Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 24: Nàng sẽ giữ vững chức quan này

Trước Sau

break

Nữ sử lấy sách vở từ trên giá xuống, Uẩn Đường mài mực, giở những gì đã ghi chép trước đó: “Kỳ thi viết nữ quan năm Khai Bình thứ mười, tổng cộng sáu mươi bảy người dự thi, lấy hai người, còn lại...”

Mãi đến giờ Hợi một khắc, khi trăng đã lên tới đỉnh đầu, Uẩn Đường mới rời khỏi đống công văn giấy tờ để về phòng. Thái Lê giúp nàng cởi áo ngoài, Uẩn Đường xoa xoa đôi mắt mỏi nhừ, bất giác than một tiếng, mình đúng là không có số nhàn rỗi.

“Tiểu thư, đây là người tài phải gánh vác nhiều việc,” Thái Lê lựa lời an ủi. “Thực ra tiểu thư à, việc này vốn thuộc về Tư Tịch tư, ngài không cần tự mình động tay đâu. Cứ giao thẳng xuống dưới cũng không ai dám nói nửa lời.”

Uẩn Đường nhắm mắt cho đỡ mỏi, giọng có chút bất đắc dĩ: “Nói thì nói vậy nhưng ta là người đứng đầu Thượng Nghi cục, nếu không tự mình làm thì đến lúc hỏi đến lại chẳng biết gì.”

Nàng nhớ lại hồi mới từ Tư Tán được thăng lên Thượng nghi, vì còn trẻ, chưa đủ uy tín nên việc tiếp quản ba ty còn lại khá vất vả. Lại đúng lúc triều đại cũ mới giao thời, đủ thứ lễ nghi rối như canh hẹ… nàng bận tối mắt tối mũi, hai tháng liền không có nổi một ngày về nhà.

Vất vả lắm mới lo xong việc các mệnh phụ vào triều kiến, Khương Uẩn Đường lại đến lượt vào thỉnh an Thái hậu, trình bày mọi việc của Lục cục.

Hôm trước, Uẩn Đường chỉ chợp mắt được hai canh giờ, đầu óc vẫn còn mê man, phải cố gắng gượng dậy. Trang Tuệ thái hậu quán xuyến việc hậu cung rất thành thạo, sáu cục hai mươi bốn ty này đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Vậy mà Bùi Hàm đang ngồi một bên thưởng trà lại cố tình xen vào. Khi nàng nhắc đến việc Tư Tịch tư đang chỉnh lý kinh sách, hắn liền lạnh lùng hỏi xen ngang: “Trong các điển tịch vừa nhắc tới, "Nghi Lễ" và "Lục Lược" có gì khác nhau?”

Uẩn Đường bị hỏi bất ngờ, không kịp xoay xở. Nàng vốn không làm ở Tư Tịch tư, những sách vở quý giá này chỉ biết tên chứ chưa từng đọc kỹ, càng không hiểu ý nghĩa sâu xa bên trong.

“Thần...”

Trong điện lặng ngắt, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng. Uẩn Đường mím môi, hai má hơi nóng bừng.

“Hửm?” Bùi Hàm xem ra không có ý định bỏ qua cho nàng.

Uẩn Đường đành quỳ xuống, thẳng thắn thừa nhận: “Thần học hành chưa thông, xin Bệ hạ thứ tội.”

Hai nữ quan cấp thấp theo sau cũng vội quỳ xuống xin tội cùng nàng, không khí nhất thời vô cùng khó xử.

Cuối cùng vẫn là Trang Tuệ thái hậu ra mặt giải vây: “Sách vở ở Tư Tịch tư nhiều vô kể, dù là thượng nghi cũng chưa chắc đã tường tận hết được.”

“Mẫu hậu nói phải. Trẫm chỉ nghĩ, nếu nữ quan Thượng Nghi cục ai cũng như vậy, ngay cả việc trong phận sự cũng không rành, thì thà sớm xin thôi việc, xuất cung lấy chồng, tránh lãng phí bổng lộc triều đình.”

Lời này nói ra không chút nể nang. Uẩn Đường vẫn quỳ thẳng lưng, bình thản đón nhận những ánh mắt không rõ là chế giễu hay cảm thông của mọi người trong điện: “Bệ hạ dạy phải, thần sau này nhất định sẽ chuyên cần hơn, không phụ sự kỳ vọng của Thái hậu nương nương và Bệ hạ.”

Nàng biết trong hai nữ quan đang quỳ sau lưng, có một người vốn làm ở Tư Tịch tư, nhưng vì nể mặt nàng nên lúc đó đã không lên tiếng.

Kể từ đó, suốt ba tháng ròng, đèn trong thư các của Tư Tịch tư thường sáng đến tận khuya. Người trong Thượng Nghi cục khi ấy đều nói, muốn tìm thượng nghi đại nhân lúc rảnh, cứ đến thư các là gặp.

Tình hình Thượng Nghi cục cũng loáng thoáng truyền đến trong cung của Thái hậu nương nương, chỉ là không ai dám bàn tán công khai.

Uẩn Đường lật giở những tập sách vở khô khan, thầm nghĩ lời ngoại tổ mẫu quả không sai—làm người đứng đầu Thượng Nghi cục khác hẳn so với khi nàng còn là Tư Tán.

Quan trưởng một ty có thể tập trung quản lý công việc của riêng ty đó, nhưng thượng nghi phải bao quát cả bốn ty, đòi hỏi tầm nhìn rộng hơn. Nói cách khác, thượng nghi không cần am hiểu từng chi tiết, mà phải có kiến thức tổng quát để điều phối toàn bộ Thượng Nghi cục.

Dù có dành cả nửa đời người, nàng cũng chưa chắc đọc hết sách vở trong Tư Tịch tư. Nhưng chỉ cần xem qua danh mục, hiểu ý nghĩa sâu xa của một số điển tịch quan trọng và nắm được cách thức hoạt động của Tư Tịch tư, thế là đủ.

Lời của Bùi Hàm vẫn văng vẳng bên tai. Nó khiến Uẩn Đường dù còn chút hờn dỗi nhưng lại càng dốc hết tâm sức vào công việc Thượng Nghi cục. Nàng là nữ quan trẻ tuổi nhất ở đây, nhờ công lao mà được đặc cách thăng chức, nên không ít người đang chờ xem nàng thất bại.

Thậm chí có kẻ tọc mạch còn mở sòng cá cược, đoán xem nàng sẽ trụ được bao lâu, hay sớm gả vào nhà quyền thế rồi xuất cung. Quả thật, nhiều tiểu thư con nhà quan chọn làm nữ quan để tìm một mối hôn sự tốt.

Suy nghĩ đó không có gì đáng trách, nhưng nàng không mong muốn điều ấy. Nàng sẽ giữ vững chức quan này, không chỉ vì gia tộc mà còn vì chính bản thân mình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc