Nàng đã trao thứ quý giá nhất cho hắn, liệu hắn có trân trọng?
Vân Tranh nhìn người trước mắt bằng đôi mắt đẫm lệ, mong chờ một lời an ủi.
Hắn hôn lên đôi mắt đẫm lệ của nàng: “Ta cũng hơi đau, nàng kẹp chặt quá. Tin ta… ta sẽ đưa nàng cùng bay lượn…”
Tim Vân Tranh chùng xuống, một cảm giác khó tả dâng lên.
Hắn không để nàng kịp suy nghĩ mà bắt đầu chậm rãi cử động, những nhịp đầu tiên có chút khó khăn, nhưng chất nhờn từ cơ thể Vân Tranh nhanh chóng phát huy tác dụng, nên sau đó động tác của hắn không còn trở ngại.
Những nếp uốn trên thành ŧıểυ huyệt cọ xát lên ©ôи th!t của hắn mỗi khi hắn di chuyển, như vô số chiếc lưỡi nhỏ liếʍ láp.
Hắn suýt chút nữa đã bắn tinh, nghiến răng kìm nén cảm giác đó, hắn thở dốc: “Ưm… nàng chặt quá… kẹp ta thật sướиɠ…”
Vân Tranh dần quen với vật thô to của hắn, dù vẫn còn đau nhưng không còn quá sức chịu đựng.
Một lát sau nàng thả lỏng cơ thể, nhắm mắt cảm nhận sự rung động.
Một cảm giác tê dại lan tỏa từ nơi tiếp xúc đến toàn thân, nàng rêи ɾỉ: “Ưm…”
Thấy Vân Tranh đã chấp nhận, hắn không còn kiềm chế.
Hắn nhanh chóng va chạm mạnh mẽ vào nơi sâu thẳm nhất trong ŧıểυ huyệt của nàng.
Hai tay hắn xoa nắn đôi gò bồng đào của nàng theo đủ mọi hình dạng, hắn thích cảm giác hoàn toàn nắm giữ và tùy ý nhào nặn này.
ŧıểυ huyệt của Vân Tranh bị lấp đầy, ©ôи th!t thô to va chạm mạnh mẽ vào nơi mẫn cảm nhất.
Mỗi cú thúc khiến đầu óc nàng ong lên, như thể toàn thân máu dồn lên đỉnh đầu.
Theo nhịp điệu của hắn, một cảm giác tê dại khó tả lan tỏa dọc theo xương sống khiến nàng kiều diễm kêu lên: “A ... a a ... không… được ... a ... không được ... ta tê quá… ưm a…”
Mỗi lần hắn va chạm đều đưa Vân Tranh đến một cảnh giới mới, nàng như chiếc thuyền con giữa biển khơi, chỉ biết bám chặt vào hắn để không bị nhấn chìm trong kɧoáı ©ảʍ vô bờ.
Dần dần, Vân Tranh bắt đầu chủ động ưỡn mông đón nhận những cú thúc tiếp theo, phối hợp nhịp nhàng.
“A… a a ... sướиɠ quá… giỏi quá… ta ... a… ta ... a… thích quá… ta…” Vân Tranh vô thức kêu lên những lời nàng cũng không hiểu, nàng cũng không biết mình muốn diễn tả điều gì.
Hắn tăng tốc độ và lực va chạm.
“A ......” Đột nhiên, nàng hét lên, run rẩy đón nhận kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh.
Cùng với cơn rung động, hạ thân sưng đỏ của nàng cũng co rút từng nhịp.
“A… đừng kẹp chặt như thế… ưm a… ta không chịu được… a… nàng là yêu tinh!” Hắn nói, không màng đến sự run rẩy của Vân Tranh, điên cuồng va chạm vào ŧıểυ huyệt của nàng.
“A…” Hắn rêи ɾỉ sung sướиɠ, “Ta muốn bắn…” Nói rồi, hắn điên cuồng thúc mạnh thêm mấy chục cái rồi xuất tinh.
Lúc này, Vân Tranh đã run rẩy đến không còn cảm giác gì, nàng bỗng cảm thấy một dòng chất lỏng nóng rát tưới lên hoa tâm, nàng không kìm được thét lên: “A…” Rồi trước mắt nàng trống rỗng, dường như lại lên đỉnh một lần nữa.
Sau khi qua cơn cao trào, hắn mới rút vật mềm nhũn ra khỏi cơ thể Vân Tranh.
Sau khi hắn rời đi, một dòng chất lỏng chảy ra từ hạ thân Vân Tranh, thấm ướt quần áo bên dưới.
Chất lỏng trắng ngà là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, chất lỏng trong suốt là dâm thủy của Vân Tranh, và cả vệt máu loãng màu đỏ nhạt tượng trưng cho đêm đầu tiên.
Hắn ôm Vân Tranh vào lòng, thở dài: “Hơn chín trăm năm chưa làm, lần này hơi nhanh, lần sau ta bù cho nàng.”
Vân Tranh nằm trong vòng tay hắn mơ màng sắp ngủ, không còn sức lực để trò chuyện.
Thấy nàng như vậy, hắn nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Vân Tranh: “Ngủ đi.”
Vân Tranh nghe xong liền chìm vào giấc ngủ trong vòng tay hắn, từ đầu đến cuối không nhận được một lời an ủi hay âu yếm.
Khi Vân Tranh mở mắt lần nữa, điều đầu tiên nàng thấy là nụ cười quyến rũ của hắn.
Những sự việc trước khi ngủ ùa về trong tâm trí khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng, không dám nhìn hắn.