Từng nút áo sơ mi được cởi ra, bàn tay Tần Ý mang theo hơi lạnh gẩy nhẹ lên điểm mẫn cảm trước ngực của Kỷ Sơ Hạ, cậu nhịn không được hơi co người lại. Hắn không để cậu có thời gian phản ứng, cúi đầu cắn một bên núm vυ", sau đó ngậm vào miệng rồi dùng đầu lưỡi liếʍ láp. Ngón tay lại vân vê gảy gảy lôi kéo nụ hoa bên kia, liếʍ ướt bên này rồi lại đổi bên, cho đến khi hai núm vυ" hoàn toàn cứng rắn và ướt át.
dương v*t cực nóng dâng trào thoát khỏi trói buộc thẳng tắp vểnh lên, cảm giác nửa người dưới trần trụi làm Kỷ Sơ Hạ hơi xấu hổ, hơn nữa Tần Ý vẫn còn mặc tây trang giày da, cậu giơ tay che hai mắt lại bị Tần Ý gỡ ra. Hắn chống cơ thể, thành kính mà hôn lên lông mi hơi run rẩy của cậu, lại hôn lên chóp mũi, sau đó là đôi môi đầy đặn ướt át. Bàn tay to lớn của hắn vuốt ve cậu nhỏ cứng rắn trướng to của Kỷ Sơ Hạ, ngón tay thỉnh thoảng lướt qua điểm mẫn cảm nhất giữa hai túi, hài lòng nghe được hô hấp của cậu ngày càng nặng nề, tiếng rêи ɾỉ càng không thể khống chế được.
Gel bôi trơn lạnh lẽo bôi loạn lên miệng lỗ nhỏ, hốc mắt Kỷ Sơ Hạ đỏ lên. Lúc Tần Ý cúi người hôn lên môi, cậu nhỏ giọng lầu bầu: “Sao trên xe của anh lại có thứ này…”
Tần Ý hôn lên môi và cằm cậu, nhỏ giọng nói: “Vừa mới mua.”
Ngón tay hắn xoa xoa chỗ nhăn nheo, cứ nhẹ nhàng mà ấn xuống, cảm giác được nơi đó hơi co rút lại, hắn chậm rãi nhét ngón tay dính đầy gel bôi trơn vào.
Cảm giác dị vật xâm lấn cũng không dễ chịu gì, Kỷ Sơ Hạ cắn chặt môi, vùi đầu vào vai Tần Ý, cả người đều cứng lại. Hắn yêu thương hôn lên vành tai và sau gáy cậu, ngón tay chuyển động trong lỗ nhỏ căng chặt, tìm kiếm nơi có thể làm cho cậu sảng khoái. Một lúc sau, Kỷ Sơ Hạ đang dựa vào vai Tần Ý bỗng rêи ɾỉ nức nở như mèo kêu, phía dưới cũng dùng sức kẹp chặt một cái trong nháy mắt. Hắn hơi dừng lại, sau đó tiếp tục thử ấn lên chỗ vừa chạm vào, cậu lập tức rên lên một tiếng thật dài, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự sung sướиɠ.
“Là nơi này?”
Kỷ Sơ Hạ xấu hổ lung tung gật đầu một cái, Tần Ý liên tục ấn xuống nơi đó, cậu không thể kiềm nén mà rêи ɾỉ ngày càng nhiều hơn. Tiếng rêи ɾỉ này đối với hắn lại giống như một liều thuốc kích dục, nơi bao lấy ngón tay vừa mềm vừa ướt, còn không ngừng mấp máy cắn chặt lấy ngón tay hắn, nghĩ đến lát nữa dương v*t bừng bừng hưng phấn của hắn sẽ tiến vào nơi này, hô hấp Tần Ý không ổn định nổi, cậu nhỏ cũng cứng rắn đến muốn nổ tung.
Tần Ý rút ngón tay ra, nắm hai chân Kỷ Sơ Hạ đặt lên vai, cầm lấy dương v*t thô to để ngay cửa động, quy đầu ma sát miệng lỗ nhỏ vài cái rồi đâm vào. Kỷ Sơ Hạ bị đau cắn chặt môi lần nữa, Tần Ý nghiêng đầu, liếʍ liếʍ vết sẹo phẫu thuật trên mắt cá chân cậu, kiên định mà thong thả đâm dương v*t vào từng chút một.
dương v*t Tần Ý vẫn cứng rắn như trước, run run trong cơ thể cậu chứng tỏ sự tồn tại. Thấy cậu bị bản thân làm đến phát khóc, hắn đau lòng không chịu nổi bèn dừng động tác, vòng tay qua eo ôm người lên. Đột nhiên thay đổi tư thế, dương v*t trong cơ thể gần như đâm vào càng sâu hơn, Kỷ Sơ Hạ ngồi trên người Tần Ý khóc đến nấc cục, hắn liếʍ nước mắt trên mặt cậu, dịu dàng mà dỗ dành: “Bảo bối ngoan, kiên trì thêm một chút, sẽ nhanh tốt thôi.”
Kỷ Sơ Hạ tùy ý hắn làm gì thì làm, ngoan ngoãn giống hệt con mèo mà cậu nuôi.
Sau khi ân ái, hai người ôm nhau ngồi phía sau xe như cũ, trao đổi nụ hôn sâu ướt át, cùng nghe nhạc cùng hút chung một điếu thuốc.
Trên đường quay về, Kỷ Sơ Hạ nằm bên ghế phó lái, cả người không có chút sức lực, cậu không muốn cử động chút nào. Tần Ý cúi người thắt dây an toàn cho cậu, hôn lên môi cậu một cái, giọng nói vẫn còn hơi khàn: “Trở về lại tiếp tục.”
Kỷ Sơ Hạ trừng mắt nhìn hắn, nhỏ giọng oán giận: “Sao anh lợi hại như vậy?!”
Tần Tranh còn nói Tần Ý là lão xử nam mà, này rõ ràng là lão tài xế mới đúng!
Tần Ý hôn lên đôi môi hơi bĩu ra của cậu lần nữa: “Vì em nên mới như vậy.”