Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Trong Truyện Ngược

Chương 2

Trước Sau

break


Cứ thế mà quyết định thôi, vậy thì trước tiên phải gặp nam chính Thương Nghiêu mới có thể đặt anh làm mục tiêu công lược. Nếu nam chính không hữu dụng không tăng được giá trị ngược văn thì sẽ đổi sang nữ chính.

Nguyễn Nguyệt Tịch hoàn toàn không biết rằng đối tượng công lược chỉ có thể đặt một lần và cũng chỉ có thể đặt một đối tượng công lược duy nhất.


Vừa đứng dậy, Nguyễn Nguyệt Tịch suýt nữa bị bộ đồ ngủ “phóng khoáng” mà mình đang mặc làm cho sốc. Bao nhiêu tuổi rồi mà mặc đồ như thế này, thích mát mẻ cũng không nên thích kiểu này chứ.

Cô lẩm bẩm xuống giường mở tủ quần áo ra, hàng loạt bộ đồ ngủ đủ kiểu dáng lại một lần nữa mở rộng tầm mắt cô. Kiểu dáng mới lạ chất liệu vải có bộ còn ít hơn cả bộ cô đang mặc.

Lúc này Nguyễn Nguyệt Tịch mới biết nguyên chủ mặc đồ như vậy không phải vì thích mát mẻ, càng không phải muốn trở về tuổi thơ mà là để câu dẫn nam chính Thương Nghiêu!

Nguyên chủ rất đẹp, chính là kiểu đại mỹ nhân quyến rũ gợi cảm đến mức ai nhìn cũng phải thốt lên kinh ngạc. Đáng tiếc gặp phải tên biến thái như nam chính.

Mặc hở hang thế này mà nam chính vẫn thờ ơ, thậm chí ghét bỏ vô cùng. Nguyễn Nguyệt Tịch vừa thán phục vừa đánh giá thân hình khiến người ta không thể rời mắt, tặc lưỡi lắc đầu. Chỉ số quyến rũ thì không thành vấn đề chắc là nam chính có vấn đề…

Cô mở lại một tủ quần áo khác, thế giới của người giàu có xa hoa đến mức cô không thể tưởng tượng nổi, riêng đồ ngủ thôi đã chiếm cả một tủ. Sau khi chọn một bộ đồ mặc ở nhà và thay vào.

Nguyễn Nguyệt Tịch đứng ở cửa, cô hít thở sâu một hơi vươn tay vặn mở cửa phòng, một người đang đứng ngay trước cửa.

“Hụ!” Nguyễn Nguyệt Tịch sợ hãi lùi lại nửa bước, chết khiếp cô rồi!! Hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Hiển nhiên, Tiểu Thần người hầu đứng ở cửa cũng bị cánh cửa đột ngột mở ra làm cho giật mình, cô ấy run rẩy nói, sợ rằng phu nhân lại trách mắng mình.

“Phu nhân, hôm nay tiên sinh sẽ về dùng bữa trưa ạ.”

Nguyễn Nguyệt Tịch vừa nãy thực sự bị dọa cho hồn xiêu phách lạc, vừa nghe thấy nam chính sắp về cô vỗ tay một cái: “Vậy thì tốt quá!” Quả là trời giúp ta.

“Tốt lắm, chuyện này cô làm rất khá.” Nguyễn Nguyệt Tịch tán thưởng vỗ vai Tiểu Thần.

“Lát nữa sẽ tăng lương cho cô.” Nói xong cô sải bước xuống lầu.

Tiểu Thần đứng sau lưng: “?” Phu nhân đây là?? Bị kích động mà tính tình thay đổi?

Nguyễn Nguyệt Tịch hoàn toàn không biết rằng tối qua nam chính Thương Nghiêu đã làm nguyên chủ mất mặt ê chề ở bữa tiệc, giờ rất nhiều người đang xem trò cười của Nguyễn Nguyệt Tịch.

Cô vừa xuống lầu liền uống vội một cốc nước đang chuẩn bị nuốt xuống thì dường như cảm thấy có gì đó, cô nghiêng người một chút, nam chính Thương Nghiêu đang đứng phía sau cô, hai tròng mắt lạnh làm người run như cầy sấy giống như nhìn một người chết nhìn chằm chằm cô.

Nguyễn Nguyệt Tịch trợn tròn mắt: “Phụt!!” Cô sợ hãi phun nước ra hướng thẳng vào mặt Thương Nghiêu…

Trong khoảnh khắc đó không khí như đông lại, cả phòng khách im lặng như tờ, người hầu và quản gia Lý đều há hốc mồm.

Dưới khuôn mặt tuấn tú đang nhỏ nước đầy vẻ u ám, ánh mắt anh hận không thể nuốt sống Nguyễn Nguyệt Tịch.

Nguyễn Nguyệt Tịch sợ hãi vội vàng cầm lấy miếng vải trên bàn, tay khẽ run run lau mặt cho anh.

“Xin lỗi, em không biết anh đột nhiên xuất hiện phía sau, em xúc động quá nên vậy. Thấy Nghiêu ca ca em thật sự không thể kiểm soát được bản thân.”

Quản gia Lý muốn ngăn cản cũng không kịp nữa, miếng vải đó vừa mới lau bàn xong còn chưa kịp giặt…

Tiểu Thần che mặt không dám nhìn cảnh tượng này, cô ấy nghi ngờ mạnh mẽ rằng phu nhân có phải đang trả thù chuyện tối qua không.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc