Phó Gia Rất Cưng Chiều Vợ Mình!

Chương 2: Trọng sinh (2)

Trước Sau

break

Vì hoảng sợ nên Thẩm Tri Tâm đã quay người bỏ chạy, nhưng Tống Dịch An đã nhanh chóng rút ra một con dao, mặt mày hắn dữ tợn từng bước đuổi theo cô. Đáng tiếc, cô chưa chạy được mấy bước thì đã bị Tống Dịch An túm chặt cổ áo bắt như gà.

“Dịch An, em vì muốn ở bên anh mà đã làm bao nhiêu chuyện, anh không thể đối xử với em…”

Nhìn con dao sáng loáng trước mắt, Thẩm Tri Tâm van nài kêu xin. Nhưng Tống Dịch An chỉ nhếch mép cười tàn nhẫn, rồi đưa lưỡi dao kề sát vào cổ cô.

“Thẩm Tri Tâm, cô đúng là ngây thơ! Mọi chuyện đến nước này là chỉ tại cô quá ngu ngốc! Đi chết đi!”

Dứt lời, hắn vung dao cắt xuống, một cơn đau dữ dội bỗng ập đến, cổ họng Thẩm Tri Tâm bị cứa đứt khiến máu không ngừng phun khắp mặt đất.

“Nhân lúc cô ta còn chưa chết thì đâm thêm vài nhát nữa! Làm chậm trễ ba năm của chúng ta, nếu không vì cô ta thì chúng ta đã cưới nhau từ lâu, thật đáng ghét!”

Thẩm Tư Ngữ giật lấy con dao từ Tống Dịch An, rồi hung hãn đâm vào bụng Thẩm Tri Tâm!

Một nhát chưa đủ, ả ta còn đâm thêm mấy nhát! Chẳng mấy chốc, vì mất máu quá nhiều mà Thẩm Tri Tâm cũng chẳng còn sức lực giãy giụa. Đôi mắt cô dần mờ đi, trước khi nhắm mắt, ánh mắt cô dừng lại trên bức ảnh trắng đen trên bia mộ, ngay sau, đó thế giới trước mắt cô dần trở nên tối tăm.

Một tháng sau cái chết của Phó Thừa Cảnh, Thẩm Tri Tâm chết trước bia mộ của anh.

Tại Phật đường nhà họ Phó.

Thẩm Tri Tâm đang bị phạt quỳ trước bàn thờ tổ tiên nhà họ Phó. Một giờ trước, cô rõ ràng đã bị giết và còn tưởng rằng mình đã chết.

Nhưng không ngờ, khi mở mắt lần nữa cô lạiđược trùng sinh!

Hơn nữa, lại còn trùng sinh vào ngày thứ hai sau khi cô kết hôn với Phó Thừa Cảnh. Lý do cô bị phạt là vì chuyện này đã từng gây chấn động cả Nam Thành, đồng thời, nó cũng trở thành vết nhơ của cô trong nhà họ Phó.

“Thiếu phu nhân, rốt cuộc thiếu gia có điểm nào không xứng với cô? Ngài ấy là người thừa kế của gia tộc lớn nhất Nam Thành, tài mạo cũng song toàn, hôn sự này cũng là chính ngài ấy quyết định. Sao cô lại vì không muốn kết hôn với ngài ấy, mà trước mặt bao nhiêu khách khứa và truyền thông làm nhục nhà họ Phó? Cô có biết cô đã gây ra chuyện tày trời thế nào không?”

Dì Hồng - Quản gia lâu năm đứng bên cạnh đau lòng nói:  

“Là người đàn ông nổi bật nhất Nam Thành, thiếu gia Phó Thừa Cảnh đã bỏ qua không biết bao nhiêu thiên kim đại tiểu thư nhà giàu mà chỉ một mực chọn cô. Nhà cô gia thế thấp kém hơn thiếu gia thì cũng thôi, ấy vậy mà cô còn làm những chuyện khiến người ta phiền lòng. Tính tình thì nổi tiếng bướng bỉnh, tôi vốn chỉ bảo cô nhận lỗi, vậy mà cô quỳ cả ngày lẫn đêm cũng không chịu hé miệng một câu!”

Thẩm Tri Tâm cắn môi, nói: “Dì Hồng, cháu biết sai rồi. Giờ Phó Thừa Cảnh đang ở đâu thế ạ? Có phải anh ấy đi công ty rồi không?”

Thấy cô sau khi được mình khổ tâm khuyên nhủ cuối cùng cũng chịu nhận sai, dì Hồng không biết thật hay giả mà chỉ thở dài: “Thiếu phu nhân, cô quỳ ở đây cả ngày cả đêm, thiếu gia cũng ở ngoài kia canh chừng cả ngày cả đêm.”

Nhớ lại khoảnh khắc nguy hiểm kia, cái khoảnh khắc Phó Thừa Cảnh lao đến trước mặt cô để che chắn viên đạn, sau đó lại ngã xuống trong vũng máu, Thẩm Tri Tâm đau đớn tột cùng. Tính từ cái ngày ấy cũng đã hơn một tháng cô không được gặp anh.

Hiện tại, cô chỉ điên cuồng muốn gặp anh!

“Cháu đi tìm anh ấy ngay!”

Nói xong, Thẩm Tri Tâm đứng dậy khỏi bồ đoàn và lao ra khỏi Phật đường. Nhìn cô chạy như một cơn gió, dì Hồng khẽ thở dài. 

“Chắc chắn thiếu phu nhân lại đi tìm thiếu gia để quấy rối rồi.”

Cả nhà họ Phó từ trên xuống dưới vốn đã không coi trọng cuộc hôn nhân này. Khi Thẩm Tri Tâm vừa lao ra khỏi Phật đường, cô nhìn thấy một bóng người ở phía xa, nhìn thấy người đó mũi cô bất giác cay xè, bước chân cũng dần khựng lại.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc