Chương 308: Kiểm tra và niêm phong
Đông Phương Môn khẽ cười, ông ta không muốn tìm hiểu chuyện này, sau đó nói: “Mục đích tôi tới lần này là để giữ vững sự hùng mạnh của gia tộc Đông Phương. Bất kể là ai có lỗi với ai, nhưng chỉ cần gây bất lợi cho gia tộc chúng tôi thì đều không được.”
Đường Hồng tức giận, nhưng ông ta không có cách nào khác, người có thực lực mới có thể nói được lời này, còn người như ông ta, hoàn toàn không có tư cách nói vậy.
Mặc dù thế, ông ta cũng không từ bỏ việc chống lại, tiếp lời nói: “Bất kể là ai, bất kể các người là gia tộc nào đều phải nói đạo lý, là hắn đắc tội với tôi trước, tại sao tôi không thể bắt hắn trả giá?”
Đông Phương Môn nghe thấy vậy, sắc mặt hơi biến đổi, sau đó bật cười, “Thú vị, thật sự thú vị. Tôi không biết ông là kẻ ngu ngốc, hay thật sự có sức mạnh. Hôm nay tôi sẽ cho ông biết, tôi có giảng đạo lý hay không!”
Khi ông ta đang chuẩn bị ra tay, Dương Hiên bước đến bên cạnh. Anh vẫn đang đeo mặt nạ, chiếc mặt nạ này chính là chiếc mà anh đã đeo trong cuộc chiến săn bắn.
Đông Phương Môn nhìn thấy cảnh này, nhất thời sửng sốt, chỉ vào Dương Hiên nói, “Vệ sĩ ở bên cạnh ông ta chính là cậu?”
Dương Hiên gật đầu, tiếp tục nói, “Đông Phương Môn, lâu rồi không gặp, hôm nay tới có chuyện gì không?”
Mặc dù anh biết mục đích của Đông Phương Môn, nhưng vẫn giả ngốc, đặt ra câu hỏi này.
Đông Phương Môn không biết nên nói thế nào, vừa nãy nói ra những lời hung hăng đó đã không thể rút lại được, những người này của mình không phải đối thủ của Dương Hiên, khiến ông ta vô cùng khó xử. “Tôi không biết cậu là vệ sĩ của Đường Hồng, sự việc hôm nay đã đắc tội nhiều, lúc về tôi sẽ kể lại chi tiết những chuyện này cho gia chủ, có thể giải quyết hòa bình chuyện này là tốt nhất.”
Dương Hiên gật đầu, anh và gia tộc Đông Phương bây giờ là đồng minh, có thể giải quyết mâu thuẫn là tốt nhất. “Đúng rồi, thân phận của tôi vẫn nhờ ông giữ bí mật, không được nói với bất kì ai, kể cả gia chủ nhà các ông cũng đừng nói.”
Anh đã đoán ra mục đích Đông Phương Môn lần này tới đây, khẳng định là để điều tra thân phận của anh.
Đông Phương Môn không chút do dự gật đầu, “Cậu yên tâm, cậu là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi sẽ không nói ra thân phận của cậu, Hơn nữa, tôi hoàn toàn không biết thân phận của cậu mà.”
Ông ta cho rằng Dương Hiên vì tránh sự truy sát của gia tộc Tư Tháp Khắc, mới che giấu thân phận của mình ẩn náu ở đây, vì vậy rất nhanh đã đồng ý chuyện này.
“Như vậy là tốt nhất!” Dương Hiên hài lòng gật đầu.
Sau đó Đông Phương Môn cho thuộc hạ của mình ra ngoài, rồi bước tới trước mặt Dương Hiên, cười hỏi: “Tiên sinh, nếu như có khó khăn gì, tôi sẽ giúp cậu. Gia tộc Đông Phương của chúng tôi mặc dù không quá lợi hại, nhưng ẩn trốn thì không thành vấn đề.”
Dương Hiên ngay lập tức hiểu ra ý của Đông Phương Môn, cười nói, “Không sao, tôi rất ổn, sau cuộc săn bắn lần này cảm thấy hơi mệt rồi, dự định nghỉ ngơi ở đây một chút. Trở về ông hãy nói với gia chủ của các ông, tôi không có ý chống đối ông ta, đừng đến tìm tôi gây chuyện nữa.”
Đông Phương Môn gật đầu, cúi đầu chào Dương Hiên, rồi quay người đi thẳng rời khỏi nơi này.
Sau đó Đường Hồng đến bên Dương Hiên, nhỏ tiếng hỏi, “Cậu quen ông ta sao?”
“Có duyên từng gặp một lần, nhưng không quá thân thiết. Ông không cần sợ hãi, kinh doanh tốt nhà máy là được, những việc còn lại giao cho tôi.” Dương Hiên nói xong, liền về thẳng phòng mình.
