Tay của hắn không hề dừng lại, tiến thẳng tới hạ thể của cô.
ŧıểυ huyệt của cô bởi vì hai chân bị kéo ra mà cũng hơi mở ra, những người đàn ông phía sau cũng trố mắt nhìn. Mặc dù bọn họ không tiến lên, còn bị thân hình cao lớn của Lancer cản trở, nhưng Molly vẫn không cảm thấy thoải mái chút nào.
Ngón tay thon dài của người đàn ông khẽ gảy lên âm thần của cô: “Màu sắc không tệ, hình dáng cũng đẹp mắt.”
“A.”
Hắn đột nhiên dùng sức đè chặt âm đế của cô, cả người Molly chấn động. Đây là nơi mẫn cảm nhất trên thân thể cô, thế mà lại bị hắn không chút thương tiếc nào ấn lên như vậy, thân thể cô lập tức căng cứng.
Người đàn ông trêu đùa:”Trên âm đế còn có một nốt ruồi nhỏ, nhìn rất da^ʍ đãиɠ.”
“Đủ rồi... Mau buông tôi ra, a...”
Cô còn chưa nói xong thì người đàn ông đã lập tức đâm một ngón tay vào trong ŧıểυ huyệt của cô.
Không có bất cứ chất bôi trơn nào, cũng không có dấu hiệu báo trước, gang tay còn hơi thô ráp, Molly đau đến tái mét mặt mũi.
Người đàn ông hờ hững rút tay ra, nhìn thấy vết máu đỏ dính trên găng tay thì khẽ cười, nhưng ánh mắt của hắn lại tràn đầy áp bức và lăng lệ, giống như nước biển trong màn đêm, cuốn lấy sóng gió.
“Ngươi đang ra lệnh cho ta đấy à?”
“Ngươi mà cũng xứng?”
Mặc dù người đàn ông trước mặt đang nói những lời vô cùng hung ác, nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng, kết hợp với nụ cười của hắn, nhìn cứ như một đôi tình nhân đang thì thầm những lời đường mật vậy.
Đến lúc này, cuối cùng Molly cũng ý thức được một chuyện, hình như cô nhờ nhầm người rồi.
Đáng lẽ nô lệ chưa bị bán thì không thể nào bị đối xử như thế, nhưng không ai dám ngăn cản Lancer.
Huống hồ, hắn luôn luôn vung tay hào phóng, căn bản không cần phải lo lắng.
"Đại nhân, thế nào? Ngài có hài lòng không?” Chủ nô dè dặt hỏi.
“Khá thú vị.”
Molly cứ tưởng hắn đã kiểm tra xong xuôi, cuối cùng có thể buông tha cho cô được rồi. Nhưng không ngờ hắn lại tháo găng tay ra, sau đó dùng luôn tay trần mà đâm vào hạ thể của cô.
Molly còn chưa từ cơn đau đớn vừa rồi hòa hoãn lại, ngón tay thon dài của người đàn ông đã tiếp tục tiến đến. hắn bóp nhẹ cửa huyệt của cô, sau đó cắm vào.
“Đau...”
Lancer cảm nhận được vách thịt mềm mại bên trong cô đang điên cuồng co bóp, vừa rồi hắn đeo găng tay nên cảm xúc không được rõ ràng cho lắm. Bây giờ, hắn mới chỉ cắm một ngón tay vào mà thôi, thế mà đã có thể cảm nhận được sự chặt chẽ bên trong cô rồi. Vách thịt của cô như có hàng ngàn xúc tua, cứ thế mυ"ŧ chặt lấy ngón tay của hắn.
Hắn giật giật ngón tay, tinh tế sờ soạng những nếp uốn trên vách thịt, sau đó tìm tới một nơi hơi nhô lên, đào khoét một chút.
“A, Ưm...”
Bị người khác cắm ngón tay vào trước mặt nhiều người như vậy, Molly cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm ŧıểυ huyệt của cô, thậm chí có kẻ đũng quần còn phồng lên.
Âm đế của cô bắt đầu sung huyết, nốt ruồi nhỏ trên đó càng thêm nổi bật rõ ràng, hai mép thịt phấn nộn nhìn vừa đáng yêu vừa da^ʍ đãиɠ, khiến cho người ta nhìn thấy thì không nhịn được mà muốn nhấm nháp một chút.
Yết hầu Lancer giật giật, hắn vươn tay nhẹ nhàng bóp lên nốt ruồi nhỏ của cô. Molly ban đầu đang xụi lơ, đột nhiên cong người lên, tạo thành một đường vòng cung, ŧıểυ huyệt cũng bắt đầu tiết ra dịch nhờn, mang theo một mùi thơm đặc trưng.
“Đúng là bảo bối trời sinh.” Lancer tán thưởng: “Ta muốn nữ nô này.”
Những người đàn ông bên cạnh nhìn mà trợn tròn mắt, ai cũng hối hận vì vừa rồi không mua nô lệ này, nếu không thì bây giờ đã có thể đưa cô về nhà chơi đùa một phen.
Molly cắn chặt môi dưới, cảm giác mình nhất định phải làm chút gì để cải thiện tình cảnh bây giờ. Nếu như cứ để hắn tiếp tục như vậy thì không biết hắn còn muốn làm đến bước nào nữa.