Thất công chúa suy nghĩ một lát “Vậy chúng ta cứ nghe tiếp thêm một hai ngày nữa đã, nếu mà vẫn không nghe được cái gì có giá trị thì vẫn nên đưa con bé đi gặp Phụ Hoàng và Mẫu Hậu một lần xem thế nào, để cho hai người họ tự mình nghe xem có khá hơn chút nào không.”
Trong lúc hai người còn đang thương lượng với nhau thì giọng sữa mềm mại của tiểu Cửu lại vang lên lần nữa, giọng nàng từ bên ngoài cánh cửa truyền vào bên trong phòng.
[Thống Thống, không phải lúc nãy ngươi muốn nói cho ta cốt truyện ngày hôm nay sao? Sao giờ lại không nói nữa rồi?]
Hệ thống [Còn không phải ta sợ quấy rầy ngươi ăn vặt à? Giờ nói ngay đây này, để ta xem nào… A, chuyện hôm nay khá là thú vị đấy. Sau khi Hoàng Đế bãi triều thì đi ngang qua Ngự Hoa Viên, rồi gặp được một cung nữ đang đưa một con chim non rơi xuống đất lên lại tổ của nó, nàng kia không cẩn thận rơi xuống đất, trùng hợp thế nào lại ngã thẳng vào lòng Hoàng Đế, rồi được ôm xuống đấy.]
Thất công chúa và Bát công chúa cùng bĩu môi, trong lòng cả hai đều hiểu rõ, chắc chắn lại là một cung nữ không an phận đào đó tự biên tự diễn vở kịch cũ xì này thôi mà.
Hai cánh tay bụ bẫm của Quý Cẩn Du ôm một chùm nho lớn vui vẻ cắn cắn, cũng không quá hứng thú với mấy thứ kỹ xảo hậu cung của lão hoàng đế, ai mà không biết ông ta yêu thích sắc đẹp, cũng bởi vậy mà tú nữ mỹ nhân từ khắp nơi được đưa vào hậu cung ùn ùn không ngừng bao giờ, nếu không thì làm sao mà có được cả một hậu cung to lớn để mà ở trong cung này chứ.
Nhưng vì vẫn muốn thể hiện sự tôn trọng của mình với hệ thống, nàng vẫn mở miệng hỏi một câu [Sau đó thì sao nữa?]
Hệ thống [Sau đó nàng ta được lão Hoàng Đế ôm thẳng về tẩm điện chứ còn sao nữa, ngày sau đã được phong làm tài nhân, một năm sau thôi cung nữ này đã mang thai, vượt hẳn mấy cấp, được phong Tần vị.]