Thất công chúa “Sao mà muội lại phát hiện ra chuyện của tiểu Cửu vậy?”
Bát công chúa: “Thì là hôm trước ở Ngự Hoa Viên, tiểu Cửu được một cung nữ đưa đi dạo Ngự Hoa Viên cho tiêu cơm, vừa vặn ta cũng đang đi dạo ở chỗ đó, lúc ta đối mặt với muội ấy tự dưng nghe được đó. Lúc ấy ta còn cho rằng mình nghe nhầm cơ, nên cũng không để trong lòng, kết quả là hôm qua gặp được tiểu Cửu thì lại nghe được lần nữa đó!”
Thất công chúa “Muội ấy nói cái gì?”
Bát công chúa “Cũng không nói chuyện gì quan trọng cả, chỉ lải nhải mấy câu, đại loại là tại sao không ai tin con bé, kiểu kiểu vậy.”
Thất công chúa nhăn mi, “Khi nãy tiểu Cửu nói cái gì mà muội ấy không sống được bao lâu nữa , hay là chúng ta hỏi thẳng muội ấy đi? Nếu chuyện này là thật thì chúng ta phải nhanh chóng nói cho Phụ Hoàng, để Phụ Hoàng nghĩ cách cứu muội ấy, dù gì cũng là muội muội ruột thịt của chúng ta, ta không thể nào trơ mắt nhìn muội ấy chết được.”
Bát công chúa lắc đầu “Không ích gì đâu, hỏi không được đâu, hôm qua ta cũng hỏi rồi đấy thôi, ta vừa mở miệng định nói thì đã tắt tiếng mất tiêu.”
“Ta nói chuyện kỳ lạ của tiểu Cửu với người khác thì sẽ nói không ra tiếng.”
Thất công chúa chỉ vào bản thân, rồi lại chỉ vào Bát công chúa, “Nhưng nếu ta nói chuyện này với muội thì vẫn có thể nói như bình thường.”
“Ta cũng thế, không biết tại sao lại thế này?” Bát công chúa gật đầu, rồi lại lo lắng nói tiếp “Hôm nay Nguyệt quý nhân và Phương quý nhân hẳn là cũng nghe thấy lời nói của tiểu Cửu và Thống Thống rồi, chỉ là không biết các cung nữ có thể nghe được không?”
Thất công chúa hồi tưởng lại biểu cảm của mọi người lúc đó, sau đó lắc đầu “Khả năng cao là không có đâu, nhưng vẫn nên cẩn thận chút, lúc có tiểu Cửu ở đây thì tốt nhất vẫn nên đuổi hết cung nhân ra ngoài đi.”
Bát công chúa gật đầu đồng ý “Vậy chuyện tiểu Cửu sống không được mấy ngày nữa phải làm sao bây giờ?”