Molly nhìn thấy hắn chuẩn bị rời đi thì trong lòng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, cuối cùng vươn tay nắm lấy ống quần của hắn.
“Đại nhân...” Cả người cô không có chút sức lực nào, giọng nói cũng mềm nhũn. Trong số tất cả những người ở đây, chỉ có hắn là nhìn giống người tốt, cũng có quyền lực nhất ở đây, quan trọng nhất là- hắn đẹp trai.
Nếu như đã không thể tránh được loại tình huống này, vậy thì cô cũng phải chọn người đẹp trai nhất.
Lỡ như hắn nổi lòng từ bi mà thả cô đi thì sao?
Lùi một bước mà nghĩ, cho dù cô không thoát được vận mệnh trở thành đồ chơi của kẻ khác, vậy thì chọn một người đẹp trai thì cũng không tính là thua thiệt.
Lancer dừng bước, hơi nhướng mày lên.
“Đại nhân...”
Không biết tại sao, khi cô gọi hắn lại thì lập tức cảm thấy tất cả mọi đàn ông ở hội trường, thậm chí là cả chủ nô đều nhìn cô bằng ánh mắt thương hại.
Lancer mỉm cười nhìn cô: “Sao thế?”
Molly bày ra dáng vẻ yếu đuối: “Đại nhân, cầu xin ngài đưa tôi đi...”
Chủ nô biết rất rõ sở thích của hắn, nhanh chân chạy tới nịnh nọt: “Lancer đại nhân, mặc dù cô gái này nhìn hơi nhỏ nhắn gầy gò, nhưng mà...” Không biết ông ta thì thầm cái gì vào tai người đàn ông mà vẻ mặt của Lancer lập tức trở nên khá thú vị.
Hắn giơ lậy lên, nâng cằm cô lên, hỏi: “Name?”
“Molly...” Cô muốn tránh khỏi cây gậy của hắn, nhưng cổ tay bị trói, trong lồng cũng nhỏ, căn bản không tránh được.
“Molly.” Người đàn ông nhắc lại bằng giọng Anh chuẩn, âm thanh như tiếng sóng biển, mang theo chút lãng mạn.
Chủ nô thấy hắn hình như có hứng thú thì ân cần hỏi: “Đại nhân, có cần thả ra cho ngài kiểm tra không?”
Người đàn ông gật đầu.
Chiếc lồng trước mặt được mở ra, chủ nô nắm lấy một đầu dây xích trên cổ Molly, kéo cô ra ngoài.
Tình cảnh bây giờ khiến Molly vô cùng khó chịu, cô đang là một cô gái của thế kỷ 21, bỗng nhiên lại bị biến thành một nô lệ thấp kém, lại còn bị sỉ nhục như thế này ở nơi công cộng.
Lancer ngồi xổm xuống, nhìn thấy biểu cảm của cô thì khóe miệng hơi nhếch lên. Hắn nhận lấy đôi găng tay màu trắng từ người hầu, chậm rãi đeo lên.
Hắn đột nhiên vươn tay nắm lấy mặt của cô, Molly bị ép phải há to miệng: “Ưm ưm ưm... Buông ra...”
"Không tệ, rất gọn gàng."
Người đàn ông chỉ kiểm tra hàm răng của cô một chút, sau đó thả lỏng ra. Nhưng mà, Molly còn chưa kịp thở phào một hơi thì hắn lại lập tức bóp chặt bầu ngực của cô.
“A... Đau...”
Bầu ngực thanh tú bị người đàn ông đè ép, chà đạp, núm vυ" bị ma sát đến mức run rẩy dựng đứng lên, nhìn như một quả dâu trên núi tuyết, nhìn vô cùng ngon miệng.
“Mặc dù hơi nhỏ, nhưng độ đàn hồi không tệ.” Người đàn ông lại lên tiếng bình luận.
Cường độ xoa bóp của người đàn ông rất mạnh, bóp khiến Molly đau đớn. Mặt cô đỏ bừng lên, đôi con ngươi đen nhánh nháy mắt bao phủ một tàng hơi nước.
Nhìn vẻ mặt hiện tại của cô, người đàn ông vươn ngón tay ra, điểm nhẹ môt cái lên khóe mắt của cô, nói: “Dáng vẻ này nhìn mới chân thật.”
“...” Thì ra vừa rồi hắn đã phát hiện ra cô chỉ giả vờ đáng thương.
“Mau buông tôi ra...” Nếu như đã bị nhìn thấu thì cô cũng không cần phải giả vờ nữa.
Người đàn ông khẽ cười một tiếng, gõ nhẹ lên bắp đùi cô.
Molly không hiểu ý tứ của hắn, chủ nô hung tợn nói: “Mau dạng chân ra cho đại nhân kiểm tra!”
“Cái gì?!” Molly lập tức trợn tròn mắt, cô lắc đầu: “Không... Không muốn.”
Sự phản kháng của cô không có chút tác dụng nào cả, cổ chân của cô bị người ta khóa lại, sau đó cưỡng chế tách ra.
Hoa huyệt phấn nộn lập tức bại lộ trong không khí, cô vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, từng chuyện từng chuyện đều vượt qua khỏi phạm vi tiếp nhận của cô.
Ngay từ lúc phát hiện ra thân thể trần truồng là cô đã xấu hổ lắm rồi, bây giờ lại còn bị tách chân ra trước mặt bao nhiêu người như thế này.