Thái Tử Dục Quốc

Chương 12 - Chương 12

Trước Sau

break
Chương 12: Cùng hoa khôi kỹ nữ trình diễn một màn đi dây thừng, chà xát núm vυ" và lỗ l*и* của nhau, Vụ Tuyên được một hiệp khách bao mua, ở ghế lô bị đ*t cả lỗ l*и lẫn lỗ đít

Editor: Máy Chủ

*Raw là Ma kính (磨镜): mài kính, mài gương. Ám chỉ đồng tính nữ thời cổ đại, đồng thời dùng để chỉ hành vi tìиɧ ɖu͙© của họ, bởi vì một trong những phong cách tìиɧ ɖu͙© của họ là cọ xát, vuốt ve cơ thể của nhau, do cấu tạo cơ thể giống nhau, nên giống như có một chiếc gương được đặt ở giữa.

Danh tiếng của Vụ Tuyên ngày càng lên cao, người người chen chúc kéo đến xem buổi biểu diễn của cậu mỗi ngày, thậm chí việc làm ăn của Ngân Quán trong tháng này cũng đã tăng lên không ít. Vụ Tuyên đã học được rất nhiều điều ở đây.

Buổi biểu diễn đặc sắc của đêm nay là cậu và hoa khôi Ngân Quán Thủy Nguyệt cùng nhau đi trên dây. Sau khi biểu diễn, kỹ nữ trên sân khấu sẽ được khách mua qua đêm, vì vậy, trừ khi là biểu diễn theo yêu cầu của khách nhân, còn không sẽ cố gắng tránh một số hoạt động tìиɧ ɖu͙© chen ngang. Mà tiết mục hai người đẹp an ủi nhau được khán giả rất yêu thích.

Hai sợi dây dài mười mét được bày trên sân khấu, cứ cách một đoạn ngắn sẽ có một nút thắt. Đến giờ, Thủy Nguyệt và Vụ Tuyên cởi trần, được trang điểm rất sắc sảo cùng nhau bước ra ngoài. Cả Thủy Nguyệt và Trường Mộng đều là người có rất ít lông trên cơ thể, lần này họ đã cạo hết lông l*и, cả người sạch sẽ như một miếng bạch ngọc. Bọn họ một trái một phải đi đến trước sợi dây thừng, nhấc chân dài trắng nõn bóng loáng bước qua, sợi dây vừa vặn mắc tại lỗ l*и.

Thấy cả hai đã sẵn sàng, ŧıểυ quan gõ một tiếng vào chiếc chiêng vàng, Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt bắt đầu chậm rãi đi về phía trước.

“Ưm… a…” Dây thừng thô ráp không ngừng chà xát lỗ l*и khiến Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt liên tục phát ra tiếng thở dốc. Hột le bị dây ma xát không thương tiếc, bề mặt thô ráp thậm chí còn đâm vào thịt l*и có chút đau đớn, nhưng sợi dây còn tẩm thêm xuân dược, theo động tác của hai người không ngừng thẩm thấu vào trong lỗ l*и, cơn nứng của Thủy Nguyệt và Vụ Tuyên đột nhiên dâng cao, sao còn tâm trí quản nơi đó có đau hay không.

“A a… Ưm… A…” Vụ Tuyên đụng phải nút thắt, nút thắt chà qua hột le mẫn cảm đi đến lỗ l*и, sau đó bị giữ lại bên trong.

“Ưm… bị kẹt trong l*и nhỏ… a…” Bởi vì Vụ Tuyên không thể dùng tay kéo nút thắt ra ngoài, cậu chỉ có thể thở hổn hển tiếp tục tiến lên phía trước, sự ma sát của nút thắt còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sợi dây thừng đơn thuần. Tiếng rêи ɾỉ của cậu da^ʍ đãиɠ hơn trước rất nhiều. Trên sợi dây thừng mà cậu và Thủy Nguyệt đi qua, đều để lại dịch nhầy trong suốt bóng loáng, đôi khi dâm thủy trên dây thừng còn nhỏ giọt xuống sàn.

Mặc dù Vụ Tuyên đang sử dụng lỗ l*и để đi dây, nhưng để tránh cho con cặ© bị dây cọ xát, cậu liền buộc nó bằng một dải ruy băng quanh eo, rồi treo con cặ© lên cao. Con cặ© sưng tấy hướng về phía quần chúng, lỗ ŧıểυ không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt, làm cho người xem thực sự là máu huyết sôi trào.

Xuân dược phát huy tác dụng rất nhanh, vất vả đi được khoảng ba mét, Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt đã kêu dâm liên tục, hột le và môi l*и bị dây thừng cọ xát có chút đau, nhưng theo đó kɧoáı ©ảʍ lại càng cao.

“Ha a…! Ưm…” Mỗi lần đi qua nút thắt là tiếng rêи ɾỉ của hai người càng sắc nhọn, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến lỗ đít không được an ủi của Vụ Tuyên nứng đến mức chảy ra dâm dịch, đầu vυ" lại càng thêm sưng tấy, quy đầu cũng không thua kém vừa hồng vừa sưng, dâm thủy chảy ra như nước mắt không được vỗ về. Tình hình của Thủy Nguyệt thì tốt hơn cậu một chút, dù sao thì nàng cũng không có cặ©.

“Đi nhanh lên! Để ta xem l*и dâm của các ngươi có thể hưng phấn như thế nào!”

Khán giả không ngừng thúc giục họ, thanh âm có vẻ vô cùng phấn khích. Hai người tuy rằng sốt ruột nhưng cũng không dám đi quá nhanh, dù sao dây thừng khi cọ xát vẫn có cảm giác hơi đau, chưa kể đến môi l*и lại mỏng manh mềm mại. Hai người đi một lúc lâu, cuối cùng cũng sắp đến đích cuối.

“A a… Thật xấu xa… Ưm… Tại sao lại nhiều nút thắt như vậy…” Vụ Tuyên liếʍ môi, hai mắt mơ màng rêи ɾỉ nói. Phần cuối của sợi dây liên tục xuất hiện các nút thắt, khoảng cách giữa nút với nút ngắn hơn rất nhiều so với vừa rồi.

“Nhưng… a… sướиɠ quá… a… Trường Mộng, ngươi cũng vậy đúng không… ah…” Những nút thắt liên tục xuyên qua lỗ l*и mẫn cảm của nàng, Thủy Nguyệt không nhịn được rêи ɾỉ to lên.

“Ưm… Tỷ tỷ nói rất đúng… A a… thật lớn… vừa đau lại vừa thích… A a… Người ta sắp chịu không nổi… Ưm…” Vụ Tuyên chật vật nuốt nước miếng, dâm thủy theo lỗ l*и chảy ra, làm cho dây thừng và cặp đùi non mịn ướt đẫm.

Cuối cùng thì cũng đi đến cuối, hai ŧıểυ quan liền lấy kéo cắt sợi dây cố định trên cột xuống, hai chân của Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt mềm nhũn, ôm nhau cùng ngã xuống đất. Nếu không cắt dây, hai chân nhũn ra như vậy chỉ có thể ngồi trên dây và bị nút thắt đ*t lỗ l*и.

Hai người nứng l*и ôm lấy nhau, cặp vυ" ép chặt vào đối phương, đầu vυ" đối diện đầu vυ" bắt đầu cọ xát.

“A a… Ưm… vυ" của tỷ tỷ thật lớn…” Núm vυ" mẫn cảm gống nhau đều sưng to lên dưới sự chà xát của họ, Vụ Tuyên thích đến nỗi căng cứng đầu ngón chân, mỗi một cái lỗ chân lông trên người đều đang kêu gào sung sướиɠ

Thủy Nguyệt có một đôi vυ" đáng tự hào, trông giống cặp vυ" lớn của hoàng thượng, vì vậy bộ ngực nhỏ nhắn của Vụ Tuyên chỉ có thể tự biết xấu hổ.

