Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi
Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi

NỘI DUNG

Nam Hi cảm thấy chắc chắn là bởi vì nàng đã cười nhạo nhân vật chính quá đà, dẫn đến tiêu hao quá nhiều công đức nên mới xuyên thành nữ chính ngược văn trong cuốn tiên hiệp cẩu huyết này.

Dựa theo nguyên tác, nàng sẽ bị người trong lòng xem là thế thân, bị rút căn cốt, bị toàn tông môn chán ghét, cuối cùng chết vì vạn tiễn xuyên tâm.

Tin tốt: Nàng đã ký khế ước với một hệ thống.

Tin xấu: Để ổn định tiểu thế giới, hệ thống bắt nàng phải làm theo cốt truyện, bằng không sẽ xóa bỏ nàng.

Nam Hi: “Ha ha!”

....

Hệ thống hứa hẹn rằng chờ đến khi nàng hoàn thành cốt truyện, nó sẽ cho nàng một món quà to bự, để nàng có thể an ổn sống tiếp quãng đời còn lại.

Nam Hi cóc tin, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể nghiêm túc đi theo cốt truyện.

Vì thế nên lúc chưởng môn khuyên giải, an ủi nàng: "Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể, cớ sao phải nhớ mãi một cành hoa...", nàng chỉ mím môi lắc đầu, nước mắt lã chã chực khóc, chạy đi luyện kiếm như muốn trút giận, từng nhát kiếm đều như đang chém thẳng vào mặt gã đàn ông tồi.

[Chém chết gã đàn ông tồi nhát thứ 9997, chém chết gã đàn ông tồi nhát thứ 9998, chém chết gã đàn ông tồi nhát thứ 9999, hì hì, hôm nay lại là một ngày vất vả chém tên đàn ông chó kia.]

Chưởng môn vốn còn đang lắc đầu bất lực vì đệ tử bướng bỉnh, hồ đồ: “??”

Xem ra đệ tử của ông không phải là người duy nhất phải lo lắng rồi.

Để trấn an nàng, sư thúc quyết định dẫn nàng đi giải sầu. Ngoài mặt thì nàng hét lên mấy lời thoại kinh điển, sau đó lại trốn thật xa.

[Vị sư thúc này chính là người không đáng tin cậy nhất, loại chuyện như bảo ta giả nam trang đến thanh lâu này ấy mà, đừng có hòng.]

Sư thúc: “???” Sư điệt, con hiểu lầm rồi…

Sau đó, vị sư muội dáng dấp tuyệt mỹ, đồng thời cũng là bạch nguyệt quang của nam chính trở về. Ngoài mặt thì nàng ra vẻ cực kỳ ghen ghét, nhưng nước bọt lại lén nhỏ tong tỏng.

[Hê hê hê, người đẹp.... Người đẹp, hê hê hê, cho ta ôm một cái, sờ một cái đi mờ! A, gã đàn ông tồi rác rưởi ghê tởm kia, đừng có mà cản trở ta thân mật với người đẹp.]

Tiểu sư muội: “...”

....

Nam Hi tự nhận diễn xuất của mình xứng đáng giành được cả cúp ảnh hậu, hoàn hảo đi hết kịch bản, còn cố ý dặn dò hệ thống nhớ cho nàng thay hình đổi dạng rồi mới lại nhét nàng vào tông môn này.

Mãi cho đến khi nàng bị tên đàn ông tồi kia hại chết, vạn tiễn xuyên tâm, cuối cùng cốt truyện cũng đi đến cao trào, thì mọi người trong tông môn lại đều đứng về phe nàng.

Mái tóc bạc phơ của chưởng môn bay bay, vạt áo tung phần phật chặn ở phía trước, tức giận nói: "Ai dám động đến đệ tử của ta?"

Vị sư thúc luôn cợt nhả cũng sa sầm mặt, thân là một cao thủ trong giới Tu Chân, khi mũi kiếm của nàng ấy chỉ xuống, tất cả mọi người đều im thin thít.

Tiểu sư muội thay bộ nam trang, ôm nàng vào lòng, cười khıêυ khí©h với tên đàn ông tồi chó chết kia: "Xin lỗi nhé, người Hi Hi thích chính là ta."

??? Gượm đã, tại sao cơ ngực của tiểu sư muội lại nảy dữ dzị?

Đứng trước cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ, Nam Hi đợi tin tức bị xóa bỏ mất mấy ngày, cuối cùng lại đợi được giọng nói lạnh như băng của hệ thống.

[Cốt truyện của tiểu thế giới đã sửa đổi thành công, có được kết cục HE viên mãn, chúc ký chủ lên đường thuận lợi.]

Một câu tóm tắt: Trời cao nhất quyết không cho ta trở thành nữ chính ngược văn.

Ủng hộ 1000 điểm để mua combo truyện Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi (Rẻ hơn 21.57% so với đọc từng chương, đọc lại không bị trừ phí)

DANH SÁCH CHƯƠNG (305) Danh sách chương

Chương 1: Chẳng phải là đi theo cốt truyện thôi sao?
Chương 2: Thú dữ
Chương 3: Không được chào đón
Chương 4: Ta cố ý dọa đệ đó
Chương 5: Thiết lập nhân vật cũng không từ chối được chân gà kho
Chương 6: Tề Thiên chóa má!
Chương 7: Rõ ràng sư tỷ hận Tề Thiên kia đến tận xương tủy mà!
Chương 8: Sư tôn
Chương 9: Giả vờ mệt quá
Chương 10: Tiếng lòng
Chương 11: Một kiếm đâm chết!
Chương 12: Không được đưa cho tên nhóc Tề Thiên kia
Chương 13: Đi tán phét
Chương 14: Hèn
Chương 15: Hóng drama
Chương 16: Đúng rồi, là sư tỷ đó
Chương 17: Đại sư tỷ... cuối cùng cũng phát điên rồi sao?!
Chương 18: Sao không có phần thưởng?
Chương 19: Cũng nghiêm túc đấy
Chương 20: Chưởng môn! Đại sư tỷ không bình thường rồi!
Chương 21: Đòi lại công bằng
Chương 22: Sư đệ thật dễ thương
Chương 23: Sau này ta không còn được xem là Đại sư tỷ nữa rồi
Chương 24: Thà rằng sư tôn không đối xử với ta tốt như vậy
Chương 25: Họ cũng muốn xem phát trực tiếp!
Chương 26: Nếu thật sự lợi hại thì sao lại không thể khiến A Thiên nhìn ta thêm một lần?
Chương 27: Khó mà vượt qua khoảng cách này
Chương 28: Họ cũng muốn xem phát sóng trực tiếp đó nữa!
Chương 29: Đến mị cũng muốn... đánh mình một cái
Chương 30: Sự thật là vậy, ta thật sự không biết xấu hổ
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN