Sau Khi Xuống Nông Thôn, Nữ Phụ Ác Độc Khiến Cả Thôn Run Lẩy Bẩy

Chương 22: Bạch liên đại thánh mẫu?

Trước Sau

break

*Bạch liên đại thánh mẫu: người (thường là nữ) vừa giả nai, làm bộ trong sáng, vừa thích khoác mác thánh thiện, nhân nghĩa, nói đạo lý nghe rất hay nhưng thực chất là đạo đức giả, thích tỏ ra cao quý hơn người khác.

Cô gái nhỏ cầm vé xe tìm chỗ ngồi.

“Đồng chí, chào cô, đây là chỗ của tôi.” Cô gái nhỏ đến bên cạnh chỗ của Ôn Khả Khả, mặt đầy ý cười, dịu dàng nói.

Giọng nói trong trẻo như chim hoàng oanh, ấm áp ngọt ngào, đầy vẻ thân thiện.

Ôn Khả Khả vội vàng nhấc bọc đồ bên cạnh lên, nhường chỗ cho cô ta.

“Cảm ơn!” Cô gái nhỏ nói lời cảm ơn, rồi giơ hành lý nặng trịch lên, muốn đặt lên giá. Nam thanh niên trí thức bên cạnh chủ động giúp một tay, đặt xong hành lý thì ngồi xuống.

“Đồng chí, vừa rồi cảm ơn anh nhé.” Cô gái nhỏ cảm ơn đối phương.

“Không có gì đâu, chỉ là giúp một tay thôi mà. Đi xa ai cũng khó khăn, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện thường tình!” Nam thanh niên trí thức cười ngây ngô nói.

Cô gái nhỏ nhìn lướt qua mọi người, ánh mắt dừng lại trên mặt Tô Tiểu Tô lâu hơn một chút. Dường như không ngờ khuôn mặt của người này lại xinh đẹp đến vậy, thậm chí ngay cả cô ta cũng không sánh bằng, đột nhiên trong lòng thấy hơi khó chịu.

Cô gái nhỏ cười khẽ, dịu dàng nói: “Mọi người đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn sao? Tôi tên là Y Thấm Tuyết, năm nay mười tám tuổi, cũng là một thanh niên trí thức xuống nông thôn, rất vui được làm quen với mọi người.”

Khi người này nói cô ta tên Y Thấm Tuyết, trong lòng Tô Tiểu Tô khẽ giật thót. Cô không lộ ra vẻ mặt gì, nhanh chóng ngẩng đầu đánh giá một lượt.

Quần màu xám, áo sơ mi vải đũi hoa nhí đã hơi cũ. Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, lông mày cong, mắt hạnh, mũi quỳnh nhỏ nhắn, môi anh đào hơi cong. Da dẻ tuy trắng hơn những người khác một chút, nhưng vẫn còn hơi thô ráp. Tuy nhiên, nhìn chung thì đây là một người đẹp ngọc ngà.

Nhìn vóc dáng gầy gò, vòng một phẳng lì của nữ chính. Đối với Tô Tiểu Tô của kiếp trước đã thấy quá nhiều mỹ nữ với thân hình nóng bỏng, thì quả thực chẳng có gì đáng để cô chú ý.

Cô thu lại ánh mắt, tiếp tục cụp mi, nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Cô cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn à? Cô xuống nông thôn nào thế?” Ôn Khả Khả hỏi.

“Tôi về đội sản xuất Hồng Sơn, thị trấn Thanh Thủy, huyện Bảo Thanh, tỉnh Hắc Long, vùng Đông Bắc. Còn cô?”

“Tôi cũng vậy! Tốt quá rồi, chúng ta lại có thêm bạn đồng hành.”

Ôn Khả Khả nghe nói Y Thấm Tuyết cũng về cùng địa điểm với họ thì trong lòng rất vui. Dù sao thì, rời xa quê hương đến một nơi xa lạ, ai cũng cảm thấy hoang mang lo lắng. Có người quen đi cùng vẫn tốt hơn là đi với người lạ.

Y Thấm Tuyết chớp chớp đôi mắt to tròn ngây thơ, tò mò hỏi: “Mọi người đều đến cùng một nơi với chúng ta sao?”

“Tôi là Ôn Khả Khả, đây là bạn trai tôi, Phó Vân Châu. Người đối diện là Tô Tiểu Tô, còn đây là Lâm Vũ. Chúng tôi đều đi đến đội sản xuất Hồng Sơn, thị trấn Thanh Thủy, huyện Bảo Thanh. Đây là Lưu Tiểu Lan, cô ấy cũng đến thị trấn Thanh Thủy nhưng không cùng đội sản xuất với chúng ta. Còn người ngồi đối diện kia cũng không cùng đội sản xuất với chúng ta.” Ôn Khả Khả lần lượt giới thiệu.

Y Thấm Tuyết vội vàng chào hỏi từng người một.

Tô Tiểu Tô chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, rồi không nói gì nữa.

Hồi trước khi đọc truyện cô chỉ thấy nữ chính ngược tra sảng khoái, cũng chẳng thấy có gì không đúng.

Giờ đây, chính mình lại xuyên thành nữ phụ xui xẻo, trong tình cảnh chẳng biết gì mà còn phải tự dâng mình làm bia đỡ đạn cho nữ chính, vậy thì cô đúng là ngu ngốc rồi.

Thôi thì cứ ẩn mình trước đã!

Với con mắt nhìn người của cô từ trước đến nay, nữ chính này e rằng không phải là một bạch liên đại thánh mẫu đấy chứ?

Y Thấm Tuyết thấy Tô Tiểu Tô đối xử với mình lạnh nhạt, cũng không biết mình đã đắc tội gì với cô, khiến cô không muốn nói chuyện nhiều. Nhưng vì là lần đầu gặp mặt nên cũng không tiện hỏi thẳng.

Có khí vận nữ chính thêm vào, chẳng mấy chốc mọi người đều trở nên thân thiết, chuyện trò rôm rả, thật là náo nhiệt.

Tô Tiểu Tô tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, thỉnh thoảng nhìn ra phong cảnh ngoài cửa sổ, cũng không chen lời. Nếu có thể bỏ qua những ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sang từ phía đối diện, thì càng tốt hơn nữa.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc