Cô gái liếʍ môi, giống như một con mèo hoang nhỏ, móng vuốt cào vào gốc rễ sinh mệnh của hắn, khiến dây thần kinh của Từ Thiệu Huy ngứa ngáy.
“Đừng nghịch nữa.” Hai tay Từ Thiệu Huy vẫn đặt trên vô lăng, đối với hành động của Khâu Mạn, hắn không từ chối nhưng cũng không chủ động. Khâu Mạn nhếch đôi môi đỏ mọng, liếc nhìn đường quai hàm kiên nghị của hắn, không trêu chọc thêm nữa mà lùi về ghế sau.
Thế nhưng, thân dưới của Từ Thiệu Huy đã vì hành động của cô mà lại dựng lều.
Khâu Mạn đã thăm dò được tâm tư của Từ Thiệu Huy. Loại đàn ông này quá giảo hoạt và cẩn thận, đối với món ăn hoang dã dâng đến tận miệng thì hắn giữ thái độ không ăn thì phí, nhưng phải là cô tự cởi quần vểnh mông lên cầu xin, thì hắn mới nói vài câu đạo đức giả cho có lệ, sau đó mới ra vẻ bị ép buộc phải thỏa mãn cho cô, rồi mới đút cây hàng đã bị chọc ghẹo đến đói khát không thể nhịn được vào bên trong cô.
Như vậy thì cho dù mọi chuyện có vỡ lở hắn cũng có thể phủi sạch trách nhiệm.
Bàn tay xinh đẹp của Khâu Mạn chống cằm, đôi mắt đẹp long lanh, đảo liếc.
Sợ ăn vụng bị phát hiện sao? Vậy thì cô càng phải quyến rũ gã đàn ông mặt người dạ thú này ở ngay nơi nguy hiểm nhất, xem hắn rốt cuộc có nhịn được không!
Hai mươi phút sau, xe chạy vào bãi đỗ của khu nhà nhà họ Từ. Bà chủ Hứa Vi đang đỡ bụng bầu đi ra. Hứa Khả vội lao xuống xe ôm chầm lấy người chị đã lâu không gặp. Khâu Mạn chào hỏi, rồi mấy người cùng nhau vào nhà. Người giúp việc đã chuẩn bị sẵn một bàn ăn tối thịnh soạn.
Trên bàn ăn, Khâu Mạn tỏ ra rất cởi mở, nhiệt tình, không ngừng khen ngợi Hứa Vi, nói vợ chồng họ ân ái, xứng đôi, còn hỏi han về chuyện tình yêu của hai người.
Hứa Khả cũng rất tò mò, thế là Hứa Vi vừa nhìn Từ Thiệu Huy, vừa kể lại chuyện hai người được bạn bè giới thiệu rồi đến với nhau như thế nào.
Vẻ mặt Hứa Vi tràn ngập ngọt ngào, còn Khâu Mạn lúc này trên mặt thì treo cười một cách đơn thuần, tỏ vẻ khao khát và ngưỡng mộ, nhưng bàn chân nhỏ dưới gầm bàn lại đá rơi chiếc dép lê, chạm vào cẳng chân của Từ Thiệu Huy. Ngón chân trắng nõn được sơn màu rượu vang đỏ đạp lên ống quần tây của hắn, quấn quanh cẳng chân, rồi từ từ trượt lên trên, tiến vào vùng đùi trong nhạy cảm của người đàn ông.
“Oa, giống hệt tình tiết yêu từ cái nhìn đầu tiên trong ŧıểυ thuyết vậy,” Khâu Mạn, người đang thực hiện hành vi dơ bẩn dưới gầm bàn, hai tay chống cằm, trông không khác gì một cô bé xinh đẹp, ngây thơ vô tội.
“Nếu sau này em cũng có thể gặp được một tình yêu như vậy thì tốt quá.”
Hứa Khả vội phụ họa: “Cho tớ một suất nữa, cùng nhau cầu nguyện.”
Hứa Vi được khen nên cười đến không thấy cả mắt rồi nhìn sang chồng mình: “Hai đứa nó đáng yêu thật đấy, làm em nhớ lại hồi mình bằng tuổi này…”