Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Trong Truyện Ngược

Chương 1

Trước Sau

break

Nguyễn Nguyệt Tịch ngồi đờ đẫn trên giường. Ngay vừa rồi, cô phát hiện mình đã xuyên sách lại còn xuyên vào một cuốn truyện ngược xưa cũ. Trong nguyên tác, nam chính đối với nữ chính nào là cưỡng đoạt, nào là hành hạ thể xác lẫn tinh thần, chẳng thiếu cái nào.

Quan trọng là nữ chính lại yêu nam chính đến thảm rồi bất kể nam chính làm gì với cô ấy, cô ấy đều có thể chịu đựng được.

Lúc đó khi đọc truyện, cô chỉ muốn xông vào trong truyện để lay nữ chính tỉnh dậy: “Chị gái ơi, chị tỉnh lại đi! Hội chứng Stockholm không được đâu!”

Rất tiếc, cô tức đến gan đau thận đau nhưng kết cục vẫn là HE, nam nữ chính hạnh phúc sống bên nhau…

Đọc truyện bị hành hạ đến mức tinh thần rã rời thì thôi đi, ngay cả khi cô không may gặp tai nạn chết rồi cũng không buông tha cô!

Đã vậy còn xuyên vào thân phận nữ phụ độc ác trong truyện ngược, Nguyễn Nguyệt Tịch nghĩ đến việc mình bây giờ là nữ phụ độc ác, cô chỉ muốn ôm đầu khóc rống, còn ai có thể thảm hơn cô nữa chứ.

Nữ phụ trong nguyên tác đã tự tìm đường chết theo đủ kiểu, thật ra cũng không trách cô ta được, dù gì ai có thể chịu được cảnh chồng mình và người phụ nữ khác "ngược luyến tình thâm", vì thế chính mình cũng vội vàng để nam chính "ngược lên ngược xuống".

Có điều cô là nữ phụ độc ác, làm sao có thể có được đãi ngộ của nữ chính? Nam chính đối với nữ chính còn tàn nhẫn như vậy, lẽ nào lại nương tay với nữ phụ?

Cuộc hôn nhân này là ước nguyện duy nhất của ông nội nam chính trước khi chết, có điều nam chính đối với nữ phụ là ghét đến tận xương tủy, hận không thể vĩnh viễn không bao giờ gặp lại.

Kết cục cuối cùng của nữ phụ thê thảm đến mức không tả xiết. Nguyễn Nguyệt Tịch cố gắng hết sức kìm nén ý muốn thu dọn hành lý cao chạy xa bay, mặc kệ hôm nay là ngày gì, không dây vào được thì cô trốn không nổi sao?

Nhưng Hệ thống ngược văn trong đầu cô lạnh lùng thông báo cho cô: [Bất kể cô ở chân trời góc bể nào, kết cục của cô cũng sẽ không thay đổi, trừ khi giá trị ngược văn đạt đầy một trăm điểm, kết cục của cô mới được thay đổi.]

Giọng nói máy móc lạnh lùng vô tình của Hệ thống Ngược văn đột nhiên xuất hiện trong đầu cô. Nguyễn Nguyệt Tịch cảm thấy có lẽ đầu mình có vấn đề, xuyên không lại còn xuất hiện một Hệ thống Ngược văn nữa?

“Ngươi nói thật hay giả?” Nguyễn Nguyệt Tịch nghi ngờ hỏi.

[Ký chủ không có lựa chọn nào khác, bởi vì đường còn lại chỉ có con đường chết.]

Nguyễn Nguyệt Tịch gãi gãi cằm, nói nghe có vẻ cũng hợp lý: “Được thôi, vậy làm sao để tăng điểm?” Một trăm điểm ngược văn không quá nhiều, chắc là dễ tăng thôi nhỉ…

[Hai ngày sau nữ chính “Đường Tình Tình” sẽ xuất hiện, sau khi ký chủ tự động ràng buộc, có thể bắt đầu công lược.]

Nguyễn Nguyệt Tịch cảm thấy khá đơn giản, giá trị ngược văn?? Chẳng lẽ chỉ cần đủ thảm là được?

Thảm thì đương nhiên không thể thảm thật, phải nghĩ cách đối phó, dù sao nam chính Thương Nghiêu cũng không dễ chọc, cô phải nghĩ ra một kế sách vẹn toàn.

“Vậy nếu giá trị ngược văn không tăng thì sao?” Nguyễn Nguyệt Tịch phải hỏi hệ thống thêm kinh nghiệm.

Một lúc lâu sau, trong đầu cô không còn xuất hiện giọng nói máy móc của hệ thống nữa: “Này? Ngươi sẽ không bỏ rơi ta như vậy chứ? Ngươi còn chưa nói cho ta biết làm sao để ràng buộc mà!”

Nguyễn Nguyệt Tịch sắp phát điên rồi, cái hệ thống quỷ quái gì thế này, chỉ nói hai câu rồi biến mất luôn là sao.

Tuy nhiên cô có tức giận đến mấy thì cũng có ích gì, chỉ còn lại mình cô đơn độc chiến đấu.

Cô ngồi buồn bã bên giường thỉnh thoảng lại thở dài một tiếng, Nguyễn Nguyệt Tịch xoa cằm bỗng nghĩ ra điều gì đó, hai mắt sáng rực.

Đã vậy chi bằng trước tiên đặt nam chính làm đối tượng công lược sau đó giả vờ đáng thương sau lưng, để mọi người đều nghĩ cô đặc biệt thảm, như vậy giá trị ngược văn chẳng phải sẽ tăng lên sao!

Nguyễn Nguyệt Tịch phấn khích vỗ đùi một cái: “Bốp!” đau đến mức cô nhăn nhó cả mặt, đôi chân đẹp trắng nõn nà cũng bị cô vỗ đỏ ửng.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc