Editor: L’espoir
*
“Cô đang ôm cái gì vậy?” Mặt Nạ Bạc nhìn bình thủy tinh kẹp dưới cánh tay Quy Tân với vẻ hoang mang.
“Đồng nghiệp tặng trà.” Quy Tân vịn khung cửa thay giày.
“Cô thành công xâm nhập nội bộ lấy được sự tin tưởng của họ rồi à?” Mặt Nạ Bạc cảm thấy hứng thú hỏi.
Quy Tân tiện tay đặt hộp trà táo đỏ kỷ tử vào bếp: “Đừng hỏi lung tung, tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo với anh.”
“Được rồi.” Mặt Nạ Bạc nói: “Tại sao cô không trả lời tin nhắn của tôi.”
Bởi vì anh nói nhảm nhiều quá… Quy Tân châm chọc.
“Đồng đội đang ở cạnh, không rảnh.” Cô bịa ra một lý do.
Mặt Nạ Bạc cứng họng, buồn bực móc trong túi ra một quả cầu kim loại ném cho cô: “Đây là thông tin tình báo tôi thu thập được hôm nay… Tin tốt là tôi đã xâm nhập vào mạng của Văn phòng An ninh Bờ biển và đánh cắp dữ liệu, tin xấu là tôi không cẩn thận làm rơi hỏng máy đọc dữ liệu, bây giờ nó chỉ có chức năng xem chứ không còn chức năng đọc nữa. Dữ liệu về tình hình luân chuyển nhân viên cảng trong gần một tháng qua, cô xem đi.”
“Không tệ, có hiệu suất đấy.” Quy Tân không nóng không lạnh khen hắn: “Có máy đọc dữ liệu dự phòng không?”
“Không có, chúng ta phải quay về phòng thí nghiệm tổng bộ để đổi một cái khác, các thiết bị khác cũng cần phải đổi mới.” Mặt Nạ Bạc uể oải nói.
Phòng thí nghiệm tổng bộ? Quy Tân từng đọc qua tài liệu nhiệm vụ, phòng thí nghiệm trên tầng ba của công ty khoa học kỹ thuật Rick có thể Rick có thể cung cấp hỗ trợ khoa học và công nghệ cho những người thực hiện nhiệm vụ, máy đọc dữ liệu thuộc sản phẩm khoa học và công nghệ, như vậy chẳng lẽ “phòng thí nghiệm tổng bộ” mà Mặt Nạ Bạc nhắc đên chính là phòng thí nghiệm của công ty khoa học kỹ nghệ Rick?
Bộ Điều tra thường tan làm lúc sáu giờ rưỡi, hôm nay Quy Tân về đến nhà sớm hơn một chút, vòng tay hiển thị bây giờ là 7 giờ 40 phút.
“Chúng ta ăn cơm đi.” Mặt Nạ Bạc nói: “Tôi mua thịt, thịt đắt quá, thịt tổng hợp rẻ hơn, nhưng ăn không ngon…”
Thằng nhóc này còn biết cái gì ngon cái gì không ngon sao? Quy Tân không khỏi nhìn sang.
Mặt Nạ Bạc không kén ăn, cơm có khó ăn hơn nữa cũng có thể ăn hết, thậm chí cô còn nấu mì không hắn vẫn ăn như hổ đói, Quy Tân còn tưởng rằng hắn thiếu khả năng phân biệt độ ngon của thức ăn nữa chứ.
Quy Tân cũng đói bụng, cô vào bếp nấu cơm.
Mặt Nạ Bạc ngồi ở trên bàn cơm, đôi mắt màu hồng nhạt chuyên chú nhìn Quy Tân thêm nước bật lửa, giống như con mèo con chờ đợi chủ nhân mở hộp thịt, trong nghiêm túc xen lẫn chút sốt ruột.
“Anh có nhận được tin nhắn không?” Quy Tân đưa lưng về phía Mặt Nạ Bạc bắt chợt hỏi.
Mặt Nạ Bạc suy nghĩ chậm chạp trong một giây: “Ý cô là Red á hả?”
“Ừ.” Quy Tân nhìn chằm chằm vào nồi nước đang sôi sùng sục, chờ Mặt Nạ Bạc nói tiếp.
“Nhận được.” Mặt Nạ Bạc ỉu xìu mệt mỏi: “Hắn luôn là vậy đó, đến sát giờ họp mới thông báo, nói là sợ khoảng cách thời gian thông báo dài quá, tin tức bị rò rỉ cho kẻ thù… Hắn cũng giống như cô, cũng là người quá thận trọng, suốt ngày nghi ngờ lung tung.”
Quy Tân chợt nghĩ ra một ý, cố ý nói: “Thì ra anh đánh giá Red như vậy à.”
“Cô sẽ không nói xấu tôi với hắn đâu đúng không?” Mặt Nạ Bạc cảnh giác nói.
“Trông tôi có vẻ rảnh rỗi lắm sao?” Quy Tân nói.
Mặt Nạ Bạc nhìn chằm chằm vào Quy Tân một lát, xác nhận cô xác thực không có ý định tố cáo, bèn nói: “Làm việc dưới tay cô tốt hơn nhiều so với làm việc dưới tay hắn, khi hắn giao nhiệm vụ cho tôi, đảm bảo tôi sẽ bận đến mức không có thời gian để ăn cơm.”
Quy Tân: “Logic của anh là ở chỗ tôi thì có cơm ăn, cho nên cảm thấy tôi khá là tốt, đúng không?”
Mặt Nạ Bạc: “… Có thể nói như vậy?”
Thôi rồi, đây là một kẻ tham ăn.
Quy Tân tin chắc là vậy.
Ăn cơm xong, Mặt Nạ Bạc dọn dẹp phòng bếp như thường lệ.
Khi Quy Tân về phòng xem dữ liệu thì dặn dò: “Thu dọn xong rồi tưới hoa giúp tôi, hoa sắp chết héo rồi, phòng khách cần lau nhà, anh đi lau nhà đi. Năng lực siêu phàm tốt như vậy, không lau nhà thì thật đáng tiếc. Nhớ xem giờ đó, đến giờ xuất phát thì gọi tôi.”
“…” Động tác rửa chén của Mặt Nạ Bạc mạnh hơn một chút: “Cô và Red không hổ là cộng sự cũ, đều rất giỏi sai khiến người khác!”
Đáp lại hắn là tiếng đóng cửa vang dội.
Quy Tân nằm trên giường, mặt không biểu cảm nhìn trần nhà.
Cô và Red là cộng sự cũ, đây là một thông tin bất ngờ.
Mối quan hệ giữa Red và cô đến mức độ nào? Red biết bao nhiêu về cô?
Trong miêu tả của Mặt Nạ Bạc, Red là một người cẩn thận quá mức, hắn có thể có phát hiện ra điều gì bất thường không?
Chuyến đi đến Hồng Bảo Thạch tối nay có lẽ sẽ đầy rẫy nguy hiểm.