạt vừa rồi thực sự là vô lý, nhưng thảo dân làm như vậy là có nguyên do.”

Hắn bất đắc dĩ nhìn Vụ Tuyên, nói: “Thái tử còn nhỏ tuổi, sống ở trong cung, không biết những khó khăn của tầng lớp thấp kém. Quốc gia chúng ta giản dị, khoan dung, nhưng cũng có sự bất công, bóc lột. Giống như vừa rồi vậy, nếu không xử phạt nàng ta, người khách kia tự nhiên sẽ rất tức giận, khách có thể vào sảnh thứ hai đều không có tiền thì cũng có quyền, nếu Ngân Quán không đóng vai ác trước thì kỹ nữ ở đây có thể bị trừng phạt nặng hơn.”

Vụ Tuyên thở dài, nói: “Lão sư dạy ta thực sự cũng đã nói qua điều này rồi, nhưng ta lại không nhịn được muốn làm như vậy.”

Từ Thế lấy trong ngực ra một cái túi thơm đưa cho Vụ Tuyên, nói: “Ta biết thái tử tâm địa thiện lương, nhưng ở đây, hành động của ngài có thể gây hại cho ngài lẫn Tô nhi. Tô nhi vào đây chưa lâu, không hiểu nhiều quy củ, đối với hành động dũng cảm của ngài, nàng ta vô cùng cảm tạ, túi thơm này là do chính nàng làm, muốn ta gửi cho ngài. Nếu ngài có thể nhận, nàng sẽ rất biết ơn.”

“Ta không phải muốn nàng ấy hồi báo ta hay gì đó…” Vụ Tuyên có chút kinh ngạc, nhận lấy ngắm nghía, “Ta không trách quản sự ngài… Chỉ là ta còn quá bốc đồng.”

“Ngài còn sáng suốt trượng nghĩa hơn ta nghĩ, tương lai ngài sẽ là một hoàng đế vĩ đại.” Từ Thế hài lòng nhìn cậu, “Vậy thôi, ta sẽ không làm phiền ngài nữa. Ngài nghỉ ngơi cho tốt, lát nữa bữa tối sẽ được mang đến.”

Sau khi Từ Thế rời đi, Vụ Tuyên bật dậy, kéo vạt áo Dao Quang lắc mạnh: “Nhưng điều này không có nghĩa là ta không tức giận! Ta biết là không công bằng, lão sư cũng đã nói qua, nhưng tại sao mọi người lại nghĩ không công bằng như vậy là đúng. Rõ ràng là chúng ta không nên để sự bất công như vậy tồn tại. Ỷ mình có tiền có quyền tùy tiện bắt nạt người khác, sao có thể chứ! Nói đến quyền lực và tài phú, phụ hoàng đứng đầu còn ta đứng thứ hai, ta và phụ hoàng có ăn hiếp ai không!”

Dao Quang mỉm cười, buông xuống tảng đá đè nặng trong lòng hắn. Vừa rồi thấy Vụ Tuyên khóc lóc ủy khuất, còn có chút lo lắng cho cậu, bây giờ nhìn cậu có sức sống như vậy, hắn cũng cảm thấy an tâm.

Vụ Tuyên bĩu môi nói: “Ta rõ ràng làm đúng, cô nương kia cũng đúng luôn.”

Hắn nhìn Dao Quang, không vui nói: “Ta biết Từ quản sự là nói ta ngây thơ, ngươi cũng nghĩ vậy sao?”

Dao Quang sốt sắng lắc đầu, nói: “Thần cho rằng Điện hạ không phải ngây thơ mà là lý tưởng.”



“Như vậy không tốt sao?” Vụ Tuyên tức giận.

“Không… thần cho rằng rằng minh chủ trị thế, có tầm nhìn xa và lý tưởng là rất quan trọng. Phẩm đức của ngài cũng sẽ ảnh hưởng đến đất nước, bầu không khí cũng sẽ dần dần thay đổi như ngài mong muốn”, Dao Quang giải thích. Hắn rất ít khi nói một đoạn dài như vậy nên không quen, nhưng lời cổ vũ của hắn nói lúc này thì hoàn toàn truyền được đến Vụ Tuyên.

Vụ Tuyên mỉm cười, cả người trần trụi ôm lấy Dao Quang, thở nhẹ bên lỗ tai hắn: “Vẫn là Dao Quang tốt với ta…”

“Thái tử…!” Quả nhiên, lỗ tai Dao Quang bị thổi lập tức đỏ bừng.

“Dao Quang, chúng ta làʍ t̠ìиɦ đi.” Vụ Tuyên suy nghĩ nghiêm túc, nói.

“Nhưng ngài… thân thể của ngài…”

“Mông đúng là rất đau,” Vụ Tuyên than thở, “nhưng lỗ l*и không được an ủi. Hơn nữa giờ ta đang phiền lòng, ta ra lệnh cho ngươi làm cho ta thích đến quên đi.”

“…Thần lĩnh mệnh.” Dao Quang đỏ mặt, kê một cái gối mềm dưới mông Vụ Tuyên để cậu thoải mái hơn.

Dao Quang nằm ở trên người Vụ Tuyên, nhẹ nhàng ngậm một bên đầu vυ" của cậu, dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ.

“Ưm… a a…” Vụ Tuyên phát ra rêи ɾỉ lười biếng, vừa rồi la hét quá lâu giờ giọng nói có chút khàn khàn.

Cơ thể có chút kiệt sức, nhưng lại cực kỳ mẫn cảm, chỉ bị khiêu khích như vậy mà lỗ l*и Vụ Tuyên bắt đầu tiết ra dâm dịch.

“Ưm a… Dao Quang, ngươi thật ôn nhu… Ah a… núm vυ" thật thoải mái…” Vụ Tuyên thở dốc nói. Đầu vυ" bị Dao Quang liếʍ cho cứng ngắc sưng lên tê dại không chịu nổi.

Dao Quang liếʍ dọc theo núm vυ", cuối cùng đến lỗ l*и ẩm ướt của Vụ Tuyên, trêu chọc hột le sưng tấy. Đầu lưỡi cuộn lấy cái hạt đậu nhỏ trong lỗ l*и nhẹ nhàng gặm cắn.

“A a… Thật tê… Ưm…” Vụ Tuyên vừa mềm mại rêи ɾỉ, thân thể khẽ run lên, “A… Ưm… A a…”

Hột le mẫn cảm bị liếʍ đến tê dại bủn rủn, dâm thủy trong l*и không ngừng chảy ra bị Dao Quang hút sạch sẽ.

Vụ Tuyên thở hổn hển hồi lâu, hai mắt mơ màng nói: “Ừm… mau đ*t vào… a a…”

Dao Quang ngoan ngoãn cởi quần của mình xuống, đút con cặ© cứng đến phát đau vào lỗ l*и ướt át của Vụ Tuyên.

“A a… ! l*и nhỏ bị đ*t đầy… Ưm… A a… Thật thô… Ưm…” Dao Quang thở hổn hển, con cặ© cứng rắn bị thịt l*и mềm mại mυ"ŧ chặt, dâm thủy không ngừng tưới lên thân cặ©, theo động tác nhấp ra vào chảy ra ngoài, lồng ngực của Vụ Tuyên phập phồng lên xuống, chìm vào trong kɧoáı ©ảʍ vô biên.

“Điện hạ…” Dao Quang động tình gọi Vụ Tuyên, động tác đ*t vào lỗ l*и cũng không kịch liệt lắm. Hắn biết Vụ Tuyên vừa rồi đã bị nhiều người đ*t lỗ đít nên hắn cố gắng đ*t nhẹ nhàng một chút.

“A a… A… lớn quá…” Động tác tuy không kịch liệt, nhưng lúc nào cũng cố ý ở điểm mẫn cảm mà đ*t tới, khiến eo nhỏ Vụ Tuyên bủn rủn không chịu nổi.

Vụ Tuyên hơi nhếch môi, màu môi của cậu là một màu hồng nhạt xinh đẹp, Dao Quang nhìn cậu, đột nhiên muốn hôn lên.



Dao Quang do dự một lúc, cuối cùng vẫn chạm nhẹ vào môi Vụ Tuyên, thấy cậu không bài xích, hắn đánh bạo dùng lưỡi của mình khắc họa đôi môi xinh đẹp của cậu.

Trong lúc hắn không chú ý, Vụ Tuyên đột nhiên vươn đầu lưỡi đến cuốn lấy lưỡi của Dao Quang. Dao Quang hoảng sợ một đứa trẻ bị bắt khi làm chuyện xấu, sự trơn mượt của đầu lưỡi Vụ Tuyên khiến hắn không thể nhịn được cuộn lấy cậu liếʍ mυ"ŧ, phát ra tiếng nước dâm mĩ.

“Ưm… Hôn thoải mái không?” Vụ Tuyên thở dốc, nháy mắt với hắn, một đoạn chỉ bạc treo giữa đôi môi hai người.

“Thái tử…” Dao Quang có chút xấu hổ, lạnh mặt đáp lại. Nhưng thật lòng mà nói, hôn cậu rất thoải mái. Môi lưỡi Vụ Tuyên mềm mềm nộn nộn như miếng đậu hũ.

“Nói mau, ngươi có thích hay không!” Vụ Tuyên ôm lấy hắn, dán lên bộ ngực mềm mại, giả vờ dữ tợn, nhưng giọng nói lại ngọt ngào như muốn nhỏ nước. l*и nhỏ đột nhiên kẹp chặt lấy con cặ© bự, Dao Quang thở ra một hơi, lắp bắp nói: “Thích, rất thích…”

Vụ Tuyên vòng hai chân qua thắt lưng Dao Quang, làm lỗ l*и càng thêm dính sát vào thân dưới hắn, cười nói: “Ta cũng thích ngươi.”

“Là yêu thích bình thường đúng không?” Dao Quang nhìn cậu, đột nhiên bướng bỉnh gặng hỏi. Lời ra khỏi miệng lập tức thấy không ổn, vội vàng mím môi lại.

“Không phải đâu. Thích giống như phụ hoàng thích Hạ tướng quân vậy.” Vụ Tuyên cười rộ lên, rồi lại bất mãn đẩy đẩy Dao Quang, đưa tay đến chỗ hai người giao hợp, vuốt ve nói: “Ngươi mau động… Đừng chỉ cắm ở bên trong…”

Dao Quang giờ mới nhận ra không biết từ khi nào hắn đã ngừng chuyển động. Hắn đặt hai tay lên hông Vụ Tuyên, bắt đầu thúc lên thật nhanh.

“A a. . . . . Ưm… Chính là như vậy… A… A…Thật lớn…” kɧoáı ©ảʍ đột nhiên truyền tới khiến Vụ Tuyên hét lên, thân thể bị Dao Quang đ*t đến lắc lư qua lại. Dao Quang vẫn còn mặc áo, Vụ Tuyên liền cởi thắt lưng của hắn, lộ ra bộ ngực cường tráng, đem vυ" của mình dán lên, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn.

Dao Quang nhớ tới phản ứng của Vụ Tuyên khi bị đ*t vào tử ©υиɠ, liền dùng con cặ© tìm kiếm trong lỗ l*и. Hắn đ*t vào sâu bên trong, bỗng nhiên phát hiện một cái miệng nhỏ đang ngậm chặt.

Hẳn là nơi này đúng không? Dao Quang dùng quy đầu đ*t nhẹ lên mặt ngoài, ngay lập tức cảm thấy được Vụ Tuyên ôm chặt lấy hắn, tiếng rêи ɾỉ cũng trở nên vô cùng hưng phấn.

“A a… ! Nơi đó… Ưm a… đ*t vào… A… Thật sướиɠ… Đừng chà xát… A… A…” Vụ Tuyên mở miệng hít thở, miệng tử ©υиɠ mềm mại bị quy đầu nhấp đến bủn rủn không chịu nổi, dâm thủy từng dòng muốn phun ra ngoài, nhưng lại bị con cặ© Dao Quang chặn lại nên trong.

Dao Quang nuốt nước bọt, chậm rãi đẩy con cặ© vào. Quy đầu đ*t xuyên nộn thịt nóng rẫy, chen vào trong tử ©υиɠ nhỏ hẹp chặt khít ấm nóng.

“A a a ——!” Vụ Tuyên hét ầm lên, Dao Quang hoảng sợ tưởng cậu bị đ*t đau, vậy mà Vụ Tuyên ôm lấy hắn thích đến phát khóc rêи ɾỉ: “sướиɠ quá… A a… Ngươi di chuyển nhanh lên… Ưm…”

Dao Quang thả lỏng, bắt đầu chậm rãi đưa đẩy. tử ©υиɠ bí ẩn bị xâm nhập, nhưng vách tường bên trong không hề từ chối kẻ xâm lược này mà còn phối hợp co rút theo nhịp đẩy của con cặ©.

“A a… A… Không được… A a… Dao Quang… Ha a… Sắp đ*t thủng rồi… A a a…” Vụ Tuyên sắc mặt ửng hồng, mồ hôi cùng nước mắt thi nhau rơi xuống, cả người đều bị nhấn chìm trong tìиɧ ɖu͙©.

“Điện hạ… sẽ không bị thủng.” Giọng Dao Quang khàn khàn gợi cảm vì du͙© vọиɠ, hắn thích đôi mắt mơ màng dường như không thể nhìn rõ của Vụ Tuyên, vì vậy hắn có thể vô tư bộc lộ suy nghĩ thật của mình. Nếu ánh mắt của Vụ Tuyên quá trong sáng, hắn luôn muốn lảng tránh đi.

“Ưm a… Không được… A… A a ——!” Vụ Tuyên khóc hét hên đem dâm thủy phun ra ngoài, thân thể xụi lơ không có khí lực, hai tay ôm lấy Dao Quang buông lỏng, cũng may Dao Quang phát hiện kịp thời, trong nháy mắt lúc cậu buông tay ra hắn liền ôm chặt lấy Vụ Tuyên vào lòng.

Đây là lần đầu tiên Dao Quang đ*t vào tử ©υиɠ nên không kiên trì được bao lâu, con cặ© dưới sự mυ"ŧ chặt của thịt l*и, Dao Quang không nhịn nổi bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ của Vụ Tuyên.

Vài ngày sau sự việc này, hoàng cung đột nhiên ra lệnh nói rằng hoàng đế của Sắc quốc phương bắc sắp đến thăm, lệnh cho Vụ Tuyên trở về hoàng cung trước để tiếp đãi phái đoàn.
break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc