Trên mạng toàn mắng Diệp Phi là não toàn tình yêu, chẳng có tiền đồ, suốt ngày dắt chó thả thính.
“Thế nên chị mới khổ vậy,” không được ai khen, Diệp Phi chán nản chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ xe, xinh đẹp như tranh vẽ, “Ăn miếng trái cây thôi cũng không yên. Nếu Tiêu Hàn Tuyết có chút lương tâm, chị đâu đến mức phải đẩy mình đến bước đường này.”
Cô nhẹ nhàng xoa bụng.
Coi như là vì đứa nhỏ, cũng phải cố gắng, tuyệt đối không thể sống kiểu chỉ biết hưởng thụ. Cô muốn trở thành trụ cột của nhà họ Diệp.
“À mà, Mục Phẩm Lâm có phản hồi gì chưa?”
An Hỉ lái xe rất vững, vừa chuyển xe vào gara vừa trả lời: “Hôm nay em cuối cùng cũng liên lạc được với anh ấy. Lịch trình của Mục luật sư thật sự rất kín, em phải vừa khóc lóc vừa thuyết phục mới đặt được lịch vào chiều thứ năm này.”
Câu nói này nghe sao thấy nguy hiểm vậy?
Diệp Phi nghi ngờ liếc nhìn cô một cái, “Chị thì có lý do gì đáng thương đến mức khiến người ta phải cảm động chứ?”
An Hỉ lập tức nghẹn lời.
Cuối cùng dưới ánh mắt đe dọa của Diệp Phi, cô ngoan ngoãn khai thật, “Em nói vụ kiện của chị lợi nhuận rất lớn, dù anh ấy chỉ lấy 10% cũng đáng. Hơn nữa chị thực sự rất đáng thương, xinh đẹp thế mà còn bị tra nam phản bội.”
Diệp Phi: “…”
Cô im lặng vài phút.
Sau đó vui vẻ gật đầu: “Nói cũng đúng đấy.”
Về tới nhà, Diệp Phi lại bị mẹ ép ngồi vào bàn ăn tổ yến.
Cô ngơ ngác nhìn chén tổ yến trong suốt trước mặt, cảm giác làm ăn lại trỗi dậy, “Mẹ, tổ yến này lấy ở đâu ra? Hiệu gì? Tổng kho có ở trong nước không?”
Bà Diệp bị hỏi đến đơ người.
Một lúc sau mới chậm rãi trả lời: “Nhà mình ăn hết rồi, cái này là Hoắc gia gửi sang. Nghe nói là yến sào Gomantong, nhập từ Malaysia.”
Diệp Phi mới biết tổ yến còn nhiều loại như vậy. Đời trước cô toàn uống thuốc, thực phẩm chức năng như thế này chưa từng động tới, nên cũng chẳng rành mấy.
Cô mở điện thoại tìm kiếm, giây tiếp theo liền khóa luôn màn hình.
Xin lỗi, vụ này không làm ăn được rồi.
Chuyện trước mắt quá nhiều, cô ăn được nửa chén thì mệt rũ.
Trước khi nghỉ ngơi, cô chụp vài tấm ảnh tổ yến long lanh, chỉnh sửa lại chút rồi đăng lên Tiểu Hồng Thư.
Nguyên chủ vốn là người hoạt động mạng tích cực, rất thích chia sẻ cuộc sống, nhưng đa phần đều liên quan đến Hoắc Tuần. Diệp Phi quyết định thay đổi chiến lược: Weibo dùng để đăng ảnh thương mại, hình ảnh chỉn chu, còn Tiểu Hồng Thư dùng để chia sẻ ăn chơi, giải trí, tiện quảng bá sản phẩm.
Làm xong mấy việc này, cô quay về làm cô gái heo tinh tế: tắm, skincare, dưỡng da bụng, tập vài động tác giãn cơ dành cho bà bầu.
Lăn lộn gần một tiếng, cuối cùng cô cũng nằm yên trên chiếc giường mềm mại, thoải mái thở ra một hơi.
Diệp Phi đã hoàn toàn thích nghi với nhịp sống làm việc nghỉ ngơi của người trẻ hiện đại, không thể thiếu bước cuối: lướt điện thoại trước khi ngủ.
Cô mở phần bình luận dưới ảnh tổ yến ban nãy.
Kết quả tức đến mức muốn thăng thiên.
【 Không phải chia tay Hoắc Tuần rồi sao? 】
【 Không phải không thèm theo đuổi anh ta nữa à? 】
【 Không tính gả cho người ta à? 】
【 Hoắc Tuần không còn là cún trung thành nữa à? 】
Cảm giác như cả thế giới đều mặc định cô sống là vì Hoắc Tuần vậy.
Màn hình sáng tắt liên tục, cô cắn ngón tay ngồi bật dậy.
Tức giận gọi điện cho An Hỉ.
Dạo này ngoan ngoãn làm người phụ nữ không có cuộc sống về đêm, An Hỉ đã ngủ rồi, giọng vẫn còn ngái ngủ mơ hồ: “Bà chủ?”
Diệp Phi ngồi xếp bằng trên giường, giọng lạnh nhạt mà u ám: “Chị vừa gửi hết tài khoản mạng xã hội cho em qua email, lập tức gọi hết người trong công ty dậy, đăng nhập đồng loạt, nhanh chóng xóa toàn bộ những bài viết có liên quan đến Hoắc Tuần mà chị từng đăng. Làm xong, tiền tăng ca gấp đôi.”
An Hỉ lập tức bật dậy như cá chép nhảy khỏi mặt nước: “Em chuẩn bị xong hết rồi, bù chủ ơi!”
Giữa đêm, Diệp Phi tức giận xóa sạch các bài đăng liên quan đến Hoắc Tuần, chỉ để lại hai bài mới nhất.
Một bài trên Weibo là thông tin hợp tác doanh nghiệp, bài còn lại trên Tiểu Hồng Thư là ảnh chụp tổ yến.
Việc này tất nhiên không thoát khỏi mắt dân mạng và các tài khoản chuyên hóng chuyện. Trước khi trời sáng, chuyện đã leo lên hot search. Lúc này, cuối cùng cũng có một bộ phận tin rằng Diệp Phi thật sự hết hi vọng với Hoắc Tuần.
Sáng hôm sau, khi dư âm hot search còn chưa tan, Diệp Phi lại đăng thêm một bài thanh minh:
【 Độc thân, chưa kết hôn, không thầm yêu ai, con mang họ tôi, nhà có tiền tiêu không hết. Công ty nhận marketing, quảng cáo, sản xuất và các dịch vụ liên quan. Mong mọi người ủng hộ, cảm ơn. 】
Bài đăng lập tức đứng đầu hot search. Đến mức Weibo còn lập riêng một mục từ cho cô Chúc mừng Diệp Phi lạc đường biết quay về.
Thậm chí ngay cả công ty của cô cũng thiết kế riêng một tấm poster mang đậm phong cách thập niên tám mươi, gắn cố định trên đầu trang chính.
Dòng chữ hoành phi: Bà chủ Diệp tổng bá đạo!