Sau Ly Hôn, Phó Phu Nhân Bị Lộ Thân Phận

Chương 9: Cần giải thích với anh sao, hả chồng cũ

Trước Sau

break

Giọng nói của người đàn ông bị nghẹn lại trong mũ bảo hiếm, khó mà phân biệt rõ ràng.

Tần Thư Niệm thản nhiên nói: "Anh rất lợi hại."

Cô dùng hai tay nắm lấy mũ bào hiềm, chỉ cần một chút sức lực là tháo ra được, mái tóc dài tung bay, lập tức khiến mọi người đều kinh ngạc.

"Trởi ơi, Tequila là một cô gái ư?"

"Trởi đất ơi, phụ nữ lái xe mà cũng lợi hại vậy sao?"

"Không thể tin nổi, người bao năm đứng đầu bảng cuộc đua xe Bờ biển Đông lại là một cô gái cơ đấy!”

"Thật may là Dạ Hoành đã thắng, giữ được thế diện cho phái mạnh."

"Ai thua ai thắng còn chưa chắc đâu, lần sau người chiến thắng rất có thế sẻ là Tequila đấy."

Tần Thư Niệm thông qua mặt nạ nhìn thấy ngươi đàn ông đang đứng phía trước không xa cũng đang tháo mũ bảo hiểm, cô đặt một tay lên mặt nạ.

"Tới thực hiện lời hứa."

Mặt nạ vừa tháo ra, để lộ một cái cằm tròn trịa thì bị người đàn ông ngăn lại.

"Khoan đã."

Người đàn ông ra hiệu cho cô, "Tiến hành một giao dịch nhé, thế nào?"

Tần Thư Niệm dừng đông tác tháo mặt nạ, nhíu mày tỏ vẻ nghi ngờ: "Ý anh là sao?"

"Giúp tôi một việc," người đàn ông tiến tới gần Tần Thư Niệm thêm hai bước, "Cô có thể không cần tháo mặt nạ."

Tình thế xoay chuyển khiến những người đứng bên ngoài đều ngơ ngác, một lúc sau thì bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Đang nói gì vậy, một câu cũng không nghe thấy!"

"Chẳng phải sẽ tháo mặt nạ ra hay sao, không thể nào, không thể nào, chằng lẽ Tequila thua không nổi ư?"

"Không thấy Dạ Hoành ra hiệu hay sao, là anh ấy đã ngăn người ta tháo mặt nạ ra kìa.

Tiếng ồn ào lướt qua tai của Lệ Dị Thần, nhưng anh không để ý, anh chỉ đang chăm chú nhìn vào bóng dáng của hai người ở giữa trường đua, với ánh mắt đầy sự dò xét.

Bỗng nhiên có một đôi tay đặt lên cổ tay anh: "Đang nghĩ gì vậy, Dị Thần?"

Dòng suy nghĩ bị cắt ngang, Lệ Dị Thần quay đầu lại thì nhìn thấy Tống Quán Quán đang ngồi bên cạnh, anh bất giác che giấu đi cảm xúc trong ánh mắt.

"Không biết hôm nay Bờ biển Đông có vấn đề gì, trước đây đã sớm tháo mặt nạ rời sân rồi, chứ đâu để hai người kia đứng đó dây dưa mãi như thế."

Lệ Dị Thần nhấm nháp một ngụm champagne vừa được nhân viên phuc vụ đưa tới: "Một sai lầm lớn đến thế, nếu để Phó thiếu biết được, chắc chắn sẽ gặp rắc rối to." Tống Quán Quán đặt câu hỏi đầy ý tứ: "Vị Phó thiếu này, lợi hại như thế sao, trước khi em ra nước ngoài, không hề nghe nói nhiều về anh ấy."

Lệ Dị Thần uống hết chút rượu cuối cùng, từ tốn nói: "Anh ấy có thân phận đặc thù, hai năm nay mới bước vào Phó Thị, vừa vào đã trở thành đương gia mà không ai có thế phủ nhận."

Anh nhìn về phía trung tâm trường đua, muốn dùng việc khác dể xua tan cảm giác khó chịu đang đột ngột trỗi dậy trong lòng.

Trước cuộc đua, sự tương tác thân thiết giữa Tần Thư Niệm và Phó Đình Thâm như một cái gai, đ.â.m thẳng vào trái tim anh.

Nhìn hai người đang đứng ở trung tâm trường đua, vẫn đang trò chuyện không chút vội vã, anh định quay người rót thêm một ly rượu, thì động tác đột ngột dừng lại, đôi mắt trợn tròn.

"Tôi từ chối."

Tần Thư Niệm xoay đầu lại, nói với người đàn ông một cách phóng khoáng: "Bình sinh tôi ghét nhất bị người khác uy hiếp."

Người dàn ông dường như muốn mở miệng giải thích, nhưng Tần Thư Niệm đã nắm lấy mặt nạ, đưa cao tay lên và tháo ra.

Ngũ quan quyên rũ sau thời gian dài thi đấu đã dính một lớp mồ hôi mỏng, khiến cho làn da trở nên trong suốt, cặp lông mày thanh thoát, khi nhìn về phía người khác, đuôi mắt nhếch lên mang theo vẻ thản nhiên kiêu ngạo.

Người này chính là Tần Thư Niệm mà trước đó không lâu đã tựa vào lan can.

Cô tiện tay ném bỏ cái mặt nạ đi, ôm chặt mũ báo hiểm và đưa tay về phía người đàn ông: "Nhưng kỹ thuật của anh thực sự rất giỏi, nếu lần sau còn có cơ hội, chúng ta đấu tiếp một trận nữa."

Người đàn ông im lặng cúi đầu nhìn một lúc lâu vào cánh tay cô đưa ra, đột nhiên cười thành tiếng.

Tần Thư Niệm hơi nhíu mày, tưởng rằng người đàn ông sẽ nói ra điều gì đó để si nhục cô, nhưng không ngờ, một giây tiếp theo, người đàn ông nắm lấy mặt nạ và cũng đưa tay lên tháo nó ra.

Ngũ quan dưới mặt nạ vẫn tinh tế đến mê hoặc, khí chất yêu nghiệt kết hợp một cách kỳ lạ với phong thái bấm sinh vượt trội, chỉ cần nhìn một lần là không thế nào quên được.

Phó Đình Thâm tiện tay vuốt mái tóc ngắn đang ẩm ướt vì mồ hôi ra phía sau, và nở nụ cười với Tần Thư Niệm: "Tequila, quả nhiên danh bất hư truyền."

Tần Thư Niệm dù thế nào cũng không ngờ được, Dạ Hoành lại chính là Phó Đình Thâm.

Nghe đồn nhà họ Phó khởi nghiệp từ bất đông sàn, là dòng họ giàu có lâu đời, ngược dòng năm thế hệ trước đều là người giàu có được ghi tên trên trang web, chỉ đáng tiếc tới đời bố của Phó Đình Thâm, con cái quá nhiều, tranh giành gia sản gây ra cuộc chiến tranh giành quyền lực.

Bố của Phó Đình Thâm là một công tử bột ăn chơi trác táng, ngoài việc sinh ra một đống con ngoài giá thú không thể ghi tên vào gia phả, chẳng có một chút tài cán gì, mãi cho tới khi Phó Đình Thâm trở lại nhà họ Phó với thân phận là đứa con trai duy nhất của Phó phu nhân năm xưa đã mất tích bí ẩn.

Bằng sức mạnh của một người, anh đánh bại tất cả những kẻ đang nhòm ngó tới gia sản nhà họ Phó, vững vàng ngồi vào vị trí người đứng đầu Phó Thị, trong hai năm dẫn dắt Phó Thị chuyến hướng sang đầu tư tài chính, các ngành công nghiêp mới nổi, càng ngày càng không có gì có thể ngăn được bước tiến của anh.

Chỉ là vị Phó thiếu này, có cách làm việc khác thường, phong cách quyết liệt tàn nhẫn, rất ít người có thế tiếp cận được anh ấy.

Tần Thư Niệm lại này sinh vài phẩn tò mò, không thể nào ngờ được người mà mọi người cho rằng là một kẻ cuồng công việc, lạnh lùng đến cố chấp, trong cuộc sống riêng lại thích hoạt động mạnh mẽ và hoang đã như thế.

Cô cúi đầu xuống, nhìn vào bóng đen đang phù xuống mặt đất, nhất thời không thế’ nói rõ cảm xúc.

"Cô Tần... và bạn của cô, có thể nể mặt mà cùng tôi dùng bữa trưa hay không?"

Phó Đình Thâm đột nhiên mở lời, khi chạm vào ánh mắt đang dò xét của Tần Thư Niệm, anh nói một cách thản nhiên: "Để xin lỗi cho sự lỗ mãng khi nãy của tôi."

Tần Thư Niệm cũng không phải là người câu nệ, cô mỉm cười gật đầu đồng ý với Phó Đình Thâm.

"Vậy thì cảm ơn anh Phó đã chiêu đãi nhé."

Sau khi bước lên đài quan sát, hai người lần lượt đi thay áo, khi Tần Thư Niệm bước ra khỏi phòng thay áo, Thẩm Y Y vẫn còn đứng bên cạnh cô, tỏ vẻ mặt bực bội không yên.

"Khúc cua đó cậu đã nhường, chắc chắn là cậu đã nhường rồi!"

Tần Thư Niệm có chút bất lực: "Tớ với anh ấy đâu có quen thân, tớ không có lý do gì để nhường cả. Cũng không nhận tiền của anh ấy, đua xe không chính thức chẳng có ai bán độ đâu."

Thẩm Y Y vẫn không hiểu: "Trước đây cậu trượt bánh sau rất giỏi kia mà, vượt qua năm khúc cua liên tiếp cũng không hề giảm tốc, sao lai thất thủ ngay ở đây?"

Tần Thư Niêm cúi đầu nhìn vào hai bàn tay của mình, bởi vì trong bốn năm qua cô toàn chỉ bận tâm tới việc nhà, tận tâm tận lực làm tròn vai một người vợ hiền dâu đảm, lòng bàn tay đã hiện lên những vết chai sân sùi.

Cô thằng thắn đưa tay ra cho Thâm Y Y xem thật kỹ.

"Vấn đề ở cảm giác tay lái."

Tần Thư Niệm nhún vai: "Dù sao cũng đã bốn năm rồi tớ không đụng tới xe."

Nhắc đến chuyện này, Thẩm y y cảng thếm tức giận, lẩm bấm: "Nếu không phải vì tên đàn ông căn bã đó, sao cậu có thế thua được chứ..."

"Cô đang nói xấu ai đấy?"

Đang huyên thuyên nói xấu sau lưng, vừa quay đầu lại thì chính chủ đang bước ra một cách ngang nhiên từ nơi góc khuất.

Lệ Ôn Hàm nhìn Tần Thư Niệm như nhìn kẻ thù, giọng điệu châm chọc: "Trước đây sao không thấy cô nhiều tài cán như thế hả, vừa ly hôn với anh tôi, đã vội vàng đi học chút gì đó để quyến rũ đàn ông rồi phải không?"

Đúng lúc đụng vào vết thương lòng, Thẩm Y Y lập tức nhảy dựng lên: "Nói như thể đã học là sẽ biết vậy, ai đó ngu xuẩn chỉ biết gây chuyện, học cả đời có khi cũng chi biết rửa xe mà thôi!"

"Cô mắng ai ngu xuẩn vậy hả?"

"Ai đáp lại thì tôi mắng người đó."

Thẩm Y Y lườm một cái khiến Lệ ôn Hàm xắn tay áo định lao tới đánh nhau, nhưng đã bị Lệ Dị Thần ngăn cản.

Anh lạnh lùng nhìn Tần Thư Niệm, trong mắt đầy sự dò xét và chất vấn: "Cô biết đua xe từ khi nào vậy, sao cô có thể là Tequila được?"

Tần Thư Niệm lạnh lùng liếc mắt về phía anh: "Cần giải thích với anh sao, hả chồng cũ."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc