Trong lúc tắm rửa, Kỷ Sơ Hạ nằm trên người Tần Ý mệt mỏi muốn ngủ, dòng nước ấm áp chảy đến nơi khó mở miệng kia, tình cảm mãnh liệt qua đi, chỉ còn lại cảm giác đau rát. Ngón tay Tần Ý chậm rãi chuyển động bên trong, lo nghĩ muốn giúp cậu rửa sạch thứ hắn đã bắn vào, Kỷ Sơ Hạ híp mắt, vô thức rêи ɾỉ vài tiếng, hắn hôn lên má cậu trấn an.
Tần Ý ôm người về phòng ngủ, Kỷ Sơ Hạ nằm trên giường lớn mềm mại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Hắn quay lại phòng tắm tắm rửa, sau đó về phòng tắt đèn lên giường, thật cẩn thận mà ôm người vào lòng.
Vốn tưởng rằng Kỷ Sơ Hạ đã ngủ say, cậu lại trở mình trong lồng ngực hắn rồi mở mắt ra. Trong bóng tối, hai mắt cậu dường như còn sáng hơn bình thường, giọng nói mang theo ý cười nhẹ: “Không phải nói trở về tiếp tục sao? Hửm?”
Âm cuối hơi cao lên, giọng nói mềm mại ngọt ngào như làm nũng, Tần Ý hôn lên môi cậu: “Phía sau em không thoải mái, lần sau đi.”
“Chỗ đó của anh vẫn còn cứng lắm.”
Vì đang nằm trong lòng hắn, cậu có thể cảm nhận rất rõ hình dạng cứng rắn phía dưới của hắn, nó cứ đỉnh đỉnh phía sau cậu chứng tỏ sự tồn tại, làm sao cậu có thể ngủ được.
“Không sao, lát nữa là tốt thôi.”
Kỷ Sơ Hạ hôn lên cái cằm nhú râu tua tủa của hắn, thầm nghĩ râu của người này cũng cứng hơn của cậu một chút, lại duỗi tay xuống dưới, cách lớp vải quần sờ sờ cậu nhỏ của hắn, dán sát vào hắn nhỏ giọng nỉ non: “Đừng nhịn, nhịn là hỏng luôn đó nha.”
Kỷ Sơ Hạ nhấc chân quấn quanh eo hắn, cậu nhỏ cũng vểnh lên, hơi rung động dán vào bụng Tần Ý.
Cả người trần trụi dây dưa vào nhau, Kỷ Sơ Hạ phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, cậu thật thích tư thế thân mật ôm chặt nhau như vậy của hai người, có thể khiến cậu có cảm giác được yêu và được trân trọng. Lúc nãy đã làm trong xe rất lâu, lần này Kỷ Sơ Hạ thích ứng rất nhanh. Tần Ý ngồi xuống ôm cậu lên trên người, dương v*t được thoa gel bôi trơn thong thả mà lại kiên định tiến vào cơ thể cậu.
Một lần nữa bị bắn vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, giống như ngay cả linh hồn cũng bị đánh dấu, Kỷ Sơ Hạ nhắm mắt lại, cả người đều run rẩy.
Rốt cuộc người phía sau cũng rút hung khí gây tội ác ra ngoài nhưng vẫn đè lên người cậu như cũ. Hắn hôn lên sống lưng cậu, từng chút từng chút đi xuống, giọng nói của Kỷ Sơ Hạ đã khàn khàn, nhỏ giọng nhắc nhở Tần Ý: “Không thể làm tiếp…”
“Không làm, ngoan.”
Cuối cùng Kỷ Sơ Hạ ngủ như thế nào, ngay cả bản thân cậu cũng không rõ lắm, chỉ biết là khi được Tần Ý ôm vào bồn tắm lần thứ hai, bọn họ vẫn nhịn không được lại làm thêm một lần nữa. Trước khi mất đi ý thức, lỗ nhỏ phía sau dường như vẫn đang chịu đựng sự đâm chọc không có kết thúc của người kia.
Lúc Kỷ Sơ Hạ tỉnh dậy thì trời đã sáng, cậu trở mình, cả người đau nhức như bị xe cán qua, nhất là địa phương lần đầu bị khai phá đã sử dụng quá độ càng vô cùng khó chịu. Nhưng cả người cậu lại sạch sẽ không có bất kỳ cảm giác dính nhớp khó chịu nào, hẳn là sau khi cậu mê man, Tần Ý đã giúp cậu tắm rửa.
Nghĩ đến Tần Ý, Kỷ Sơ Hạ ngồi dậy, mơ ngác nhìn xung quanh, sau đó trông thấy hắn mặc áo choàng tắm đứng hút thuốc ngoài ban công, cậu bước chân trần xuống giường đi tới.
Bỗng nhiên thắt lưng bị một người phía sau ôm lấy, Tần Ý vươn tay ôm Kỷ Sơ Hạ đang cười lém lỉnh kéo áo choàng tắm của hắn vào lòng, cúi đầu muốn hôn, cậu ngửa người ra sau: “Đừng hôn, em còn chưa đánh răng.”
Bàn tay to của hắn đè lên gáy đẩy đến gần, cúi đầu ngậm lấy môi cậu mà hôn sâu.
Mấy phút đồng hồ sau, hô hấp cậu trở nên rối loạn, đầu óc choáng váng quay đầu đi: “Không hôn nữa.”
Tần Ý hôn một cái cuối cùng lên mũi cậu, chú ý thấy cậu đi chân trần trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, hắn dụi tắt điếu thuốc rồi ôm người lên quay trở vào phòng ngủ.
Kỷ Sơ Hạ được hắn đặt xuống ghế, Tần Ý ngồi bên cạnh, nâng chân trái lên giúp cậu mát xa lòng bàn chân và mắt cá từng bị thương: “Chỗ này còn đau không?”
Tối qua làm quá kịch liệt, hắn hơi lo lắng chân cậu lại bị thương.
Kỷ Sơ Hạ đỏ mặt, buổi sáng sau đêm đầu tiên đối mặt với người đàn ông đã triền miên với cậu suốt một đêm, cậu hơi xấu hổ.
Tần Ý nhìn dáng vẻ ngốc ngốc của Kỷ Sơ Hạ, đến gần vén tóc mái của cậu lên, khẽ hôn lên vết sẹo trên trán: “Đừng xấu hổ.”
Kỷ Sơ Hạ nhắm mắt lại cười cười, cũng bình tĩnh dựa vào ghế hưởng thụ Tần Ý mát xa, thật thoải mái.
“Lát nữa vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút.” Từ đầu đến cuối hắn vẫn lo lắng bên chân của Kỷ Sơ Hạ, cho dù mỗi lần kiểm tra bác sĩ đều nói xương chân đã lành, không còn bất cứ vấn đề gì. Nếu có thể, hắn tình nguyện người bị tổn thương chính là bản thân hắn.
Kỷ Sơ Hạ nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “Không đi, hôm nay chúng ta đi chỗ khác.”
“Em muốn đi đâu?”
“Hôm qua anh đã nhận lời cầu hôn của em rồi, chúng ta đi đăng ký.”