Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Trong Truyện Ngược

Chương 9

Trước Sau

break

Phùng Diệc với khuôn mặt tuấn tú khó coi lườm cô một cái, vòng tay ôm lấy bạn gái và tiếp tục cúi xuống. Nguyễn Nguyệt Tịch nghiêng đầu nhìn thẳng vào họ, ánh mắt đầy tò mò.

Phùng Diệc lập tức ngẩng đầu lên, Nguyễn Nguyệt Tịch bị anh ta bắt gặp. Cuối cùng cô cũng có chút ngượng ngùng: "Học hỏi thôi, cứ coi tôi là không khí là được, muốn làm gì thì anh cứ làm."

Phùng Diệc bị cô làm cho bó tay, mất hết cả tâm trạng. Anh ta cầm điếu thuốc lên định hút, trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn ghét bỏ của Nguyễn Nguyệt Tịch liền vứt thẳng điếu thuốc vào thùng rác, khuôn mặt tuấn tú đen như đít nồi.
 

Nguyễn Nguyệt Tịch thấy thật đáng tiếc, sao lại dừng chứ, cái tên Phùng Diệc này đúng là nam phụ số bốn, công khai thả rông trước mặt nữ chính Đường Tình Tình như vậy, chậc chậc, cũng chỉ có thể làm nam phụ số bốn thôi.

Cô vừa rồi đã phát hiện ra nữ chính Đường Tình Tình và nam phụ số hai Lục Dực Lương, dù sao hình tượng của hai người này rất dễ nhận biết, ân oán tình thù của họ không phải chuyện đùa, Lục Dực Lương cũng gần giống với nam chính Thương Nghiêu, là người ôn hòa nhã nhặn và cũng rất đẹp trai.

Vừa nãy nhìn kỹ một cái, quả nhiên đẹp trai thật. Còn nữ chính Đường Tình Tình thuộc kiểu "bạch liên hoa", tính cách mềm yếu rất được đàn ông yêu thích.

Cốt truyện hiện tại vẫn đang diễn biến ở việc nữ chính có ý với nam chính, nam chính chưa thích nữ chính. Hình như trước khi cô xuyên đến có một buổi dạ tiệc, trong buổi dạ tiệc đó, nguyên chủ đã gây khó dễ cho nữ chính và bị nam chính mắng trước mặt mọi người.

Đoạn cốt truyện này cô cũng mới nhớ ra, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Mặc dù nguyên chủ có lỗi nhưng Thương Nghiêu thật sự quá đáng.

Và tại buổi dạ tiệc tối nay, cô lại nhớ ra cốt truyện cụ thể: nữ chính bị nữ phụ đẩy xuống cầu thang vừa vặn được nam chính cứu. Anh hùng cứu mỹ nhân, ai mà thoát khỏi lưới tình chữ ái?

Lần đầu tiên nam chính động lòng với nữ chính còn nữ phụ thì thảm rồi. Cô ta nói mình không đẩy bị oan nhưng ai tin chứ? Vừa bị chỉ trích vừa bị nam phụ số hai Lục Dực Lương tát một cái, thảm hơn cả té ngã sấp mặt.

Nguyễn Nguyệt Tịch liếc nhìn Thương Nghiêu, anh đang tập trung vào một cuốn tạp chí, trông thì mẫu mực không ngờ lại có thể lòng lang dạ sói đến thế.

"Anh Nghiêu, không ngờ anh cũng thích hóng chuyện à?" Nguyễn Nguyệt Tịch cười, tiến lại gần Thương Nghiêu.

Thương Nghiêu đang lật tạp chí, bàn tay trắng nõn thon dài khựng lại, bộp một tiếng gấp tạp chí lại, đôi mắt lạnh lẽo sâu thẳm đáng sợ lại chuyển sang nhìn Nguyễn Nguyệt Tịch.

Nguyễn Nguyệt Tịch như không biết gì: "Sao không xem nữa? Tạp chí không hay à? Hay là Nghiêu caca nhìn em đi?"

"Cô ồn ào quá." Giọng nói trầm thấp của Thương Nghiêu vang lên bên tai Nguyễn Nguyệt Tịch, cô lại thấy anh dùng ánh mắt như nhìn người chết mà nhìn mình.

Xem ra anh thật sự ghét bỏ cô rồi. Không sao, anh càng ghét cô thì cô càng phải đến gần làm anh ghê tởm còn có thể tăng điểm ngược văn, được cả đôi đường.

"Nghiêu caca, Tịch Nhi chỉ ồn ào với anh thôi, vì đây là tình yêu mà Tịch Nhi dành cho Nghiêu caca." Nguyễn Nguyệt Tịch chớp chớp mắt với anh, cười ngọt đến phát ngấy, thực ra trong lòng cô sắp nôn ra rồi, nói dối trắng trợn thế này cũng không dễ chịu chút nào.

Thương Nghiêu: "… Im miệng."
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc