‘Sau khi tôi mang thai rồi chạy trốn, chồng cũ hối hận rồi’ là một truyện truy thê ngược tâm đình đám của Lục Giang.
Tình tiết drama ào ào, máu chó, kịch bản thì cũ rích nhưng lại cuốn không dứt nổi!
'Sau khi tôi mang thai rồi chạy trốn, chồng cũ hối hận rồi’ là vậy đấy.
Cốt truyện ngược thụ trước, hành công sau, cuối cùng cả hai ngược nhau rồi mới HE viên mãn.
Lúc trước, Diệp Nhạc Dao đọc mấy tiểu thuyết này chỉ để giết thời gian, nào có ngờ giờ, nam phụ si tình trong truyện lại trở thành anh hai của mình.
Nam phụ trong phim hay truyện, không nói cũng biết, chữ “si tình” gần như gắn chặt với định mệnh của họ.
Hoắc Yến, tất nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Lúc này tình tiết truyện vừa vặn diễn đến đoạn nam chính và Tô Thụy cãi nhau rồi chia tay. Tô Thụy trong cơn tuyệt vọng đã tìm đến người thầm yêu cậu ta từ thời đại học, nam phụ Hoắc Yến để cầu cứu.
Mà Hoắc Yến cũng đúng chuẩn kiểu nam phụ si tình, không chỉ vì bạch nguyệt quang của mình mà hủy hôn với nhà họ Trì, còn cãi nhau với gia đình, từ bỏ cả sự nghiệp diễn xuất đang ở thời kỳ đỉnh cao của mình, chỉ để giữ Tô Thụy ở lại bên mình.
Nhưng ai mà chẳng biết, nam phụ si tình thì có bao giờ được kết cục tốt đẹp đâu?
Sau khi công thụ dằn vặt qua lại ngược tâm ngược phổi, Tô Thụy không những không chọn Hoắc Yến, mà còn cùng nam chính âm thầm lên kế hoạch khiến Hoắc Yến thân bại danh liệt, để nhanh chóng thoát khỏi cái gọi là "dây dưa tình nghĩa" với nam phụ này.
Kết truyện đứa bé được sinh ra, gia đình nhỏ ba người của bạch nguyệt quang dắt con đi siêu thị quay chương trình thực tế, tình cờ gặp Hoắc Yến đang đứng trong siêu thị mổ cá.
Nghĩ tới cái kết thảm này, mặt Diệp Nhạc Dao hơi co giật, trong lòng không nhịn được mà gào lên.
[Cái kết truyện này đúng bi đát luôn ấy!]
Một âm thanh vang lên lạc lõng giữa phòng khách, khiến cả nhà họ Hoắc đều sững lại.
Mẹ Hoắc là người đầu tiên nghiêng đầu sang, nhìn về phía nơi phát ra tiếng— Là Diệp Nhạc Dao.
Cậu là con của bạn thân bà. Năm Diệp Nhạc Dao mới 5 tuổi, cha mẹ cậu gặp tai nạn xe ngoài ý muốn rồi qua đời, bà đã đưa cậu về xem như con ruột mà nuôi nấng.
Diệp Nhạc Dao tuy đã 18 tuổi vào tháng trước, nhưng tính khí vẫn rất trẻ con.
Cậu một tay chống cằm, một tay cầm điện thoại, đôi mày thanh tú nhíu lại, nhìn vô cùng nghiêm túc, rõ ràng là không thèm nghe một chữ nào trong cuộc tranh cãi vừa rồi, đang chìm sâu vào thế giới riêng của mình.
Mẹ Hoắc nhìn mà vừa bất lực lại vừa buồn cười, cơn giận con trai thứ hai cũng bớt đi chút ít.
Hoắc Yến đương nhiên cũng nghe thấy câu than vãn của Diệp Nhạc Dao, nhưng giờ tâm trí anh ta đang rối tung rối mù, chẳng rảnh hơi đâu mà để tâm cậu em này đang làm gì.
Hôm nay anh ta gọi anh cả Hoắc Cảnh về nhà, vốn dĩ mong anh cả có thể nói giúp mình vài câu. Kết quả lại ngược hẳn, anh cả không chỉ không bênh vực anh ta, mà còn đứng về phía cha mẹ.
Cùng nhau gây áp lực ép anh ta chọn lựa.
Hoắc Yến trong lòng lập tức nguội lạnh. Anh ta nhìn anh cả, ánh mắt đầy thất vọng: “Không phải em muốn bỏ rơi mọi người. Mà là chính mọi người đã bỏ rơi em trước.”
Nếu không phải cha mẹ từng bước dồn anh ta vào đường cùng, anh ta sao phải dắt Tô Thụy bỏ đi?
Chẳng lẽ anh không muốn vừa ở bên người thân vừa ở bên Tô Thụy sao? Tất cả chỉ vì cha mẹ không chấp nhận Tô Thụy…
[Haizz, đã nói rồi mà, kẻ mù quáng vì tình thì làm gì có lý trí đâu.]
Âm thanh quen thuộc bất ngờ vang lên.
Lần này, ngay cả Hoắc Cảnh cũng không nhịn được mà nghiêng đầu liếc nhìn thiếu niên đang nằm dài trên sofa.
Diệp Nhạc Dao ôm điện thoại, trông thì như đang chơi game, nhưng thật ra đang mở phần ghi chú gõ lia lịa tất cả tình tiết truyện mà mình còn nhớ, vừa hóng drama vừa lẩm bẩm trong lòng:
[Nói thật luôn, giờ cách tốt nhất bây giờ là phẫu thuật cắt bỏ khối u não si tình của anh hai đi. Nếu không sớm muộn gì cũng tới đoạn ảnh đi mổ cá ở siêu thị. Rồi sau đó thấy cảnh nhà ba người bạch nguyệt quang hạnh phúc, tay trong tay đi ngang qua. Cỡ ảnh không chừng còn mổ cá tặng free luôn cho người ta.]
[Ờ nhỉ, mổ cá ở siêu thị free từ đó giờ mà. Theo logic của anh hai thì chắc còn trả luôn tiền con cá đó, sau đó tiễn cả nhà người ta ra tận cổng siêu thị cho mà xem.]
Cha mẹ Hoắc đồng tử co rút.
Hoắc Cảnh nhíu mày chặt hơn.
Họ không nhìn nhầm.
Từ nãy đến giờ, Diệp Nhạc Dao không hề mở miệng nói chuyện.
Nhưng những lời đó chính là giọng của cậu.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Trong khi cả nhà còn đang bối rối, Hoắc Yến sau câu nói đầy tổn thương vẫn đang chờ câu trả lời từ anh cả.
Nhưng điều Hoắc Yến không ngờ tới là, anh ta còn chưa nghe câu trả lời của anh cả, đã nghe màn cà khịa của Diệp Nhạc Dao.
Ban đầu Hoắc Yến cũng chẳng định để tâm tới thằng em này. Nhưng mà mấy lời cậu nói nghe vừa sốc, vừa chướng, khiến anh ta không nhịn được nữa, quay đầu quát: “Diệp Nhạc Dao, không có việc gì thì mau về phòng mà đọc sách đi!”