Editor: L’espoir
*
“Bộ Điều tra có rất nhiều người có vấn đề tâm lý sao?” Quy Tân hỏi.
“Áp lực công việc lớn sẽ luôn gặp phải mấy vấn đề này kia thôi, chúng ta đồng hành cùng nguy hiểm mà. Một đồng nghiệp cũ của tôi lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt sinh vật dị chủng, về nhà đã gặp ác mộng suốt một tuần liền, là chủ nhiệm Dương giúp anh ta điều trị tâm lý đó. Vậy mới Bộ Điều tra thiết lập một phòng trị liệu tâm lý thật sự rất cần thiết.” Lan Lam nói: “Những vấn đề tâm lý không được giải quyết kịp thời có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, như trường hợp ở ngay bên cạnh tôi đây, đồng nghiệp cũ ở tổ bên cạnh đã mắc chứng rối loạn tâm lý nghiêm trọng sau khi vô tình giết người, nhưng không ai phát hiện ra… Cuối cùng anh ta đã tự sát.”
Lan Lam cảm thán: “Đôi khi con người có thể thể hiện sức chịu đựng đáng kinh ngạc khi đối mặt với áp lực, nhưng đôi khi tinh thần lại mong manh đến mức dễ bị tổn thương.”
Quy Tân suy nghĩ một chút: “Tôi sẽ tránh phạm phải sai lầm như vậy. Thật ra thì tôi muốn hỏi anh một chút về việc chuyển chính thức, anh có tiện nói không?”
“Có bất tiện gì đâu, đây là bí mật công khai, mỗi lần phỏng vấn thực tập sinh xin chính thức đều do nhóm người phỏng vấn cố định thực hiện.” Lan Lam nói: “Người phỏng vấn thường là đội trưởng của các tiểu đội, cô cứ trả lời trung thực câu hỏi của người phỏng vấn là được rồi, nhất định phải trung thực đó nha.”
Nhất định phải trung thực? Quy Tân lập tức nhớ tới lời cảnh báo của bác sĩ Hoàng và khả năng phi thường được đồn đại của đội trưởng đội điều tra tội phạm.
“Tôi biết rồi, cảm ơn anh đã nhắc nhở.” Tâm trạng của cô hơi chùng xuống.
“Nhân viên an ninh tập sự Quy Tân, mời đến văn phòng tiểu đội 7 báo danh.” Adam đột nhiên thông báo với cô.
Quy Tân thoáng kinh ngạc, Lan Lam lại cười nói: “Chẳng lẽ đội trưởng muốn thảo luận với cô về chuyện chuyển chính thức?”
“Vậy tôi đi trước đây.” Quy Tân chào tạm biệt hắn rồi rời khỏi phòng huấn luyện.
Khi đi thang máy, tâm trí của Quy Tân rất bình tĩnh, mới đến thế giới thứ hai được vài ngày, tâm tính của cô đã trải qua quá trình hay da đổi thịt.
Cô từ một con nhóc học sinh vừa mới tốt nghiệp cấp ba vội vàng tìm việc làm thêm biến thành một kẻ hai mang đủ tư cách, ngay cả tư duy cũng bị thân phận kẻ hai mang của cô đồng hóa, ngày nào cũng nhọc lòng hết chuyện này tới chuyện kia, phải bận tâm đủ mọi khía cạnh, hơn nữa còn không thể để lộ ra khuyết điểm nào ở bất kỳ khía cạnh nào, đối nhân xử thế phải có tầm nhìn xa trông rộng, nói chuyện còn phải cân nhắc kỹ lưỡng, mệt mỏi vô cùng.
Quy Tân đi tới văn phòng của Thư Húc Nghiêu, cánh cửa kim loại mở ra.
“Cô đến rồi, Quy Tân.” Thư Húc Nghiêu nói: “Điền đơn xin vào đi.”
Hắn đưa qua cho cô một tờ giấy, tiêu đề của tờ giấy là “Đơn xin chuyển chính thức”.
“Tôi có thể chuyển chính thức rồi?” Quy Tân nói.
“Chỉ cần vượt qua vòng phỏng vấn cuối cùng là được, không khó đâu, cô có thể làm được mà.” Thư Húc Nghiêu nói: “Thời gian phỏng vấn được sắp xếp vào lúc 9 giờ sáng mai, không có vấn đề gì chứ?”
Quy Tân chỉ có thể đồng ý: “Tôi không có vấn đề gì, đội trưởng.”
“Được, đợi cô chuyển sang nhân viên chính thức thì có thể chuyển đến ký túc xá của nhân viên, an toàn hơn là ở gần đường An Ninh nhà cô.” Thư Húc Nghiêu nói.
Khi điền xong mẫu đơn, giờ tan làm cũng sắp đến rồi.
Quy Tân tạm biệt Thư Húc Nghiêu, quay lại phòng nghỉ lấy trà táo đỏ kỷ tử mà Dương Tinh Vẫn tặng, đi thang máy xuống lầu chuẩn bị về nhà.
Vừa mới ngồi lên tàu điện phi trọng lực, Quy Tân liền mở vòng tay ra, Mặt Nạ Bạc đã gửi cho cô vài tin nhắn.
“Tôi đến cảng nữa rồi này.”
“Tôi không tìm thấy gì khác, chỉ đụng độ phải một vài thành viên băng đảng mà tôi không ưa, chúng phiền phức quá, tôi có thể giết chúng không?”
“Nếu cô không trả lời tôi sẽ tự do hành động, cô đã nói tôi có thể tự mình quyết định mà, đúng không?”
“Giết luôn rồi.”
“Gặp phải bọn buôn lậu ở cảng…”
“Lần này thì không có giết, thứ chúng buôn lậu là rượu, mấy thứ tôm tép này không đáng chú ý.”
“Sao cô không trả lời tôi gì hết vậy? Cô bận rộn lắm hay gì?”
“Khi nào cô tan làm?”
Quy Tân nhìn mà lòng đầy cạn lời, tắt luôn trang tin nhắn của hắn.
Tin nhắn tiếp theo là người khác gửi tới, Quy Tân vừa nhìn nội dung đã xốc lại tinh thần.
“0 giờ đêm, tại quán bar Hồng Bảo Thạch ở khu cảng, cuộc họp toàn đội thực hiện nhiệm vụ để thảo luận việc phân công cụ thể cho nhiệm vụ phá cảng. Tất cả thành viên bắt buộc phải có mặt đầy đủ.”
Người gửi—— Red.
Một danh hiệu hoàn toàn xa lạ.
Set vàng từ đây