Đường Hồng thở dài, trong lòng thầm nghĩ, rốt cuộc mình đang hợp tác với một người như thế nào, thực sự quá đáng sợ.
Đông Phương Môn sau khi quay về gia tộc Đông Phương, dặn dò thuộc hạ của mình một lượt, bảo họ giữ kín miệng của mình, tuyệt đối không được nói chuyện này ra ngoài.
Sau khi ông ta đến phòng của Đông Phương Quỳnh, vừa cười vừa nói, “Gia chủ, hôm nay tôi đã đến đó, không đánh nhau với bọn họ.”
Đông Phương Quỳnh “Ồ” một tiếng, trong lòng hơi kinh ngạc.
“Là thế này, vệ sĩ kia nói không có ý đối đầu với chúng ta, muốn hòa giải chuyện này với gia tộc Đông Phương chúng ta.” Đông Phương Môn vừa nói vừa quan sát biểu cảm của Đông Phương Quỳnh?
“Hòa giải? Muốn hòa giải cũng phải đưa ra chút thành ý, nói không như vậy có lợi ích gì?” Đông Phương Quỳnh tỏ ý khinh thường.
Đông Phương Môn không nói gì, ngẩn người đứng ở bên cạnh.
“Ông có biết thân phận của người kia không?” Đông Phương Quỳnh hỏi tiếp.
Đông Phương Môn lắc đầu, “Tôi không biết, nhưng tôi có thể cảm nhận được, tôi không phải đối thủ của cậu ta, vì vậy mới chấp nhận ý kiến hòa giải của cậu ta.”
Nói tới đây, gương mặt ông ta lộ ra vẻ bất lực.
“Ông không phải đối thủ của cậu ta? Lẽ nào cậu ta mạnh như thế? Không đúng, nếu như cậu ta thực sự như vậy, thì chúng ta không có được thông tin của cậu ta mới đúng.” Đông Phương Quỳnh thắc mắc nói.
Đông Phương Môn vẫn không nói gì, lặng lẽ đứng ở đó.
Đông Phương Quỳnh nhìn dáng vẻ đó của ông ta, xua tay, “Về nghỉ ngơi đi, chuyện hòa giải tôi sẽ suy nghĩ sau.”
Đông Phương Môn gật đầu, quay người đi về phòng.
Đông Phương Quỳnh không chút hoài nghi, dù sao đây cũng là mấy người ông ta tin tưởng nhất, hoàn toàn không nghi ngờ lời nói của bọn họ.
Chuyện này theo thời gian trôi qua, biến mất trong mắt mọi người. Nhà máy của Đường Hồng dưới sự hỗ trợ của Dương Hiên, liên tục thu mua lại vài nhà máy khác, bắt đầu sản xuất quy mô lớn. Thu nhập cũng càng ngày càng cao, doanh thu một tháng đột phá một trăm triệu tệ.
Sau khi Dương Hiên biết, cảm thấy cơ hội của mình đã đến, anh nói với Đường Hồng, “Tôi muốn tiếp tục phát triển, nhất định phải đột phá thành phố Trung Giang, tốt nhất là phát triển ở phía nam. Đi tới đó nhất định sẽ gặp sự cản trở của các gia tộc, đây đều là những chuyện phải trải qua, thực ra không cần sợ hãi.”
Đường Hồng gật đầu, cảm thấy có đạo lý. Nhưng ông ta vẫn không yên tâm lắm, “Nền tảng của chúng ta có phải không tốt lắm không?”
Dương Hiên lắc đầu, “Ông sợ gì chứ, có tôi ở phía sau hỗ trợ các ông, cứ mạnh dạn làm đi, nơi đó sẽ có thị trường rộng lớn hơn.”
Đường Hồng gật đầu, quyết định nghe theo ý kiến của Dương Hiên, bắt đầu phát triển ở phía nam thành phố.
Vài tháng sau, ông ta bắt đầu phát triển rầm rộ về phía nam, rất nhanh đã gặp phải trở ngại từ các gia tộc nơi đó. Gia tộc bắt đầu sớm nhất là Đổng gia.
Sản phẩm của gia tộc này với sản phẩm kinh doanh của Đường Hồng rất giống nhau, việc gia nhập của Đường Hồng, ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích của bọn họ.
Một buổi sáng, Đường Hồng đang xử lý văn kiện, thư kí của ông ta đi đến, nói, “Ông chủ, không hay rồi, một số cửa hàng ở Lĩnh Nam bị người của Bộ tài chính kiểm tra và phong tỏa, nói sản phẩm của chúng ta không đạt tiêu chuẩn.”
Đường Hồng đã trải qua thời gian tôi luyện dài, không chút hoảng sợ, chậm rãi nói, “Tôi biết rồi, chuẩn bị cho tôi hai vé máy bay đi Lĩnh Nam, tôi đích thân đi xem thử.”