Sở Tiên Sinh Ngày Đêm Thương Nhớ

Chương 14: Bạn trai cũ gọi tới

Trước Sau

break

Vừa vào đến nhà thì chuông điện thoại đã reo lên, Lư San San còn nghĩ là Sở Hàn Nhạc gọi cho mình, nào ngờ lúc mở điện thoại ra mới thấy tên hiển thị là bạn trai cũ của cô.

Thâm tâm bỗng nhiên bị nhéo cho một cái đau điếng. Lưu San San đứng sững người nhìn tên bạn trai cũ đang hiện rõ trên màn hình điện thoại, cảm giác càng thêm khó tả.

Bạn trai cũ… người bạn trai cũ này đã lâu lắm rồi cô không trò chuyện. Quan hệ giữa cô và hắn ta sau khi chia tay rất tồi tệ, cả hai đều có cái tôi rất lớn, ngay cả chính bản thân cô cũng chẳng thể tha thứ được cho những việc mà hắn đã từng làm với mình, cứ thế đã cắt đứt liên lạc từ lâu.

Nhưng gần đây Lư San San lại gặp hắn ta, vì thế cũng dây dưa trò chuyện đôi lần, bây giờ cứ hễ rảnh rỗi người nọ lại gọi tới cho cô, không biết là đang có dụng ý gì đây nữa.

“San San à.”

Lư San San vừa ấn nhận cuộc gọi thì đầu dây bên kia đã vội vã gọi tên cô. Vừa nghe thấy thanh âm của người đàn ông này thôi là dạ dày của cô đã nhộn nhạo cảm giác buồn nôn ghê tởm rồi.

Thật ra cô hiểu dụng ý của hắn là gì, vậy nên nhìn cách hắn diễn trò trước mặt cô, cô thực sự rất buồn nôn!

“Sao đêm qua anh gọi cho em mấy cuộc điện thoại liền mà em không bắt máy vậy? Em đang ở nhà phải không, anh đến tìm em.”

“Đêm qua tôi ở nhà Hàn Nhạc, anh tìm tôi có việc gì không?”

Để bạn trai cũ không tiếp tục diễn trò trước mặt mình nữa, Lư San San đành phải dùng tên của Sở tiên sinh làm bia chắn.

Hàn Nhạc – cách gọi thân mật thế này Lư San San đương nhiên không dám khua môi múa mép trước mặt Sở tiên sinh rồi. Thế nhưng ở sau lưng cô lại luôn dùng cái tên này để tránh khỏi những phiền phức không muốn dây vào.

Điển hình như phiền phức mang tên bạn trai cũ.

Quả nhiên sau khi nghe Lư San San nói đêm qua cô ở nhà Sở Hàn Nhạc, tên bạn trai cũ kia liền im lặng mất tăm.

Ngay lúc Lư San San muốn tắt máy thì hắn ta lại cất tiếng:

“Em ở bên anh ta sẽ không có được hạnh phúc đâu.”

Người đàn ông này quả nhiên là xấu miệng, Lư San San nghe thấy cũng bực mình. Dù đúng là giữa cô và Sở tiên sinh không có tương lai, nhưng cô đương nhiên không thích nghe thấy người khác nói xấu gì về ngài ấy. Nhất là nói về mối quan hệ giữa cô và người đàn ông nọ.

“Sao lại không hạnh phúc chứ?"

"Tôi cảm thấy so với anh, Hàn Nhạc là người đàn ông rất vừa tinh tế, chu đáo lại ngọt ngào. Anh ấy luôn yêu thương tôi, luôn chiều chuộng tôi, sẽ không vứt bỏ tôi như anh đã từng.”

"Mà không." Nói đoạn, Lư San San bỗng dưng cười lạnh một tiếng.

"Không chỉ là vứt bỏ, mà còn là cắm sừng!"

"..." Người đàn ông ở đầu dây bên kia im lặng trong chốc lát, sau đó hắn ta lại nói:

“Anh ta sẽ không mang lại hạnh phúc cho em...”

“Nếu Hàn Nhạc không mang lại hạnh phúc cho tôi, thì còn ai vào đây yêu tôi được nữa, hửm?” Lư San San vừa nói vừa bật cười trào phúng.

“Không lẽ anh muốn tự ứng cử bản thân sao?”

“Anh…"

Hắn ấp úng: "Em- em cũng biết là anh cùng Ninh Hương sắp sửa sang nước ngoài kết hôn-”

Tên tra nam cặn bã kia vẫn tiếp tục kể lể, Lư San San nghe mà đau hết cả não.

Kết hôn sao?

Buồn cười thật đấy… hắn còn dám nói đến hai từ “kết hôn” trước mặt cô.

“Nếu anh biết bản thân mình sắp kết hôn thì hãy giữ mồm giữ miệng vào đi. Ninh Hương mà biết anh ở sau lưng cô ấy còn liên lạc với người yêu cũ, anh nghĩ cô ấy sẽ có cảm giác gì?”

“San San à… anh…”

“Tốt nhất là anh đừng nói thêm câu nào nữa.”

Lư San San không khách khí cắt ngang lời bạn trai cũ, giọng nói của cô vô cùng cứng rắn và dứt khoát. Dù sao thì đoạn tình cảm này cô đã buông xuống từ lâu rồi. Chỉ tiếc là nó vẫn để lại cho cô vết thương lòng khó lành, đôi lúc nhắc lại... vẫn là đau đớn không ít.

“Buông tha cho tôi đi, và yêu thương Ninh Hương nhiều hơn. Anh biết cô ấy ngây thơ đến thế nào, đối với chuyện tình cảm của hai người, cô ấy tôn thờ ra sao. Đừng để cô ấy nhận ra bộ mặt khốn nạn giả tạo đó của anh, Thụy Huy à."

Lư San San mệt mỏi thở dài một hơi:

“Anh cứ hãy coi như chuyện cũ của chúng ta chưa từng xảy ra đi, sau này đối xử tốt với vợ anh một chút.”

"Và đừng vọng tưởng có thể cước đạp lưỡng thuyền. Vì tốn công vô ích thôi, tôi không phải loại người dễ dãi đến vậy. Anh đừng cho là tôi vẫn còn tình cảm với anh, anh đề cao bản thân quá rồi đó."

Còn không đợi tên tra nam ấy nói thêm mấy lời, Lư San San đã dứt khoát tắt điện thoại.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc