Sóng Ngầm Kinh Áo

Chương 32: Biển

Trước Sau

break

Tối hôm sau A Trung đã đợi ở dưới lầu từ sớm.

Thấy Trần Nguyệt Giao và Ôn Ngưng cùng nhau ra ngoài, Ôn Tâm Nghi rất yên tâm. Bà vuốt tóc Trần Nguyệt Giao: "Nếu con ngày nào cũng đi cùng chị con mẹ sẽ không lo lắng như vậy nữa."

Trần Nguyệt Giao cố gắng lấy lại tinh thần và gật đầu thật mạnh.

Chiếc Mercedes chở họ đi xuyên thành phố. Một đoạn đường gần cảng bị hỏng đèn, khi chiếc xe lao vào bóng tối Trần Nguyệt Giao căng thẳng đến thẳng người. Mãi cho đến khi lờ mờ có ánh sáng ở phía xa cô bé mới nuốt nước bọt.

"Chị, anh Tạ có nói sẽ đưa chúng ta đi đâu không?"

"Chắc là ở phía trước." Ôn Ngưng đoán.

Tối qua sau khi về phòng cô đã nhắn tin cho Tạ Chi Dữ.

Cô hỏi "vở kịch hay" là gì? Tạ Chi Dữ không trả lời.

Cô lại hỏi cần chuẩn bị gì? Anh nói "cứ coi như đi dự tiệc tối".

Cách một màn hình Ôn Ngưng cũng có thể tưởng tượng ra giọng điệu hời hợt của anh. Biết rằng sẽ không có kết quả gì, cô trả lời "được" để kết thúc cuộc nói chuyện.

Nhìn tuyến đường tối nay có vẻ như bữa tiệc sẽ diễn ra trên biển.

Quả nhiên sau khi vào cảng không lâu, chiếc xe dừng lại bên cạnh một du thuyền sang trọng. Ánh đèn xung quanh sáng như ban ngày chiếu thẳng đến boong tàu. Vừa đi từ trong bóng tối đến không ai có thể ngờ ở đây lại có một buổi tiệc xa hoa như vậy.

Cửa sổ xe hé mở có vệ sĩ tiến lên xác nhận thân phận.

Nhờ luồng không khí đang lưu thông Ôn Ngưng ngửi thấy mùi nước hoa cao cấp lan tỏa trong không gian.

Trên boong tàu lờ mờ có bóng người.

Vest, áo đuôi tôm, váy dạ hội dài chấm đất, những hạt kim tuyến lấp lánh trên trang phục đắt tiền chiếu sáng màn đêm đen đặc.

Ôn Ngưng xuống xe từ một bên lập tức có người phục vụ đến dẫn đường.

Cô và Trần Nguyệt Giao nhìn nhau rồi lần lượt lên tàu.

"Có nhận ra ai ở đây không?" Cô hỏi nhỏ.

Trần Nguyệt Giao nhìn kỹ một lượt, khác với vẻ lơ là khi tham dự những bữa tiệc của mình, tối nay cô bé rất tập trung. Sau khi nhìn một vòng quả thật có vài khuôn mặt khá quen.

"Em từng gặp vài người trong các buổi tiệc của bố."

Ôn Ngưng hỏi: "Tất cả đều là doanh nhân sao? Còn có điểm chung nào khác không?"

"Tạm thời chưa thấy."

Trần Nguyệt Giao nói rồi đột nhiên nghĩ ra điều gì lén chỉ về một hướng: "Em có ấn tượng với chú kia, có lần trong bữa tiệc nghe chú ấy khoe, nói lần giỏi nhất chú ấy thắng hơn hai mươi triệu trong một đêm."

Xem ra không cần tìm thêm điểm chung nào khác.

Những người trên du thuyền này đều là khách của Tạ Chi Dữ.

Trần Nguyệt Giao cũng nhận ra điều này: "Là con bạc sao?"

Ôn Ngưng biết đầu óc cô bé rất nhanh nhạy, trước đây chỉ vì đối phương là Ngô Khai nên mới cứng đầu như vậy. Nếu là một người không thân không quen khác, Trần Nguyệt Giao đâu thể ngốc nghếch đến mức bị lừa trắng trợn như thế.

Một bữa tiệc riêng của một nhóm con bạc, mời cô đến làm gì?

Ôn Ngưng đương nhiên không tự tin đến mức nghĩ rằng số chip cược ngày hôm qua đủ để cô xứng đáng với thân phận "khách hàng lớn". Có lẽ những thứ đó đối với người bình thường đúng là một đêm kiếm ngàn vàng nhưng trong mắt những gia đình giàu có thực sự, chỉ là một món khai vị mà thôi.

Thay vì mời cô đến để xem kịch hay trên chiếc du thuyền này, có lẽ cô chỉ có tư cách để người khác xem kịch mà thôi.

Quả nhiên khi du thuyền đi ra vùng biển quốc tế, tầng một đã dọn dẹp tháp champagne thay vào đó là những bàn cờ bạc phủ vải nhung xanh.

Chiếc du thuyền có cấu trúc ba tầng với boong tàu bậc thang kéo dài lên trên. Nhìn biểu hiện của những vị khách ở tầng này họ đã quá quen thuộc, lần lượt cầm ly rượu tụ tập vào giữa sảnh, rõ ràng so với việc tham dự tiệc họ hứng thú hơn với trò chơi sắp diễn ra.

Còn ở trên lầu mức độ riêng tư cao hơn, Ôn Ngưng không đoán được.

Cô cầm ly champagne ngả người về phía sau, thân hình mảnh mai tựa vào lan can nhô ra ngoài mạn tàu. Ngay cả ở góc độ này cô cũng chỉ nhìn thấy một góc của tầng hai, trên boong tàu người lác đác đang tụ tập về một hướng nào đó.

Xem ra tầng hai cũng đang diễn ra một trò chơi tương tự.

Đang nghĩ ngợi người phục vụ đến mời hai người lên lầu.

Ôn Ngưng dẫn Trần Nguyệt Giao từ tầng một bước vào boong tàu tầng hai. Ở đây quy mô bàn cờ bạc lớn hơn tầng dưới, những gương mặt thường thấy trên TV thỉnh thoảng lướt qua mắt cô. Có ngôi sao có doanh nhân và cả quan chức chính trị.

Trên biển quốc tế, nhiều cách chơi không hợp pháp đều được mang ra công khai, mỗi ván đặt cược tăng gấp mười, hai mươi lần. Những người chơi điên cuồng, tài sản của họ cũng dao động theo từng con sóng, lên xuống hàng triệu đô la một cách chóng mặt.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc