Chương 12: Cùng hoa khôi kỹ nữ trình diễn một màn đi dây thừng, chà xát núm vυ" và lỗ l*и* của nhau, Vụ Tuyên được một hiệp khách bao mua, ở ghế lô bị đ*t cả lỗ l*и lẫn lỗ đít
Danh tiếng của Vụ Tuyên ngày càng lên cao, người người chen chúc kéo đến xem buổi biểu diễn của cậu mỗi ngày, thậm chí việc làm ăn của Ngân Quán trong tháng này cũng đã tăng lên không ít. Vụ Tuyên đã học được rất nhiều điều ở đây.
Hai sợi dây dài mười mét được bày trên sân khấu, cứ cách một đoạn ngắn sẽ có một nút thắt. Đến giờ, Thủy Nguyệt và Vụ Tuyên cởi trần, được trang điểm rất sắc sảo cùng nhau bước ra ngoài. Cả Thủy Nguyệt và Trường Mộng đều là người có rất ít lông trên cơ thể, lần này họ đã cạo hết lông l*и, cả người sạch sẽ như một miếng bạch ngọc. Bọn họ một trái một phải đi đến trước sợi dây thừng, nhấc chân dài trắng nõn bóng loáng bước qua, sợi dây vừa vặn mắc tại lỗ l*и.
Thấy cả hai đã sẵn sàng, ŧıểυ quan gõ một tiếng vào chiếc chiêng vàng, Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt bắt đầu chậm rãi đi về phía trước.
“Ưm… a…” Dây thừng thô ráp không ngừng chà xát lỗ l*и khiến Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt liên tục phát ra tiếng thở dốc. Hột le bị dây ma xát không thương tiếc, bề mặt thô ráp thậm chí còn đâm vào thịt l*и có chút đau đớn, nhưng sợi dây còn tẩm thêm xuân dược, theo động tác của hai người không ngừng thẩm thấu vào trong lỗ l*и, cơn nứng của Thủy Nguyệt và Vụ Tuyên đột nhiên dâng cao, sao còn tâm trí quản nơi đó có đau hay không.
“A a… Ưm… A…” Vụ Tuyên đụng phải nút thắt, nút thắt chà qua hột le mẫn cảm đi đến lỗ l*и, sau đó bị giữ lại bên trong.
“Đi nhanh lên! Để ta xem l*и dâm của các ngươi có thể hưng phấn như thế nào!”
Khán giả không ngừng thúc giục họ, thanh âm có vẻ vô cùng phấn khích. Hai người tuy rằng sốt ruột nhưng cũng không dám đi quá nhanh, dù sao dây thừng khi cọ xát vẫn có cảm giác hơi đau, chưa kể đến môi l*и lại mỏng manh mềm mại. Hai người đi một lúc lâu, cuối cùng cũng sắp đến đích cuối.
“A a… Thật xấu xa… Ưm… Tại sao lại nhiều nút thắt như vậy…” Vụ Tuyên liếʍ môi, hai mắt mơ màng rêи ɾỉ nói. Phần cuối của sợi dây liên tục xuất hiện các nút thắt, khoảng cách giữa nút với nút ngắn hơn rất nhiều so với vừa rồi.
“Nhưng… a… sướиɠ quá… a… Trường Mộng, ngươi cũng vậy đúng không… ah…” Những nút thắt liên tục xuyên qua lỗ l*и mẫn cảm của nàng, Thủy Nguyệt không nhịn được rêи ɾỉ to lên.
“Ưm… Tỷ tỷ nói rất đúng… A a… thật lớn… vừa đau lại vừa thích… A a… Người ta sắp chịu không nổi… Ưm…” Vụ Tuyên chật vật nuốt nước miếng, dâm thủy theo lỗ l*и chảy ra, làm cho dây thừng và cặp đùi non mịn ướt đẫm.
Cuối cùng thì cũng đi đến cuối, hai ŧıểυ quan liền lấy kéo cắt sợi dây cố định trên cột xuống, hai chân của Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt mềm nhũn, ôm nhau cùng ngã xuống đất. Nếu không cắt dây, hai chân nhũn ra như vậy chỉ có thể ngồi trên dây và bị nút thắt đ*t lỗ l*и.
Hai người nứng l*и ôm lấy nhau, cặp vυ" ép chặt vào đối phương, đầu vυ" đối diện đầu vυ" bắt đầu cọ xát.
“A a… Ưm… vυ" của tỷ tỷ thật lớn…” Núm vυ" mẫn cảm gống nhau đều sưng to lên dưới sự chà xát của họ, Vụ Tuyên thích đến nỗi căng cứng đầu ngón chân, mỗi một cái lỗ chân lông trên người đều đang kêu gào sung sướиɠ
Thủy Nguyệt có một đôi vυ" đáng tự hào, trông giống cặp vυ" lớn của hoàng thượng, vì vậy bộ ngực nhỏ nhắn của Vụ Tuyên chỉ có thể tự biết xấu hổ.
“Ha… a a… Nếu mỗi ngày Mộng nhi đều được nam nhân bóp, ngực cũng sẽ to ra. A… a…” Thủy Nguyệt ôm lấy Vụ Tuyên ma sát núm vυ", trâm ngọc lung lay trên đầu rớt xuống cũng không để ý.
“Thì ra là như vậy… Ta sau này phải để nam nhân mỗi ngày xoa vυ" mới được… Ưm… A…” Trong đầu của Vụ Tuyên đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Phi Mông và Dao Quang, nhất thời có chút rối rắm không biết nên cho ai sờ đây. Cuối cùng, cậu lắc lắc đầu, dứt khoát mỗi người xoa một bên đi, để xem ai có khả năng xoa lớn ngực cậu.
“A a… Đầu vυ" của Mộng nhi thật lợi hại… chà xát tỷ tỷ thật thoải mái… hừm…” Thủy Nguyệt da^ʍ đãиɠ kêu lên, lỗ l*и nơi hai người kề sát đã ướt đẫm dâm thủy, không biết là của ai chảy ra nhiều hơn, hoặc nên nói là, không phân biệt nổi dâm thủy trên cơ thể là của mình hay của đối phương.
Hai người dang rộng hai chân, bắt chéo chân nhau, ấn chặt hai lỗ l*и vào một chỗ. Thịt l*и non mềm ẩm ướt như ngọc khiến cả hai ăn ý điên cuống chà xát.
“Ừm a… Lỗ l*и tỷ tỷ non mềm trơn nhẵn ma xát Mộng nhi thật tê thật sướиɠ… Ưm… A… a…” Vụ Tuyên chống hai tay xuống đất, dồn hết sức lực vào hạ thể của mình, để cùng Thủy Nguyệt cọ xát lỗ l*и. .
Cảnh hai người đẹp nứng l*и chà xát nhau thật da^ʍ đãиɠ, làm người xem dưới khán đài cũng nứng theo, nhao nhao muốn bao kỹ nữ ŧıểυ quan, theo động tác của Vụ Tuyên và Thủy Nguyệt, móc l*и kĩ nữ mình mua được làm cho dâm thủy của nàng chảy dầm dề. Trên đài hay dưới đài đều tràn ngập hơi thở dâm loạn.
Hai người bọn họ vừa dứt lời, dưới khán đài đều có người ra giá, sau khi hai người họ chà l*и nhau đến cao trào phun nước dâm xong, thì khách nhân mua điếm cũng đã được định đoạt.
Thủy Nguyệt bị bán cho một vị lão gia, trong khi Trường Mộng được một người khách quý trên lầu hai mua được.
Hai người chỉ rửa ráy qua loa liền được đưa đi tiếp khách, ngay cả y phục cũng không thay.
Khi đến ghế lô trên lầu hai, Vụ Tuyên nhìn thấy chỉ có một nam tử trẻ tuổi đang ngồi trên ghế mềm, cậu liền sửng sốt, cảm thấy người này rất quen mắt.
Nam nhân không kiên nhẫn chờ cậu đi vào, nhướng mày nói: “Còn đứng đực ra đó làm gì, mau tới đây mυ"ŧ cho bổn đại gia, đã cứng không chịu nổi rồi.”
Hắn đặt Vụ Tuyên ngồi trên chiếc ghế mềm mại, hai chân mở rộng hình chữ M, hai cái lỗ đều sớm ẩm ướt sưng đỏ vì đi trên dây bày trước mặt hắn không chút che đậy. Vụ Tuyên hai mắt đỏ bừng vì mới khẩu giao xong, vô tội nhìn hắn, thở dốc nói: “Ưm… Gia mau đ*t vào đi… l*и nhỏ thật trống rỗng…”
Nam nhân một bên hung hăng đ*t l*и Vụ Tuên, một bên cầm lấy vυ" cậu xoa nắn, cười nói: “Cái vυ" của Mộng nhi quả nhiên nhỏ hơn hoàng thượng, nhưng bộ ngực nhỏ cũng có nét đáng yêu của bộ ngực nhỏ.”
Quy đầu thô to xuyên thủng từng lớp da thịt non nớt, đâm chọc vào điểm nhạy cảm bên trong, Vụ Tuyên bị đ*t đến rêи ɾỉ, hai mắt thất thần nhìn về phía trước.
Dưới lầu vẫn đang tiếp tục buổi biểu diễn ban đêm, những bài hát da^ʍ đãиɠ truyền đến tai hai người càng thêm trợ hứng.
“Ô… ô… Gia… a… Mông của Mộng nhi sắp bị đánh hư… ô ô…” Cái mông trắng nõn của Vụ Tuyên bị đánh đến đỏ bừng, mặc dù cậu nói rằng mông mình sắp bị đánh hư thế nhưng mông thịt vẫn da^ʍ đãиɠ đong đưa không ngừng.
“A a… Gia… Lỗ đít nhồi đầy… A… thật thích… Ưm a… đ*t chết Mộng nhi… A a… đ*t hư lỗ đít của Mộng nhi đi… Ha a…” Động tác đưa đẩy càng lúc càng nhanh, thân thể Vụ Tuyên bị hắn đ*t liên tục run rẩy, cái vυ" cũng đung đưa qua lại.
Nam nhân cười nói: “Thế nào, đ*t cũng đã đ*t xong rồi, thái tử còn chưa nhận ra ta là ai à?”
Nghe vậy Vụ Tuyên kinh ngạc nhìn hắn, tỉ mỉ xem xét, đột nhiên hét lên một tiếng: “A! Ngươi là… Đệ đệ của Hạ thượng thư?”
Chẳng trách cậu thấy gương mặt này quen quá, đây không phải là Hà Tĩnh Thư, đệ đệ của Hà An sao? Bởi vì hắn không làm quan trong triều mà lại trở thành hiệp khách, suốt ngày du đãng bên ngoài, Vụ Tuyên không gặp hắn nhiều nên lúc đầu cũng không nhớ ra.
“Là ta.” Hà Tĩnh Thư nhướng mày cười, nói: “Từ khi thái tử trưởng thành, ta vẫn luôn nhớ thương ngài… thân hình trông ngọt nước như vậy, ta từ lâu đã muốn ăn trọn thái tử, nhưng bởi vì ta không làm quan, nên không có cơ hội vào cung gặp ngài. “
Vụ Tuyên đỏ mặt, nhận ra người đ*t mình cao trào liên tục thật ra là người quen liền có chút ngượng ngùng: “Vậy thì… ngươi muốn gặp ta liền có thể trực tiếp vào cung …”
“Thái tử thẹn ngùng à? Vừa rồi bị ta đ*t dữ dội như vậy mà ngài cũng có ngượng đâu.” Hà Tĩnh Thư ôm cậu trêu ghẹo. Cơ thể của Vụ Tuyên mềm mại ôm lấy rất thoải mái.
“Ngươi… Ta không có …” Vụ Tuyên thề thốt phủ nhận.
Vụ Tuyên nhéo hắn nói: “Ngươi dám, ta ra lệnh cho ngươi phải tiến cung, hừ.”
“Được được được, thần không dám, lời của thái tử điện hạ sao ta lại dám từ chối.” Hà Tĩnh Thư miệng thì nói như vậy nhưng tay bắt đầu thọc lét Vụ Tuyên, làm cho cậu cười ra nước mắt.
“Đừng làm loạn… hahaha… Ưm… nước mắt đều rơi rồi… haha… ngứa quá…” Vụ Tuyên nói vội, cậu rất nhạy cảm, lập tức bị Hà Tĩnh Thư chọc cho bật cười.
“Kỳ thực ta sắp phải đi xa nhà một chuyến, nên ta muốn đến gặp ngươi trước khi đi.” Hà Tĩnh Thư giải thích.
“Vậy à…” Vụ Tuyên chớp mắt, nghiêm túc nhìn anh.
“Khi nào trở về, ta sẽ vào cung gặp ngươi.” Hà Tĩnh Thư cưng chiều xoa đầu cậu. Khi còn nhỏ hắn đã gặp thái tử, đứa trẻ năm đó như búp bê phấn hồng nay đã lớn thành yêu tinh dụ người như vậy.
“Ừm.” Vụ Tuyên gật đầu, vươn tay ra ôm hắn, lười biếng dựa vào lồng ngực Hà Tĩnh Thư. Bây giờ cậu mới nhớ lại rằng khi còn nhỏ, Hà Thượng thư thường dẫn theo một vị ca ca lớn hơn mình một chút để hắn chơi đùa với cậu, chắc chắn vị ca ca này chính là Hà Tĩnh Thư.