Nếu trên thế giới này có thuốc hối hận, Lâm Nhụy dù nói cái gì cũng muốn uống vào luôn.
Khi trong đầu cô hiện ra cách nghĩ đó thì thân thể cô đang trần trụi giống như trẻ con mới được sinh ra, toàn bộ thân mình hãm sâu trên chiếc sô pha mềm mại sô pha, phanh ngực lộ vυ", hai chân mở ta, mặc người đàn ông trên người ra sức tiến lên.
Nhưng mà, vấn đề là, mẹ nó, đã làm sắp gần một tiếng đồng hồ rồi a?
Lục Trạch lần này cũng không biết uống trúng thuốc gì, không còn là vẻ ôn nhu cùng tư thế đa dạng như khi hai người làʍ t̠ìиɦ trước kia, anh giờ đây giống như một con dã thú hung mãnh, chỉ lo vùi đầu cày cấy, sức lực mỗi một lần cắm vào đều mạnh đến dọa người, giống như thật sự đang thực hiện lời hứa muốn “Làm chết Lâm Nhụy ở trên sô pha”.
ŧıểυ huyệt của cô đã bị đâm đến dâm thủy tràn lan, ngay cả đệm sô pha ở dưới mông nhỏ cũng đều là vệt nước ướt dầm dề.
Mệt, mệt mỏi quá!
@lienminhsacnu
Đổi lại là ai bị đè như vậy, vẫn không nhúc nhích, cắm đến gần 1 tiếng đồng hồ đều cũng sẽ mệt đi, đặc biệt là đã liên tục cao trào 4 lần nên càng dễ dàng làm tinh thần của người ta sinh ra cảm giác mỏi mệt, sướиɠ thì sướиɠ, nhưng quá mức sướиɠ thì sẽ không tốt.
Cảm giác như mình đã là một con cá mặn bị phế bỏ.
Giờ phút này, thân thể của Lâm Nhụy bị Lục Trạch đâm thọc liên tục, đôi vυ" to cũng đong đưa ra sóng gió mãnh liệt. Trong khi đâm huyệt, Lục Trạch còn không quên ngậm vυ", hàm răng nhẹ nhàng cắn ở trên núm vυ", bao vây núm vυ" ở trong khoang miệng ướt át rồi gặm cắn dâm loạn.
Cô không khống chế được nên đã tận tình rêи ɾỉ, tay nhỏ ôm lấy đầu của Lục Trạch trước ngực, giống như mẹ cho con bú sữa, cực lực ưỡn ngực, khát vọng bị ngậm càng nhiều.
Đương nhiên, Lục Trạch cũng không phụ sự mong đợi của mọi người. Anh vùi đầu gặm cắn ngon miệng, tư tư rung động.
Cả người cô hiện tại đã mềm mại ngã xuống ở trên sô pha, muốn dậy cũng dậy không nổi.
Còn về Lục Trạch thì lại là tinh thần phấn chấn, thần thái sáng láng, chỉ nɠɵạı trừ vầng thái dương cùng với cái trán có một ít mồ hôi ra thì một chút cũng đều nhìn không ra có cái gì khác thường.
Hay là, cô bị thải âm bổ dương?
Những ý nghĩ không thể tưởng tượng này của Lâm Nhụy tất nhiên là Lục Trạch sẽ không biết.
Sau một hồi làʍ t̠ìиɦ hợp tâm ý, cả người anh đều là tâm tình vui sướиɠ.
Anh rời khỏi người Lâm Nhụy, giữa hai hàng lông mày mang theo một tia thoả mãn, cánh tay dài vươn ra rồi kéo Lâm Nhụy vào trong lòng ngực, hai người dính nhau nằm ở trên sô pha.
Lâm Nhụy cũng xác thật mệt mỏi, thuận thế dựa vào ở trên ngực Lục Trạch, nhu thuận giống một con mèo con.
Hai người ai cũng không nói chuyện, chỉ nghe được tiếng hít thở hết đợt này đến đợt khác của đối phương, hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh tốt đẹp này.
Qua một lát, Lục Trạch đột nhiên dùng giọng nói gợi cảm khàn khàn hỏi: “Tôi với bọn họ, ai lợi hại hơn chút?”
……
Vì sao đàn ông luôn thích hỏi cái loại vấn đề nhàm chán này?
Lâm Nhụy thầm nghĩ hết nói nổi ở trong lòng, vội vàng nhắm hai mắt lại làm bộ như ngủ rồi không nghe được.
Ai ngờ Lục Trạch đợi một chốc xong không thấy cô trả lời cư nhiên lại vươn tay phải tới, nâng cằm cô lên, cưỡng bách cô ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào anh.
“Tôi biết cô còn có người đàn ông khác, vậy cho nên, tôi muốn hỏi cô, tôi với những người đàn ông đó, ai lợi hại hơn chút, làm cô càng sướиɠ hơn?”
Nói xong, đôi mắt đen nặng nề của anh nhìn chằm chằm Lâm Nhụy, chờ đợi đáp án từ cô.