Quan Hệ Mập Mờ

Chương 15: Miệng và cậu em của sếp Thẩm đều cứng như nhau (H)

Trước Sau

break

 

Giá sách bên mặt tường phía đông trong phòng làm việc tổng giám đốc trên tầng sáu mươi sáu của tập đoàn Thẩm Thị là một cánh cửa xoay dẫn tới phòng nghỉ. Thẩm Độ sợ cô nàng đang đu bám trên người mình té ngã nên đành vừa bế vừa ôm cô đi vào bên trong.

Cổ áo sơ mi đã nhăn nhúm từ lâu, chỗ yết hầu và xương quai xanh ngoài vết son ra thì chính là dấu răng.

Thẩm Độ vẫn chưa hết giận, khi cởi quần áo của Khương Tư thì anh thẳng tay xé rách, Khương Tư bị anh kéo mà đứng không vững, đổ người xuống chiếc giường lớn, ga giường bằng lụa màu sâm-panh lập tức gợn lên từng tầng sóng lăn tăn.

 

Trong thế giới yêu hận triền miên.

Số mệnh, ràng buộc, gút mắc đã bị đày ải trong hoang mạc vô tận đầy rẫy nguy hiểm trong ngày cuồng phong khi mặt trời gay gắt đã lặn.

Trong tầng cát vàng ngợp trời, con rắn trần trụi diễm lệ biếng nhác nằm nghiêng mình, vòng eo uốn éo, cánh tay chống đỡ bả vai gầy vẽ nên những đường cong khêu gợi, đôi chân dài trắng nõn như hai con rắn đuôi chuông quấn lấy nhau.

Mà sự quyến rũ của cô chỉ thuộc về người đàn ông ở bên khác của đống lửa.

Cảm giác cấm dục và sự chịu đựng đan xen tạo nên cảm xúc nguyên thủy nhất của anh, tựa như giây kế tiếp anh có thể ăn tươi nuốt sống động vật máu lạnh trước mắt vào bụng vậy.

Trong cơn mê anh không ngừng đề cao cảnh giác, thừa biết tiến lại gần sẽ bị phun nọc độc tê liệt toàn thân. Sau khi anh chiến bại, người phụ nữ máu lạnh kia còn cười đùa khoác tay lên cổ anh, nhàn nhã thè lưỡi khoe khoang chiến tích.

Cũng giống như lúc này, cánh tay mướt mát của cô thò vào trong hông của anh, lướt tay mơn trớn múi cơ rắn chắc, đôi môi đỏ hé mở hỏi anh: “Thẩm Độ, muốn em không?”

Anh muốn, không có giây phút nào anh không muốn cô.

Làm một người ngồi ở vị trí cao, anh sở hữu tài sản và quyền lực mà người khác không thể sánh kịp, có địa vị một tay che trời khiến người khác phải câm lặng, nhưng anh chưa từng có tự tin nắm bắt được trái tim của cô.

Vì thế anh chỉ ước gì chưa từng quen biết cô.

“Không muốn.” Anh lạnh lùng nhíu mày.

Bị chặn họng nhưng Khương Tư không hề mất vui, thấy quai hàm gồng căng của anh, Khương Tư cười run cả vai.

Móng tay bất chợt cọ qua đỉnh gậy cứng rắn, cảm nhận cơn run rẩy của anh, ánh mắt nhìn anh như oán hờn: “Thẩm cứng đầu, cậu em của anh và cái miệng của anh cứng y như nhau vậy.”

“Ngậm miệng.” Thẩm cứng đầu ôm tâm trạng ngổn ngang trăm mối, nghiến răng thốt ra hai từ không có chút gì là uy hiếp sau cơn khoái cảm mãnh liệt từ xương cụt lan lên gáy.

Ngậm miệng thì không thể nào ngậm miệng được, khó khăn lắm cô mới chiếm lại chút cơ hội ở trên giường, sao không cười nhạo thêm mấy câu được? Bàn tay khi thì vuốt nhẹ, lúc thì siết chặt, nhìn chóp mũi anh rịn mồ hôi, cắn chặt răng.

 

“Còn không cúi đầu chịu thua, em sẽ cho anh nghẹn bốn tháng nữa đó.”

“Đừng có mơ, dựa vào đâu mà em cho rằng anh sẽ là người cúi đầu trước?”

“Đừng vùng vẫy nữa, có lần nào là anh không cúi đầu trước đâu?”

Cơn mưa rào cắt da đập vào ô cửa sổ, âm thanh “lộp độp” cũng chẳng giấu được dục vọng.

Đôi môi đỏ mọng mê người lại bị lấp kín một lần nữa, đầu lưỡi lạnh lẽo cuộn vào trong hàm răng.

Quấy động kịch liệt, ngậm mút khiến cuống lưỡi cô đau mỏi.

Anh không cam lòng, luồn bàn tay vào giữa hai chân như xả giận, ngón tay cấp tốc ra vào, mật ngọt lóng lánh bị móc ra, bắn ra giàn giụa.

Trong cơn rạo rực dâng tràn vẫn không thôi ôm hôn, cặp lê trắng như tuyết phập phồng trong những cú vuốt ve nắm bóp, nụ hoa và vú trào ra khỏi kẽ ngón tay, tựa như hạt đậu đỏ tươi trên kem trứng mịn màng.

Anh há miệng ngậm mút, cô nũng nịu rên rỉ.

“Thẩm Độ, anh cắn làm em đau rồi.” Đôi chân siết chặt lại ma sát, tiếng nỉ non ỏn ẻn nhưng không phải xấu hổ mà mang vẻ tự tin, lả lơi hớp hồn người ta, khiến người ta không thể phảng kháng.

Thẩm Độ ngẩng mặt lên trông cơn đê mê, bất mãn nhìn cô, nhìn cô ngậm ngón tay ra vẻ nũng nịu, dục vọng của anh càng tích lại nhiều hơn.

Anh siết lấy vòng eo của cô, hung dữ nói với cô: “Nếu em sợ đau thì dưới gầm trời này chẳng có người phụ nữ nào sợ đau nữa.”

Có cái gì mà anh không cho cô đâu?

Vậy mà vẫn đòi bay ra khỏi lồng vàng, tung hoành ngang dọc, sợ đau mới là lạ.

Một người biết tự kiềm chế như Thẩm Độ, lúc này cũng không khỏi bị cảm xúc phức tạp chi phối, lại một lần nữa ra sức hơn.

Người đàn ông ra vẻ đường hoàng lúc bình thường, đến giờ đã trở nên suồng sã và gợi tình vì bị trêu đùa trắng trợn. Anh ngậm mút đầu vú hồng hào thành vô vàn hình dáng lấp loáng ánh nước, bờ mông của cô cũng bị anh bóp đến mức để lại dấu tay.

Dục vọng trần trụi và chốn đào nguyên giữa hai kẻ chân trở nên ướt át, ham muốn chà đạp nhộn nhạo tăng cao.

Thẩm Độ nhổm người dậy, sau khi cúi xuống ôm hôn cô, anh định bắt lấy hai chân của cô rồi đâm mạnh vào trong, nhưng không ngờ trong lúc môi lưỡi đang triền miên lại bị cô dùng sức đè xuống dưới người. Dùng ống tay áo trói chặt cổ tay thay cho cà vạt, người đàn ông nghi hoặc, nhổm người hỏi người đẹp đang cưỡi trên người anh: “Em định làm gì?”

Người đẹp nháy mắt, đáp: “Làm anh.”

Ai giày vò ai còn chưa rõ đâu.

Sau cơn mưa giông sẽ có dải cầu vồng sinh ra từ chốn tuyệt vọng cùng màn sương trắng lửng lơ, cả thành phố này sẽ giấu kín khuôn mặt hoảng hốt thất sắc sau khi được gột rửa hoàn toàn.

Lẽ ra phải có tâm trạng cực kỳ sảng khoái.

Trong phòng ngủ có màu tối làm chủ đạo, trên chiếc giường lớn, ông chủ Thẩm Thị lại chẳng thể cười nổi.

Hoặc nói cách khác, đây có lẽ là một ngày thua thê thảm nhất trong hai mươi mấy năm xông pha của anh.

Mái tóc dài như rong biển xõa tung trên tấm lưng trơn mướt của Khương Tư, cô ngồi trên nơi cứng rắn của anh, nhưng lại chống tay không chịu ngồi xuống mà chỉ hơi kẹp lấy đỉnh cậu em của anh.

Miền đất ấm áp gần trong gang tấc mà chẳng thể tiến vào, Thẩm Độ chủ động dướn hông nhưng lại bị cô khéo léo né tránh.

Đi cùng với sự hồi đáp khiến anh bất mãn, Khương Tư khẽ cười một tiếng: “Sếp Thẩm vội gì thế? Vẫn còn món nợ chưa tính kìa.” Tên xấu xa, dính tin đồn với ả phụ nữ khác có sướng không? Vẫn còn chuyện sướng hơn đấy!

Dấu răng bắt đầu được rải đầy từ tai xuống đến lồng ngực Thẩm Độ, anh thở dồn dập nhìn cô để lại ký hiệu thuộc về mình trên người anh.

Độ rộng càng lúc càng đi xuống dưới, cho đến khi đôi môi đỏ mọng bao quanh nơi cứng rắn, cuối cùng Khương Tư cũng ngẩng đầu lên hỏi: “Muốn không?”

Lời hồi đáp hơi gấp gáp lập tức bật ra khỏi miệng Thẩm Độ, đôi mắt đen thẫm nhưng sáng rực nhìn chằm chằm vào đôi môi lấp loáng nước trước mắt.

Đôi tay bị trói chặt đến mức giờ không biết nên để ở đâu, anh không nên lơi lỏng cảnh giác.

Lẽ ra ngay từ khi cô đến đây vào buổi sáng, anh phải đè cô xuống sofa, lẽ ra phải làm cô run rẩy, vuốt ve cái miệng nhỏ không chịu thua kia, hỏi cô rốt cuộc phải thế nào mới chịu ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh.

 

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại

Báo lỗi chương