Lâm Nhụy theo bản năng hồi tưởng lại trong đầu, những người đàn ông đã làʍ t̠ìиɦ với cô.
Không thể không nói, con người có cao thấp mập ốm khác nhau, thế cho nên khí quan sinh dục của đàn ông cũng giống nhau.
Cô đã gặp qua rất nhiều loại người. Loại thứ nhất, cơ bắp thoạt nhìn rất tráng kiện nhưng kết quả là vừa cởi quần thì thấy cậu nhỏ lại giống như tăm xỉa răng. Còn có loại thứ hai là vừa nhìn qua thì thấy rất lớn nhưng kết quả là trong lúc làm thì đã nửa mềm không cứng nổi…
Dù sao cũng phải nói, nếu thật chấm điểm cho mấy tên đàn ông đã từng ngủ với cô, vậy thì Lục Trạch, Phó Duẫn Thừa và Hàn Vũ tuyệt đối được xưng là thiên phú dị bẩm, xếp hạng 3 người đứng đầu.
Nhưng nếu muốn phân thắng bại giữa ba người bọn họ thì Lâm Nhụy lại không có cách nào kết luận được.
Nhìn Lục Trạch, cô chớp chớp đôi mắt, thật sự không biết nên trả lời như thế nào.
Chần chờ, cô quyết định thành thật trả lời: “Kỳ thật, đều…”
“Ân?”
Lục Trạch mỉm cười, trong nụ cười mơ hồ để lộ ra một tia hơi thở nguy hiểm.
Được thôi.
Lâm Nhụy đành phải nuốt xuống hai chữ “Lợi hại” còn sót lại, sau đó đông cứng sửa lời: “Đều… Không lợi hại bằng anh!”
Vừa nói xong, cô cũng tự phỉ nhổ chính bản thân ở trong lòng, che lại lương tâm mà nói dối.
Lục Trạch cũng mặc kệ có phải là Lâm Nhụy nói thật hay không, tóm lại, anh rất vừa lòng đối với câu trả lời này.
Không phải ghen, mỗi người đàn ông đều thích được người khác phái khen năng lực của mình là lợi hại nhất, đây là bản tính trời sinh, dù là Lục Trạch cũng không ngoại lệ.
Tuy nói làʍ t̠ìиɦ chỉ cho vui, nhưng từ sau khi làm vài lần cùng ŧıểυ yêu tinh trước mặt này, mấy ngày nay, cũng không biết tại sao, thân thể của cô giống như có ma lực, làm trong lòng anh vẫn luôn nhớ mãi không quên.
Rõ ràng đã làm qua với không ít phụ nữ nhưng sao người trước mặt lại phá lệ đặc biệt?
Nếu nghĩ không ra nguyên nhân, vậy thì Lục Trạch cũng không muốn tiếp tục suy nghĩ, dù sao, thích là được.
Hai người ở trên sô pha ôm nhau mờ ám nghỉ ngơi một lát xong, Lâm Nhụy lôi kéo cánh tay Lục Trạch rồi dùng giọng điệu kiều nhu nói: “Tôi muốn đi tắm rửa.”
ŧıểυ huyệt bị sử dụng quá độ, chảy quá nhiều nước, ướt dầm dề, có loại cảm giác dính nhớp, thật sự rất không thoải mái.
Khi cô làm nũng, giọng điệu kiều kiều nhu nhu, đặc biệt là đôi vυ" đầy đặn cọ cọ trên cánh tay anh, xúc cảm mềm mại như kẹo bông gòn.
Lục Trạch mới vừa tắt lửa không bao lâu, bây giờ hạ thân lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
“Được thôi, bảo bối nhỏ.”
Anh rất có hứng thú trả lời, phòng tắm cũng không tồi đâu.
……
Sau khi Lục Trạch chỉnh mức nước ấm vừa phải, xả nước vào bồn xong, anh ôm Lâm Nhụy vào phòng tắm.
Phòng tắm màu trắng, trên bồn rửa tay có bày biện đồ dùng tắm rửa của phụ nữ, còn có dao cạo râu và vài thứ đồ linh tinh của đàn ông.
Cô nằm trong bồn tắm, toàn thân thả lỏng, ngâm toàn bộ thân thể trong dòng nước ấm dào dạt.
Lục Trạch ngồi xổm ngoài bồn tắm, ôn nhu thân sĩ giống như lần trước rửa sạch thân thể cho cô.
Động tác của anh không mạnh không nhẹ, sức lực và tốc độ vừa vặn, Lâm Nhụy không khỏi thoải mái nhắm hai mắt lại, cảm giác cơn mệt mỏi của cả cơ thể đều trở nên hư không.
Nhưng mà qua một lát, cô phát giác ra không thích hợp.
Đôi tay đang rửa sạch hạ cô thế nhưng xấu tính mà đút vào một ngón, sau đó chậm rãi thọc vào rút ra trong ŧıểυ huyệt ướt nóng.
Lâm Nhụy không khỏi kẹp chặt hai chân, muốn ngăn cản động tác của ngón tay Lục Trạch. Nhưng làm sao mà cô có thể ngăn cản được sự cường thế của Lục Trạch. Cô càng làm như vậy thì động tác của ngón tay bên trong ŧıểυ huyệt cũng càng thêm kịch liệt. Anh thọc vào rút ra thật nhanh rồi lại bỏ thêm một ngón tay vào trong.
Vì vậy, giờ đây đã biến thành hai ngón tay gây sóng gió ở trong ŧıểυ huyệt, nảy sinh ác độc mà quấy phá.
Đối với cô mà nói thì chỉ với hai ngón tay sao mà đủ được, làm sao có thể so được sự thống khoái khi làm với súng thật và đạn thật.
Dù cho lúc nãy đã bị người đàn ông trước mặt cắm đến muốn chết không sống nổi, nhưng mà có câu nói gọi là, trên đời này không có ruộng nào bị cày hư, chỉ có con bò mệt chết, nên chỉ cần trêu chọc một chút thì thân thể của cô liền sẽ hưng phấn lên.
Lâm Nhụy thoải mái giống như ŧıểυ mẫu cẩu động dục, tiếng rên da^ʍ đãиɠ không ngừng, thân thể giống như bị muôn vàn con kiến gặm cắn, vừa nóng lại vừa ngứa: “A, a… Nơi đó… A, quá lợi hại…”
“Ngứa quá… ŧıểυ huyệt rất tê… Tôi bị đâm đến sắp chết rồi…”
Lâm Nhụy bị cắm đến khuây khoả không thôi, cặp vυ" lớn cũng đong đưa liên tục. Nếu không phải một tay Lục Trạch giữ chặt eo nhỏ của cô thì chỉ sợ cả người cô đều đã bị chìm vào trong nước.
“Bảo bối nhỏ, cô thật là da^ʍ đãиɠ đến muốn mạng.” Lục Trạch vừa thọc vào rút ra vừa thấp giọng thở dốc.
Làm xong, Lâm Nhụy nằm ngửa ở trong lòng ngực của Lục Trạch, bây giờ thật sự là dù chỉ động một chút cũng không có sức lực.
“Cầm thú!”
Cô hung tợn liếc Lục Trạch một cái, giọng điệu nói chuyện đã khàn đến nỗi không thể khàn hơn.
Lục Trạch cũng không giận, nhìn bộ dáng mảnh mai vô lực sau khi bị hung hăng yêu thương xong của Lâm Nhụy, trên mặt mang theo ý cười nhẹ nhàng sung sướиɠ.
“Cô không phải cũng sướиɠ sao?”
Anh nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ phiếm hồng của Lâm Nhụy rồi cúi người hôn lên cái miệng nhỏ của cô một cái.
Tâm thần Lâm Nhụy bị làm cho rung động vì được sự ôn nhu bất ngờ như vậy, hoàn toàn hết cách.
Được rồi, xác thật là cô cũng rất sướиɠ.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Lục ca cute ><
Qa lienminhsacnu0608 để đọc sắc 1vs1 nếu thích nhé ><