Sau giấc ngủ trưa, Uẩn Đường giở tập hồ sơ Tư Tịch Tư gửi tới. Các kỳ thi tuyển nữ quan trong hai mươi năm qua đã được chỉnh lý một nửa, có lẽ sẽ kịp dâng lên Bệ hạ xem vào ngày kia.
Nghe tiếng "Lão phu nhân mời đi lối này, cẩn thận bậc thềm dưới chân," Uẩn Đường ngẩng đầu. Nhận ra người tới, nàng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, vội đứng dậy nghênh đón: "Ngoại tổ mẫu."
Uẩn Đường đỡ bà cụ ngồi xuống, rồi nhanh chóng sai thị nữ pha trà. Hôm nay vào cung, Chương lão phu nhân sửa soạn dung trang theo đúng phẩm cấp: áo đối khâm tay rộng thêu hoa văn chuỗi hạt phối cùng váy dài màu tím đậm, trông vừa trang nghiêm vừa chỉnh tề. Mái tóc bạc được búi gọn gàng, không một sợi xơ lệch, trên đó cài bộ trâm chín món bằng vàng nạm ngọc – biểu tượng cho địa vị và vinh quang của nhất phẩm cáo mệnh phu nhân. Uẩn Đường tự tay rót trà cho ngoại tổ mẫu, nói: "Sao người đến mà không báo trước cho tôn nữ một tiếng?"
Chương lão phu nhân nhận tách trà: “Lão thân đến thỉnh an Trang Tuệ thái hậu, Người đặc biệt cho phép lão thân ghé thăm con.” Bà đưa mắt nhìn quanh phòng: “Xem ra, sáu cục thượng quan đã khác xa thời lão thân còn ở đây.”
“Dạ, năm ngoái tân đế kế vị, Thượng Quan cục đã phụng chỉ tu sửa lại ạ.”
Thấy ngoại tổ mẫu nhìn sang tập hồ sơ đang mở trên bàn, Uẩn Đường bèn đứng dậy lấy tới.
“Dạo này con bận gì mà ít về nhà vậy?” Chương lão phu nhân lật xem hồ sơ.
Uẩn Đường thưa: “Thượng Nghi cục được lệnh chỉnh lý hồ sơ các kỳ thi tuyển nữ quan hai mươi năm qua, phải gấp rút hoàn thành trong mấy ngày tới.”
“Có điều gì đặc biệt không?” Dù giọng điệu có vẻ nhàn nhã, bâng quơ, vị thượng cung đại nhân năm nào vẫn toát lên khí thế vốn có.
Trước mặt ngoại tổ mẫu, Uẩn Đường không giấu giếm: “Tôn nữ thấy rằng các kỳ thi tuyển nữ quan bao năm nay tuy chỉ một khoa thi nhưng tổng hợp kiến thức về cung quy, lễ chế và mọi việc của sáu cục hai mươi bốn ty, thực sự rất phức tạp. Hơn nữa, một kỳ thi kéo dài đến hai canh giờ là gánh nặng không nhỏ.”
Nàng ngừng một chút rồi nói tiếp: “Chưa kể quá trình ôn luyện vất vả, nữ quan sau tuyển chọn dù được học qua mọi việc của sáu cục, thường cũng chỉ được phân về một cục theo nhu cầu của cung, hiếm khi điều chuyển đi nơi khác. Những kiến thức đã học gần như không dùng tới, thật uổng công sức.”
“Đúng là như vậy.”
“Tôn nữ đã suy nghĩ mấy ngày nay...” Uẩn Đường nói tiếp, giọng càng lúc càng trôi chảy.
“... thấy rằng khoa cử tiền triều chia ba khoa: kinh văn, thi phú và luận chính sách. Hậu cung cũng có thể học theo, chia khoa để thi tuyển. Ví dụ, sáu cục thượng quan có thể ra đề riêng, người muốn vào cung làm nữ quan chỉ cần thi một khoa là được, trúng tuyển sẽ được phân về cục tương ứng. Như vậy, việc ôn luyện sẽ đơn giản hơn nhiều, nữ quan cũng có thể học hỏi sâu hơn, tinh thông hơn nghiệp vụ của cục mình.”
Chương lão phu nhân hỏi: “Những điều này con đã nói với ai chưa?”
“Dạ chưa ạ.” Uẩn Đường lắc đầu, lần này nói với Chương lão phu nhân cũng là muốn thỉnh giáo.