Từ Thế gõ cửa phòng Vụ Tuyên, cậu đáp lại một tiếng, Từ Thế liền bước vào đến bên cạnh bàn ngồi xuống, nói: “Ngày đầu tiên thái tử cảm thấy thế nào?”
“Từ tiên sinh rất lợi hại.” Vụ Tuyên cười nói. Cậu trần truồng nằm trên giường, đang được Dao Quang thoa kem dưỡng da lên người. Hoàng cung cũng cử người khác trà trộn vào Ngân Quán để chăm sóc cậu, nhưng Vụ Tuyên vẫn thích sai bảo Dao Quang làm việc này. Dù sao thì nhìn hắn đỏ mặt không nói nên lời thật sự rất thú vị.
Từ Thế cười cười, lại nói, “Vừa nãy có một vị khách mua ngài, đây là giá cả hắn đưa ra, ngài xem xem.”
Vụ Tuyên liếc nhìn đơn đặt hàng, có chút kinh ngạc: “Giá cao như vậy…”
“Địa vị của ngài không giống những kỹ nữ khác ở Ngân Quán, giá cả đương nhiên sẽ cao hơn. Nhưng lý do đơn đặt hàng này có giá cao như vậy là vì đây là dịch vụ theo yêu cầu ở sảnh thứ ba.” Từ Thế giải thích, “Hà lão gia là một người nghiện thị dâm*, hắn chưa bao giờ mua xuân ở Ngân Quán, chỉ trả giá cao để yêu cầu người khác chơi điếm, còn mình thì trốn ở ngoài theo dõi.”
“Lần này hắn thuê một phòng kính ở sảnh ba, muốn mời khách của hắn đến xem ngài đυ. nhau với Hắc Huyền. À, Hắc Huyền chính là con chó đen mà ngài nhìn thấy ở sảnh 3 ngày hôm đó. Chúng ta sẽ đảm bảo an toàn cho ngài.”
Động tác của Dao Quang dừng lại, rõ ràng là có chút do dự. Vụ Tuyên vỗ vỗ hắn, gật đầu cười nói: “Được, ta đã biết.”
Cậu biết trong cung cũng có người thích khẩu vị nặng như vậy, nhưng cậu chưa từng thử qua, bây giờ có cơ hội cậu cũng muốn trải nghiệm.
Sau khi Từ Thế đi ra ngoài, Dao Quang do dự nói: “Điện hạ…”
“Không sao, đừng lo lắng. Dù sao đến lúc đó có ngươi bảo vệ ta mà, không phải sao?” Vụ Tuyên nháy mắt với hắn.
Ba ngày sau, việc lắp đặt phòng kính đã hoàn thành, Hà lão gia dẫn một nhóm người đến Ngân Quán, chuẩn bị thưởng thức buổi biểu diễn của Trường Mộng hôm nay.
Vụ Tuyên mặc trường bào bước vào phòng kính, người bên ngoài lập tức khóa cửa phòng lại. Vụ Tuyên liếc nhìn Hắc Huyền đang nằm trong góc, không khỏi nuốt nước bọt. Thân hình Hắc Huyền rất lớn, nó khi đứng thẳng có lẽ còn cao hơn Vụ Tuyên, từ trước tới nay Vụ Tuyên chưa từng thấy một con chó nào lớn như vậy, trong lòng có chút khẩn trương.
Nhưng căng thẳng thì căng thẳng, Vụ Tuyên thở dài một hơi, bình tĩnh lại rồi bắt đầu cởi trường bào.
Thân thể dưới lớp trường bào trần trụi, cậu nhặt cái lọ trên mặt đất lên, đổ ra chất nhầy bên trong rồi bôi vào lỗ l*и của mình. Cái mũi Hắc Huyền giật giật, ngay lập tức nhảy lên vồ lấy Vụ Tuyên.
Thứ trong bình là chất dịch do chó cái tiết ra khi động dục, Hắc Huyền ngửi thấy liền hưng phấn, sau khi vồ lấy Vụ Tuyên, thân thể nó chen vào giữa hai chân của Vụ Tuyên, dùng lỗ mũi hít ngửi l*и dâm của cậu.
Lông thú hơi thô cứng, đâm vào đùi trong mềm mại của Vụ Tuyên vừa đau và ngứa, lỗ mũi ẩm ướt của Hắc Huyền thỉnh thoảng chạm vào lỗ l*и, lần đầu tiên thú giao Vụ Tuyên vô cùng hưng phấn, nhất thời phát ra tiếng thở dốc mềm mại.
Hắc Huyền vươn đầu lưỡi liếʍ môi l*и của cậu, sau đó theo thói quen luồn vào trong lỗ l*и mà liếʍ láp. Chiếc lưỡi thâm nhập vào thô ráp lại còn vừa dài vừa dày của dã thú hoàn toàn khác với con người, những điểm mẫn cảm trong lỗ l*и của Vụ Tuyên đều nhanh chóng bị đầu lưỡi quét qua, các hạt thô ráp trên lưỡi liếʍ lên khiến cậu nứng l*и không thôi.