“Ha… a a… Nếu mỗi ngày Mộng nhi đều được nam nhân bóp, ngực cũng sẽ to ra. A… a…” Thủy Nguyệt ôm lấy Vụ Tuyên ma sát núm vυ", trâm ngọc lung lay trên đầu rớt xuống cũng không để ý.

“Thì ra là như vậy… Ta sau này phải để nam nhân mỗi ngày xoa vυ" mới được… Ưm… A…” Trong đầu của Vụ Tuyên đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Phi Mông và Dao Quang, nhất thời có chút rối rắm không biết nên cho ai sờ đây. Cuối cùng, cậu lắc lắc đầu, dứt khoát mỗi người xoa một bên đi, để xem ai có khả năng xoa lớn ngực cậu.

“A a… Đầu vυ" của Mộng nhi thật lợi hại… chà xát tỷ tỷ thật thoải mái… hừm…” Thủy Nguyệt da^ʍ đãиɠ kêu lên, lỗ l*и nơi hai người kề sát đã ướt đẫm dâm thủy, không biết là của ai chảy ra nhiều hơn, hoặc nên nói là, không phân biệt nổi dâm thủy trên cơ thể là của mình hay của đối phương.

Hai người dang rộng hai chân, bắt chéo chân nhau, ấn chặt hai lỗ l*и vào một chỗ. Thịt l*и non mềm ẩm ướt như ngọc khiến cả hai ăn ý điên cuống chà xát.

Đây lại là một điều rất mới mẻ đối với Vụ Tuyên, hầu như cậu luôn bị cặ© của đàn ông và trứng rung đ*t vào lỗ l*и, chưa từng cọ xát môi l*и và hột le với phụ nữ. Cậu nghe nói đây gọi là ma kính (ma xát gương, mài gương). Ngẫm lại đúng là hình ảnh như vậy.

“Ừm a… Lỗ l*и tỷ tỷ non mềm trơn nhẵn ma xát Mộng nhi thật tê thật sướиɠ… Ưm… A… a…” Vụ Tuyên chống hai tay xuống đất, dồn hết sức lực vào hạ thể của mình, để cùng Thủy Nguyệt cọ xát lỗ l*и. .

Cảnh hai người đẹp nứng l*и chà xát nhau thật da^ʍ đãиɠ, làm người xem dưới khán đài cũng nứng theo, nhao nhao muốn bao kỹ nữ ŧıểυ quan, theo động tác của Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt, móc l*и kĩ nữ mình mua được làm cho dâm thủy của nàng chảy dầm dề. Trên đài hay dưới đài đều tràn ngập hơi thở dâm loạn.

“A a… Tỷ tỷ thoải mái đến nỗi muốn bị khách nhân đ*t l*и… Ưm a… bên trong l*и nhỏ thiệt ngứa… Muốn ăn cặ© bự…” Thủy Nguyệt uốn éo mông thịt, phóng mị nhãn nhìn xuống dưới đài.

Vụ Tuyên cũng thấy rất trống rỗng, hột le và môi l*и rất thoải mái, nhưng bởi vì như vậy, cậu lại càng muốn bị con cặ© bự đ*t.

“Mộng nhi cũng muốn… ưm… muốn bị cặ© lớn đ*t thật mạnh… a… a…” Xét về độ da^ʍ đãиɠ, Vụ Tuyên thực ra cũng không kém một kỹ nữ lành nghề như Thủy Nguyệt.



Hai người bọn họ vừa dứt lời, dưới khán đài đều có người ra giá, sau khi hai người họ chà l*и nhau đến cao trào phun nước dâm xong, thì khách nhân mua điếm cũng đã được định đoạt.

Thủy Nguyệt bị bán cho một vị lão gia, trong khi Trường Mộng được một người khách quý trên lầu hai mua được.

Hai người chỉ rửa ráy qua loa liền được đưa đi tiếp khách, ngay cả y phục cũng không thay.

Khi đến ghế lô trên lầu hai, Vụ Tuyên nhìn thấy chỉ có một nam tử trẻ tuổi đang ngồi trên ghế mềm, cậu liền sửng sốt, cảm thấy người này rất quen mắt.

Nam nhân không kiên nhẫn chờ cậu đi vào, nhướng mày nói: “Còn đứng đực ra đó làm gì, mau tới đây mυ"ŧ cho bổn đại gia, đã cứng không chịu nổi rồi.”

Vụ Tuyên sửng sốt, tuy rằng cậu đã nhiều lần nói cậu chỉ là điếm trong Ngân Quán, nhưng thật sự có ít người dám ở trước mặt cậu lớn lối như vậy. Tuy nhiên, Vụ Tuyên không hề tức giận mà cảm thấy đây mới là cuộc sống của một kỹ nữ. Cậu vội vàng quỳ xuống giữa hai chân nnam nhân, cẩn thận kéo quần hắn xuống, nắm lấy con cặ© tím đỏ nổi lên đầy gân xanh, há miệng ngậm vào.

“Ưm… Ưm…” Vụ Tuyên mυ"ŧ liếʍ quy đầu và thân cặ©, phát ra tiếng thở dốc ám muội và tiếng nước miếng dấp dính, đầu lưỡi mềm mại chăm sóc từng ngóc ngách con cặ©, ngay cả hai hòn tinh hoàn cũng không bỏ sót.

“Ừm… không tồi, cái miệng nhỏ này làm việc tốt lắm, liếʍ gia thật thoải mái.” Nam tử gật đầu tán thưởng nói.

Mùi hương nam tính của đàn ông làm cho Vụ Tuyên choáng váng, lỗ l*и trống rỗng bắt đầu đói khát, dâm thủy mạnh mẽ trào ra.

“Nhanh như vậy liền chảy nước? Thật sự rất da^ʍ đãиɠ.” Nam tử đưa tay ra xoa bóp vυ" của Vụ Tuyên nói.

“Ưm… Ưm…” Vụ Tuyên bú liếʍ con cặ© thô to trong miệng, uốn éo cặp mông đáp lại lời nói của nam nhân.

Miệng bị con cặ© thô to chặn lại, nước miếng nuốt không được, chỉ có thể chảy ra theo khóe miệng. Nước miếng kéo thành sợi bạc trên không trung, cuối cùng nhỏ xuống bộ ngực của Vụ Tuyên.

Nam nhân nhéo nhéo mặt Vụ Tuyên cười nói: “Được rồi, đừng liếʍ nữa. Không phải vừa rồi trên sân khấu nói muốn bị con cặ© bự đ*t sao? Hiện tại thỏa mãn ngươi.”

Hắn đặt Vụ Tuyên ngồi trên chiếc ghế mềm mại, hai chân mở rộng hình chữ M, hai cái lỗ đều sớm ẩm ướt sưng đỏ vì đi trên dây bày trước mặt hắn không chút che đậy. Vụ Tuyên hai mắt đỏ bừng vì mới khẩu giao xong, vô tội nhìn hắn, thở dốc nói: “Ưm… Gia mau đ*t vào đi… l*и nhỏ thật trống rỗng…”

Nam nhân cầm con cặ© hung hăng đ*t vào trong lỗ l*и. Đầu cặ© xuyên thủng thịt l*и mềm mại bị dâm thủy tưới cho ướt đẫm.

“A a… Ưm a… a…” Vụ Tuyên mãn nguyện hét lên một tiếng, con cặ© đút vào kéo ra, khuấy động nước l*и, phát ra tiếng òm ọp dâm mĩ.

Nam nhân một bên hung hăng đ*t l*и Vụ Tuên, một bên cầm lấy vυ" cậu xoa nắn, cười nói: “Cái vυ" của Mộng nhi quả nhiên nhỏ hơn hoàng thượng, nhưng bộ ngực nhỏ cũng có nét đáng yêu của bộ ngực nhỏ.”

“Hm… a… a… không đâu… Ưm… phải đổi thành bộ ngực lớn.. a… tất cả mọi người đều thích sờ vυ" lớn…” Vụ Tuyên gắt gao ôm chặt lấy eo của nam nhân, con cặ© của hắn chôn sâu trong lỗ l*и rong ruổi, thịt non bên trong bị đ*t đến mức không chống đỡ nổi, chỉ có thể ngây ngốc phun ra dâm thủy giống như đang khóc, tuyên bố bị xâm phạm đến đầu hàng.

Quy đầu thô to xuyên thủng từng lớp da thịt non nớt, đâm chọc vào điểm nhạy cảm bên trong, Vụ Tuyên bị đ*t đến rêи ɾỉ, hai mắt thất thần nhìn về phía trước.

Dưới lầu vẫn đang tiếp tục buổi biểu diễn ban đêm, những bài hát da^ʍ đãиɠ truyền đến tai hai người càng thêm trợ hứng.

Nam nhân đột nhiên rút con cặ© ra, lỗ l*и trống rỗng của Vụ Tuyên mở rộng, lộ ra thịt l*и đỏ hỏn bên trong. Vụ Tuyên vặn eo một cách không thỏa mãn, cảm thấy có chút ủy khuất vì sự rút ra đột ngột của hắn, nói: “Ưm… Sao gia không đ*t Mộng nhi nữa… l*и nhỏ còn chưa ăn đủ cặ© bự của gia mà…”

Vụ Tuyên da^ʍ đãиɠ vô biên, nam nhân chỉ dùng ngón tay khuấy động trong lỗ l*и một hồi, cười nói: “Đổi tư thế khác đ*t ngươi.”

Hắn lật người Vụ Tuyên lại, cho cậu cầm lấy cái trụ phía trên chiếc ghế mềm để mông cậu vểnh cao lên, sau đó hắn giữ chặt eo Vụ Tuyên đút con cặ© vào từ phía sau. Con cặ© phát ra một tiếng “phốc”, trở về trong l*и dâm khít chặt ướt át, sợ con cặ© lại rời đi, thịt l*и gắt gao mυ"ŧ chặt bao vây lấy.

“Kẹp chặt như vậy là muốn bẽ gãy ta sao?” Nam nhân cử động eo, con cặ© ra vào trong lỗ l*и, thịt l*и đỏ tươi bị con cặ© lớn kéo ra rồi lại nhét vào. Hắn nhìn cặp mông đầy đặn của Vụ Tuyên không nhịn được tát vài cái.

“Ô… ô… Gia… a… Mông của Mộng nhi sắp bị đánh hư… ô ô…” Cái mông trắng nõn của Vụ Tuyên bị đánh đến đỏ bừng, mặc dù cậu nói rằng mông mình sắp bị đánh hư thế nhưng mông thịt vẫn da^ʍ đãиɠ đong đưa không ngừng.

“Dâm thế, cái l*и lẳng lơ này mỗi ngày không được đ*t chắc khó chịu lắm? Không biết ngươi mỗi ngày phải ăn bao nhiêu con cặ© đây?” cặ© bự bị thịt l*и mυ"ŧ mát thoải mái vô cùng, giọng nam nhân trở nên trầm thấp khàn khàn.

“Không… A a… Không biết… Lúc ở khu vực thiên tai, một ngày ăn mấy trăm cái… A a…” Vụ Tuyên vừa khóc vừa trả lời, kɧoáı ©ảʍ đánh thẳng vào đại não, cậu thực sự muốn cứ mãi đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© như thế này.

“Ồ? Thế chẳng phải là hiếp dâm tập thể sao?” Nam nhân cười nói

“Ưm a… Gia nói đúng… A a… Mộng nhi bị mấy trăm người cưỡиɠ ɖâʍ… A… l*и nhỏ đều bị đ*t hư… Ha a… Trong bụng đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙… A a…” Tiếng nước dấp dính truyền đến tai Vụ Tuyên, cậu nghe thấy bốn phía đều là tiếng dâm thủy ướt át tràn ra, quả thực muốn đem con cặ© ngâm trong nước l*и.

“Dâm thủy nhiều quá. Chưa từng đ*t người phụ nữ nào có nhiều nước như Mộng nhi”. Nam nhân cảm thán nói.

“Vậy…. Ta đ*t hư cái l*и lẳng lơ này của Mộng nhi được không?” Lông cặ© nam nhân cứng cáp thô ráp chà xát lên thịt non của Vụ Tuyên làm cậu ngứa ngáy.



Vụ Tuyên lắc mông, nói, “Ưm… không được đâu… l*и dâm của Mộng nhi còn phải phục vụ nhiều nam nhân khác… A a… Nếu bị gia đ*t hư, ta không thể ăn con cặ© khác được… “

“…Chậc, ŧıểυ da^ʍ đãиɠ này.” Nam nhân cười mắng.

Hắn không nói nữa, siết chặt eo thon của Vụ Tuyên, chuyên tâm đ*t vào lỗ l*и của cậu.

“A a… Gia… A… nhanh quá… A a… Mộng nhi bị đ*t sắp chết rồi… Ô a… Ưm… Thật lớn… A a…” Vụ Tuyên hét ầm lên, thắt lưng của cậu bị đ*t đến bủn rủn, lỗ l*и đang sảng khoái đột nhiên phun ra một lượng lớn dâm thủy, khiến lông cặ© của nam nhân ướt đẫm.

“Ưm…” cặ© bự bị dâm thủy tưới lên cũng sảng khoái đến cực điểm, nam nhân phát ra một tiếng thở dốc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn hết bên trong cơ thể của Vụ Tuyên, bắn cho cả người cậu phát run.

Nam nhân rút cặ© ra, dâm dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ lỗ l*и của Vụ Tuyên, hắn kẹp con cặ© của mình vào đùi trong non mịn của Vụ Tuyên, chà xát qua lại, con cặ© lại cứng lên, hắn bạch mông Vụ Tuyên ra hai bên, lộ ra lỗ đít ẩm ướt bên dưới, đặt quy đầu lên, rồi không chút lưu tình cắm lút cán vào trong.

“A a… Gia… Ưm… A…” Vụ Tuyên nắm chặt tay, lỗ đít chưa được thỏa mãn cuối cùng cũng được con cặ© đ*t đến.

Lỗ đít của Vụ Tuyên rất khít, nhưng bên trong lại ẩm ướt co giãn, có thể nói là nếu đút vào rồi thì trơn mượt non mềm vô cùng.

“Thích bị đ*t lỗ đít không?”

“Ưm a… Thích… A… Gia thật là lợi hại… A a…” Vụ Tuyên đưa đẩy mông thịt, phối hợp với những cú thúc của nam nhân, cả người ửng hồng vì du͙© vọиɠ, mồ hôi chảy ra được ánh đèn chiếu vào như phát sáng lên.

“A a… Gia… Lỗ đít nhồi đầy… A… thật thích… Ưm a… đ*t chết Mộng nhi… A a… đ*t hư lỗ đít của Mộng nhi đi… Ha a…” Động tác đưa đẩy càng lúc càng nhanh, thân thể Vụ Tuyên bị hắn đ*t liên tục run rẩy, cái vυ" cũng đung đưa qua lại.

“A a… Bắn… Ưm… Gia đ*t Mông nhi đến bắn… A a…” Vụ Tuyên hét to, con cặ© run rẩy, bị đ*t đến bắn ra trong vô thức.

Nam nhân đ*t trong cúc huyệt một lúc lâu mới bắn ra một lần nữa. Hai chân Vụ Tuyên bị hắn làm cho nhũn ra, ngay khi nam nhân rút con cặ© của mình ra, cậu liền xụi lơ trên ghế mềm.

Nam nhân bất đắc dĩ cười cười, ôm Vụ Tuyên về phòng, sai người hầu đun nước tắm cho cậu, mình thì ôm chặt Vụ Tuyên cùng nhau đi vào bồn tắm.

Vụ Tuyên lười biếng ôm lấy cổ nam nhân, để ngón tay hắn móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lỗ l*и và lỗ đít, mềm mại nói: “Ưm… Gia thật lợi hại…”

Nam nhân cười nói: “Thế nào, đ*t cũng đã đ*t xong rồi, thái tử còn chưa nhận ra ta là ai à?”

Nghe vậy Vụ Tuyên kinh ngạc nhìn hắn, tỉ mỉ xem xét, đột nhiên hét lên một tiếng: “A! Ngươi là… Đệ đệ của Hạ thượng thư?”

Chẳng trách cậu thấy gương mặt này quen quá, đây không phải là Hà Tĩnh Thư, đệ đệ của Hà An sao? Bởi vì hắn không làm quan trong triều mà lại trở thành hiệp khách, suốt ngày du đãng bên ngoài, Vụ Tuyên không gặp hắn nhiều nên lúc đầu cũng không nhớ ra.

“Là ta.” Hà Tĩnh Thư nhướng mày cười, nói: “Từ khi thái tử trưởng thành, ta vẫn luôn nhớ thương ngài… thân hình trông ngọt nước như vậy, ta từ lâu đã muốn ăn trọn thái tử, nhưng bởi vì ta không làm quan, nên không có cơ hội vào cung gặp ngài. “

Vụ Tuyên đỏ mặt, nhận ra người đ*t mình cao trào liên tục thật ra là người quen liền có chút ngượng ngùng: “Vậy thì… ngươi muốn gặp ta liền có thể trực tiếp vào cung …”

“Thái tử thẹn ngùng à? Vừa rồi bị ta đ*t dữ dội như vậy mà ngài cũng có ngượng đâu.” Hà Tĩnh Thư ôm cậu trêu ghẹo. Cơ thể của Vụ Tuyên mềm mại ôm lấy rất thoải mái.

“Ngươi… Ta không có …” Vụ Tuyên thề thốt phủ nhận.

Hà Tĩnh Thư không muốn buông tha cho cậu, tiếp tục đùa giỡn: “Vậy thái tử cho ta tiến cung là vì muốn gặp ta hay là muốn con cặ© của ta?”

“Đương nhiên là… muốn con cặ© của ngươi rồi.” Vụ Tuyên cũng không chịu thua kém, đùa ngược lại.

Hà Tĩnh Thư nhướng mày: “Vậy thì ta sẽ không đi.”

Vụ Tuyên nhéo hắn nói: “Ngươi dám, ta ra lệnh cho ngươi phải tiến cung, hừ.”

“Được được được, thần không dám, lời của thái tử điện hạ sao ta lại dám từ chối.” Hà Tĩnh Thư miệng thì nói như vậy nhưng tay bắt đầu thọc lét Vụ Tuyên, làm cho cậu cười ra nước mắt.

“Đừng làm loạn… hahaha… Ưm… nước mắt đều rơi rồi… haha… ngứa quá…” Vụ Tuyên nói vội, cậu rất nhạy cảm, lập tức bị Hà Tĩnh Thư chọc cho bật cười.

“Kỳ thực ta sắp phải đi xa nhà một chuyến, nên ta muốn đến gặp ngươi trước khi đi.” Hà Tĩnh Thư giải thích.

“Vậy à…” Vụ Tuyên chớp mắt, nghiêm túc nhìn anh.

“Khi nào trở về, ta sẽ vào cung gặp ngươi.” Hà Tĩnh Thư cưng chiều xoa đầu cậu. Khi còn nhỏ hắn đã gặp thái tử, đứa trẻ năm đó như búp bê phấn hồng nay đã lớn thành yêu tinh dụ người như vậy.

“Ừm.” Vụ Tuyên gật đầu, vươn tay ra ôm hắn, lười biếng dựa vào lồng ngực Hà Tĩnh Thư. Bây giờ cậu mới nhớ lại rằng khi còn nhỏ, Hà Thượng thư thường dẫn theo một vị ca ca lớn hơn mình một chút để hắn chơi đùa với cậu, chắc chắn vị ca ca này chính là Hà Tĩnh Thư.
break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc