[Lúc nàng ta tới cung Hoàng Quý Phi thỉnh an không cẩn thận té ngã một cái, cái thai đó cũng hỏng mất, nàng ta lại còn ỡm ờ ám chỉ có người đẩy mình, làm cho Bệ Hạ vô cùng tức giận, nói Hoàng Quý Phi tâm địa ác độc, trực tiếp giáng hai cấp liền, phế bà ấy thành Phi.]
[Kể từ đó, Hoàng Quý Phi hoàn toàn thất vọng với Hoàng Đế, âm thầm ra tay hại chết cung nữ kia, cũng hạ độc thủ thêm hai vị sủng phi khác của Hoàng Đế nhưng lại bị phát hiện, cuối cùng được ban cho một ly rượu độc mà chết.]
[Bà ấy cũng tội nghiệp, từ Hoàng Quý Phi địa vị chẳng kém trung cung Hoàng Hậu tới lúc trở thành một bộ xương khô cũng chỉ qua một năm rưỡi mà thôi.]
Quý Cẩn Du thở dài như bà cụ non [Ngươi nói xem sao phải như vậy chứ, chỉ là một nam nhân thôi mà, thật sự đáng giá sao?]
Hệ thống [Cốt truyện có thêm phần ghi chú đấy, trong đó viết là cung nữ kia là do một người khác cài vào, mục đích chính là để hạ bệ Hoàng Quý Phi, nhưng mà bây giờ còn chưa tới lúc, ta cũng không mở khoá được chương này.]
Bát công chúa ở trong phòng nghe trọn vẹn câu chuyện, cả người lạnh toát, tức xanh cả mặt, nàng ấy nắm chặt tay, lao ra ngoài cửa.
Thất công chúa vội vàng giữ chặt tay nàng ấy, lo lắng hỏi [Tiểu Bát, muội định làm gì thế?]
Thất công chúa cắn răng đáp [Phụ Hoàng sắp hạ triều rồi, ta phải tới đó trước người, ngăn cái thứ tiện tỳ kia lại.]
Vừa dứt lời, nàng ấy lập tức hất tay Thất công chúa ra, chạy ra ngoài.
Nghĩ tới tính tình của tiểu Bát khá nôn nóng, Thất công chúa cũng không yên tâm nên cũng chạy ra theo, “Muội đợi ta một chút, ta đi chung với muội.”
Đi ngang qua gian ngoài, nàng ấy thấy Quý Cẩn Du đang quỳ trên giường ăn nho ngon lành, vội vàng nói một câu với nàng “Tiểu Cửu tự ngồi đây chơi cho ngoan nhé, các tỷ tỷ có việc phải ra ngoài một chút đã.”
Hai vị công chúa một trước một sau chạy đi, sắc mặt cũng không tốt lắm, Quý Cẩn Du không khỏi buồn bực [Thống Thống ơi, các tỷ tỷ của ta đi đâu thế?]