Có một nhóm lớn người ở tầng ba vây quanh căn phòng kính. Họ đều là người được Hà lão gia mời đến xem buổi biểu diễn người thú đυ. nhau. Đối tượng vẫn là thái tử tôn quý, nếu không phải vì kích thước của căn phòng chỉ lớn bằng này, sợ rằng sẽ có nhiều người nữa chen chúc đến xem.
“Chậc chậc, không hổ là thái tử, ở Ngân Quán này cũng không có mấy kỹ nữ bị Hắc Huyền đ*t l*и mà không thấy sợ hãi.” Có người cạn lời nói.
“Dù sao cũng là thái tử, sao mà giống dân thường được. Ngươi nhìn l*и nhỏ của thái tử đi, hưng phấn đến nổi chảy đầy nước.”
“A a ——! Ưm a… Ô… Đau… A a a… A…” l*и non đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, bên trong lỗ l*и như bị xé ra, Vụ Tuyên bị cơn đau ập tới bất ngờ hét toáng lên. Dao Quang đang canh giữ trong bóng tối, suýt chút nữa đã lao ra ngoài, nhưng đợi thêm vài giây nữa, nét mặt của Vụ Tuyên liền trở nên mâu thuẫn vừa đau đớn lại vừa sảng khoái, miệng cậu không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ dâm mĩ mê người. Dao Quang mới dừng lại.
Thế nhưng… có còn có lần sau sao? Hắn chẳng qua chỉ là một ám vệ của thái tử mà thôi, thái tử là mỹ nhân chúng tinh củng nguyệt*, còn hắn ngay cả một ngôi sao cũng không phải.
*Chúng tinh củng nguyệt (Ngôi sao vây quanh mặt trăng): nghĩa là được mọi người vây quanh, được mọi người cung phụng
“Phun… A… ! Muốn phun… Ưm… Ô.. A a a…!” Lỗ l*и tê dại ê ẩm đến cực điểm, ngay sau đó Vụ Tuyên liền phun ra một lượng lớn dâm thủy làm ướt hết chính mình và hắc khuyển, nước nôi chảy đầm đìa, trông đặc biệt dâm mỹ.
*Hành tuyến (Bulbus glandis): có dạng trụ, nằm ở 1/3 hướng về đầu xương dươиɠ ѵậŧ, đây là một đặc điểm quan trọng của chó đực. Hành tuyến sẽ phình to khi dươиɠ ѵậŧ chó đực nằm trong âʍ đa͙σ chó cái tạo một cơ chế khoá sinh học cho phép kéo dài sự tiếp xúc của dươиɠ ѵậŧ trong và sau khi phóng tinh giúp tăng cơ hội thành công cho sự thụ tinh
Bên ngoài căn phòng kính một trận cười vang, mọi người đều đắm chìm trong phấn khích, thậm chí có người vừa nhìn Vụ Tuyên và Hắc Huyền giao cấu vừa tranh thủ đ*t một hiệp.
“Nào, con chó ngoan… Tới liếʍ đầu vυ" của ta đi…” Vụ Tuyên dụ dỗ nói, nhưng Hắc Huyền không thể hiểu tiếng người nên không đáp lại lời của cậu.
Đầu vυ" ngứa ngáy khó chịu, Vụ Tuyên nhanh trí lấy cái lọ chứa dịch tiết động dục của chó cái, chất lỏng còn sót lại được đổ ra bôi lên cặp vυ", quả nhiên, Hắc Huyền ngửi được mùi, liền vươn đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ vυ" của Vụ Tuyên.
“Ưm a… thật ngoan… a… liếʍ núm vυ" của ta… um…” Vụ Tuyên siết chặt ngón chân của mình, đem cặp vυ" dâng tận miệng Hắc Huyền.
Sự thô ráp của đầu lưỡi và sự mềm mại của cặp vυ" tạo thành một sự tương phản rõ rệt, Vụ Tuyên bị liếʍ hét toáng lên, thế mà lại bị liếʍ đến bắn một lần nữa.
“Lui xuống đi, có người giúp ta rửa sạch rồi.” Vụ Tuyên nhìn hắn cười nói. Người hầu tuân lệnh lui xuống, Vụ Tuyên liền mở miệng làm nũng: “Dao Quang, ngươi đi ra đây giúp ta.”
Vụ Tuyên gật đầu, nằm trên giường, nhưng cơ thể vẫn đang hồi tưởng về cuộc giao hợp ban nãy. Đây là điều mà cậu không thể cảm nhận được trong cung, thảo nào các hoàng đế ngày xưa đều thích cải trang vi hành, nhân gian có rất nhiều điều thú vị, ví dụ như trong cung không có ai thèm liếʍ tường kính.