Nếu Khâu Mạn không phải là bạn học của em vợ hắn, có lẽ hắn đã không kìm được mà tìm một bụi cây nào đó, lột quần cô ra và đè xuống làm một trận rồi.
Tuy Từ Thiệu Huy rất động lòng, nhưng hắn hiểu rõ hơn ai hết, một khi dính vào món nợ phong lưu này, lại thêm thân phận éo le của Khâu Mạn, thì hắn sẽ gặp phiền phức lớn.
“Anh ơi, sao anh lại có thể đánh vào mông con gái như vậy, làm ướt hết cả mông nhỏ của người ta rồi…”
Khâu Mạn đã dâm không chịu nổi, mông càng bị đánh lại càng vểnh cao hơn, thèm muốn được nếm cây hàng nóng hổi ngon lành kia.
Rõ ràng người đàn ông phía sau đã bị cô trêu chọc đến mức cậu em cương cứng cả một cục trong quần, hơi thở cũng dồn dập, nóng rực, sao hắn vẫn chưa kéo khóa quần mà rút nó ra cắm vào bên trong cô vậy.
“Anh đang dạy dỗ em đấy. Mạn Mạn sau này phải làm một cô gái ngoan, nếu không sẽ bị đủ loại đàn ông sỉ nhục, đánh mông như thế này…”
Từ Thiệu Huy ghé sát vào tai cô gái, tà ác thì thầm. Sau khi hít một hơi thật sâu mùi hương quyến rũ trên người Khâu Mạn, hắn lùi lại một bước trở ra nơi có ánh sáng.
Bị trêu chọc đến nửa vời, Khâu Mạn, sững sờ đứng tại chỗ vì vốn tưởng con cá đã cắn câu.
Bên dưới đã chảy nước như thác vậy mà cây hàng có thể lấp đầy nó lại bay mất.
Khâu Mạn thực sự cảm thấy bị đả kích. Cô cũng vội vàng đi theo ra ngoài, nhưng lúc này Hứa Khả đã quay lại. Ba người ở bên ngoài thêm một lúc nữa rồi mới lái xe về nhà.
Trên đường về, Khâu Mạn có chút mất hồn. May mà Hứa Khả cũng đã mệt, không còn tíu tít nói chuyện nữa mà ngả lưng ghế ra ngủ thiếp đi.
Khâu Mạn ngắm nhìn góc nghiêng của người đàn ông khi lái xe từ phía sau. Anh rể của Hứa Khả quả thực đẹp trai đúng gu của cô, đường nét gương mặt góc cạnh, ngũ quan anh tuấn, trưởng thành, mọi cử chỉ đều toát lên phong thái của một người thành đạt.
Càng không ăn được lại càng thấy thèm. Ánh mắt Khâu Mạn bất giác dừng lại ở thân dưới của Từ Thiệu Huy. Sau khi thấy Hứa Khả đã ngủ say, Khâu Mạn vẫn chưa từ bỏ ý định, cô rướn người về phía trước rồi ghé sát lại: “Anh ơi, còn bao lâu nữa mới về đến nhà ạ?”
“Nửa tiếng nữa.” giọng Từ Thiệu Huy vẫn bình thường, như thể người vừa đánh vào mông cô gái và mắng cô là con đĩ mấy chục phút trước không phải là hắn.
“Nửa tiếng cơ à.” Khâu Mạn kéo dài giọng rồi vươn bàn tay nhỏ nhắn, đầy khêu gợi bò lên đùi người đàn ông, luồn vào túi quần hắn, ngón tay cách một lớp qυầи ɭóŧ trêu chọc gã khổng lồ đang ngủ đông kia.
“Vậy chẳng phải là anh phải đợi rất lâu… mới được ở bên bà xã sao…”
Vẻ mặt Từ Thiệu Huy vẫn không đổi, nhưng đường quai hàm ngày càng siết chặt đã bán đứng cơ thể hắn: “Vợ anh đang ở cuối thai kỳ.”
Cơ thể Khâu Mạn mềm mại như rắn nước trườn tới rồi vùi mặt vào thân dưới của người đàn ông, ngửi thấy mùi mồ hôi nồng đậm nam tính. Cô vươn lưỡi ra, cười đến mắt cong cong rồi ngẩng mặt lên: “Anh ơi, ý của anh là muốn em thay thế bà xã đang mang thai của anh để giải tỏa nhu cầu sinh lý sao?”