Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Trong Truyện Ngược

Chương 11

Trước Sau

break

"Tôi không muốn nghe thấy giọng cô nữa." Thương Nghiêu lạnh giọng cảnh cáo Nguyễn Nguyệt Tịch, dường như anh không hề có hứng thú hay tâm trạng để ý đến cô.

Nguyễn Nguyệt Tịch còn chưa kịp trả lời thì bị một tiếng cười khẩy cắt ngang, cô nhìn về phía phát ra tiếng cười là Ninh Trầm.

"Họng anh bị lợn ủi à?" Bất ngờ chĩa mũi dùi vào Ninh Trầm, dám cười nhạo cô? Đang kiếm chuyện đấy à?

Ninh Trầm: "… " Anh ta còn chưa nói gì mà? Cười một tiếng cũng không được sao?

"Hahahahaha… bị lợn ủi… cô mà biết nói thì nói nhiều vào." Triệu Dĩ Cung lại một lần nữa bị lời nói của cô chọc trúng chỗ cười.

Phùng Diệc cũng không nhịn được cười thầm, không ngờ Nguyễn Nguyệt Tịch lại thú vị đến thế.

Nguyễn Nguyệt Tịch liếc nhìn Ninh Trầm đang bị cô làm cho cứng họng, khiến những người phụ nữ khác nhất thời không dám lên tiếng, sợ bị cô ban tặng cho một câu như vậy. Lục Dực Lương vẫn ngồi yên vị thanh lịch, dường như cũng rất ghét Nguyễn Nguyệt Tịch.

Bữa tiệc tối nay sẽ tổ chức trò chơi ở hồ bơi, không lâu sau, trừ Nguyễn Nguyệt Tịch ra thì những người phụ nữ khác đều đã thay đồ bơi.

Nguyễn Nguyệt Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, sớm biết cô đã mặc đồ ở nhà đến rồi, còn tưởng là kiểu dạ hội phải khiêu vũ và uống rượu thanh lịch như trên TV, không ngờ lại là tiệc hồ bơi.

Cô không khỏi trợn tròn mắt, rất nhanh Ninh Trầm và những người khác cũng đã thay đồ. Người nào còn muốn giữ chút thể diện thì mặc quần short và áo phông, còn người nào phóng khoáng hơn thì chỉ mặc quần short.

Nguyễn Nguyệt Tịch đánh giá Thương Nghiêu từ trên xuống dưới, sao anh vẫn chưa thay đồ: "Nghiêu caca, sao anh không thay đồ?"

Thương Nghiêu phớt lờ Nguyễn Nguyệt Tịch, không muốn để ý đến cô. Nguyễn Nguyệt Tịch nhún vai, không để ý thì thôi, cô cũng không ép, dù sao cứ dùng sức diễn với anh là được.

Điểm ngược văn đáng thương mới có 2 điểm, phải tìm cơ hội dở trò với nam chính mới được.

"Nguyễn Nguyệt Tịch, sao cô không thay đồ bơi?" Ninh Trầm cà lơ phất phơ mặc quần short, đi đến trước mặt Nguyễn Nguyệt Tịch giả vờ vô ý hỏi.

Nguyễn Nguyệt Tịch nhìn Ninh Trầm hai giây, lặng lẽ che mắt: "Tôi sợ lạnh." Còn sợ cay mắt nữa.

Ninh Trầm cảm thấy bị xúc phạm bởi hành động của cô: "Cô có ý gì, tám múi bụng của tôi chỗ nào làm cô chướng mắt?"

Nguyễn Nguyệt Tịch lại dời mắt đánh giá: "Đúng đúng đúng, anh đẹp trai, có thể tránh xa tôi chút không?" Ninh Trầm thật ra khá đẹp trai, mang vẻ đẹp trai của thiếu niên, chỉ là ai cũng thích hai kiểu người như Thương Nghiêu và Lục Dực Lương.

"Cô!" Ninh Trầm cảm thấy cô có mắt không tròng, rõ ràng khi anh ta vừa xuất hiện đã có cả đống phụ nữ nhìn anh ta mê mẩn, chỉ riêng cô là không.

Thương Nghiêu uống rượu đỏ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về một hướng nào đó. Đường Tình Tình đang ngượng ngùng mặc đồ bơi, đồ bơi rất kín đáo, phía sau cô ta là Lục Dực Lương mặc quần short trắng, ánh mắt anh cố ý hay vô ý nhìn Đường Tình Tình mang theo chút nóng bỏng.

Nguyễn Nguyệt Tịch cũng nhìn thấy Đường Tình Tình và nam phụ Lục Dực Lương. Đường Tình Tình mặc đồ bơi quả thật có vẻ nhỏ nhắn cần che chở, chính là kiểu đàn ông rất thích và muốn cưng chiều.

Ninh Trầm bị Nguyễn Nguyệt Tịch chọc tức đến mức có chút hoài nghi về vóc dáng của mình, hoàn toàn không để ý đến Đường Tình Tình gì cả.

Nguyễn Nguyệt Tịch lén lút nhìn về phía Thương Nghiêu, thấy anh vừa uống rượu vừa nhìn về phía Đường Tình Tình.

Chắc lúc này đã có chút động lòng rồi, đừng nói là mấy anh chàng này, ngay cả cô là con gái cũng thấy Đường Tình Tình khá đáng yêu.

Phùng Diệc đã cùng một đám phụ nữ chơi đùa cực kỳ vui vẻ ở bên cạnh.

Tiếng nhạc vang lên bên hồ bơi, ánh đèn và cảnh biển khiến người ta cảm thấy sảng khoái.

"Nghiêu caca, sao anh không thay quần áo vậy?" Nguyễn Nguyệt Tịch ghé sát bên cạnh Thương Nghiêu.

Ninh Trầm giận dỗi hoàn toàn không có tâm trạng chơi, ngồi bên cạnh Nguyễn Nguyệt Tịch thi thoảng lại lườm cô một cái.

Dưới khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Thương Nghiêu hoàn toàn là sự cảnh cáo. Trong mắt Nguyễn Nguyệt Tịch, ý nghĩa ánh mắt của anh lúc này là đừng hòng mơ tưởng đến nhan sắc của tôi, tôi cực kỳ ghét cô.

Nguyễn Nguyệt Tịch toe toét cười với anh: "Nghiêu caca có thân hình đẹp như vậy, chắc chắn sẽ hạ gục tất cả bọn họ. Em còn chưa thấy dáng vẻ cởi trần của anh Nghiêu nữa."

"Không biết xấu hổ." Khuôn mặt lạnh của Thương Nghiêu lại tối sầm thêm hai phần, chắc là bị Nguyễn Nguyệt Tịch chọc tức.

"Nghiêu caca, chúng ta là vợ chồng, tự nhiên phải thẳng thắn đối đãi, em không ngại đâu." Nguyễn Nguyệt Tịch chớp chớp mắt với anh.

Thương Nghiêu: "… Tôi ngại."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc