Ngày mà Ha Joon được bình yên lại kết thúc một cách vội vã mà không hề báo trước.
Đêm hôm đó, bệnh viện lại chìm trong sự yên lặng khác thường. Không phải vì thiếu người mà bởi cái cảm giác mỏi mệt sau nhiều ca cấp cứu liên tiếp khiến ai nấy đều muốn rút về nghỉ sớm. Một vài y tá vẫn còn đi lại giữa các phòng bệnh để kiểm tra còn bác sĩ trực thì tranh thủ chợp mắt ở phòng nghỉ, cả khu như tạm thời bước vào trạng thái “ngủ đông” ngắn hạn.
Ha Joon ngồi một mình ở khu làm việc của khoa, ánh đèn trắng trên bàn lạnh lẽo phủ lên gương mặt xanh xao vì thiếu ngủ. Trước mặt cậu là đống hồ sơ cần được hoàn tất trước buổi tổng kết cuối kỳ. Những dòng đánh giá nhận xét, số điểm đều chờ cậu gạch bút, trong đó có một cái tên như đã được định đoạt từ rất lâu.
Gần nửa đêm trong phòng làm việc, Ha Joon mệt mỏi tựa đầu vào ghế để nhắm mắt thư giãn một lát. Đôi khi cậu tranh thủ chợp mắt vài phút giữa hai đợt công việc để hồi sức, dù chẳng bao giờ được một giấc ngủ sâu.
Một tiếng động khe khẽ vang lên. Cửa phòng bật mở cùng với âm thanh bước chân phát ra một cách chậm chạp. Rồi một hai tiếng “bụp” nhẹ như có thứ gì đó rơi xuống sàn. Ha Joon vẫn nhắm mắt, im lặng như không hề hay biết, nhưng từng giác quan của cậu lại hoạt động hết mức tối đa.
Một vài ngón tay lướt nhẹ lên ngực rồi lạy chạm vào đùi, đôi tay thuần thục cởi cúc áo sơ mi của cậu ra một cách nhanh chóng. Dạo gần đây do Soo A cứ sáp lại bên cạnh nên mặc dù ngoài trời có nắng nóng thì Ha Joon vẫn mặc áo cổ cao để phòng hờ tránh đụng chạm. Người kia có vẻ thấy cậu mặc đồ kín nên chẳng biết làm sao, lặng nhìn như đang đứng trước một bức tượng lạnh lùng bất động không thể xâm phạm.
“Cô làm gì vậy?” Ha Joon mở mắt, chất giọng khàn đặc khô khốc khác với thường ngày. Đúng như cậu đoán, người lẻn vào phòng là Han Soo A.
Soo A đã sớm cởi bỏ bộ đồng phục thực tập mà thay vào đó là một chiếc váy chữ A ngắn cũn, sơ mi trắng hở cả hai hàng cúc. Cô ta chẳng thèm trả lời mà ngồi hẳn lên đùi Ha Joon, cố tình ưỡn người để đẩy bộ ngực áp sát vào người cậu.
Cậu nghiêng đầu tránh nhưng cô ta không buông tha mà nghiêng theo, bắt buộc cậu phải đối mặt với ả.
“Anh Ha Joon, để ý đến em một chút thôi, được không?”
Ngoài miệng là buông lời tán tỉnh còn sau lưng thì ai cũng nhận ra là cô có hàng tá âm mưu.
“Cô Soo A, cô đi xuống cho tôi.” Vẫn là giọng nói đó - nghiêm túc, thẳng thắn và không có lấy một chút cảm xúc nào.
Nhưng Soo A không có ý định dừng lại, cô ta cầm lấy tay Ha Joon kéo lên áp lên má mình như cố tạo khung cảnh lãng mạng.
“Anh có thể cởi găng tay ra không, da em mềm lắm… Em thích anh, tối nay em muốn cùng anh. Chỉ cần nói một câu thôi, em sẽ chiều tất cả những gì anh muốn…”
Ha Joon khẽ rùng mình. Không phải vì ham muốn rung động, mà là vì buồn nôn. Lời ‘’thích’’ cô ta thốt ra lại dễ dàng như vậy. Cô ta vừa chạm vào thì toàn bộ cơ thể cậu run lên như phản ứng bản năng: ghê tởm, dị ứng.
Lúc này cậu thực sự không chịu được nữa mà lập tức gỡ tay cô ta ra rồi dứt khoát đẩy ả xuống khỏi người mình.
“Nếu cô còn không rời đi, tôi sẽ gọi bảo vệ. Đây là cơ hội cuối cùng của cô.”
Soo A thấy cậu có thái độ như vậy đổi giọng ngay, từ dụ dỗ chuyển sang năn nỉ:
“Chỉ cần anh cho em một dòng đánh giá tốt, em sẽ lập tức rời khỏi đây. Em có thể làm bất cứ điều gì anh cần… chỉ một dòng thôi…”
Ha Joon nhìn cô ta như thể nhìn thấy một cái xác - hoàn toàn không có cảm xúc. Cậu đứng dậy, vươn tay lấy tờ đánh giá rồi không chút do dự gạch thẳng bút đỏ xuống phần nhận xét.
“ Không phải lúc nãy bảo là thích tôi sao. Cô nên hiểu rõ. Một sinh viên sẵn sàng bán thân để đổi điểm không xứng đáng hành nghề. Vì bệnh nhân, tôi không thể dung túng kiểu người như cô.”
Soo A thấy tờ đánh giá năng lực của bản thân bị gạch đỏ thì tức giận mà chẳng thèm giả vờ nữa.
“Chỉ là một con điểm thôi mà! Anh làm vậy là hủy đi tư cách tốt nghiệp của tôi đấy.”
Ha Joon quay sang nhìn cô với ánh mắt đầy phán xét:
“Cô tự nghĩ lại xem, cô không có tư cách để tốt nghiệp, và lúc nãy tôi đã cho cô cơ hội cuối cùng nhưng cô không chọn. ”
Nói rồi cậu ngồi xuống bàn tiếp tục làm việc, không buồn để tâm thêm tới cô ta.
Soo A đã làm tới như vậy mà cậu vẫn không nhún nhường, trong khoảnh khắc ấy, cô ta đột ngột đứng dậy, tự xé một đường trên váy, xé rách sơ mi rồi vội bôi nhòe son đỏ trên môi. Sau đó cô ta ngồi sụp ngay xuống nền phòng, ôm lấy thân thể mình, bắt đầu hét lên như con thú bị ăn thịt.
“Cứu tôi với! Cứu!’’
Tiếng thét xé toang sự tĩnh lặng của bệnh viện. Từ ngoài hành lang, vài bác sĩ và y tá đang trực hoảng hốt lao tới. Cánh cửa phòng bị đẩy bật ra, trước mắt họ là một sinh viên nữ với quần áo tả tơi, mặt mũi nhòe nhoẹt đang run rẩy co rúm dưới sàn như vừa trải qua một cú sốc lớn. Cô ả ngay lập tức nhập vai như một diễn viên chuyên nghiệp, khóc lóc sướt mướt trườn tới ôm lấy một y tá, giọng điệu run rẩy hoảng sợ.
‘’ Bác… Bác sĩ Kang gọi tôi vào phòng, anh ấy… Bảo rằng sẽ nâng điểm cho tôi nếu… Tôi ngủ với anh ấy. Tôi không chịu thì anh ấy liền.. hức’’
Những bác sĩ y tá xung quanh đều đổ dồn ánh mắt vào Ha Joon - người đang ngồi bên bàn làm việc mà chẳng có lấy một chút biểu cảm nào. Có người tin, có người không, tin rằng Ha Joon sẽ không ngu muội đến nỗi làm việc này trong văn phòng, tin rằng Ha Joon không phải người suy nghĩ nông cạn mà làm việc này với sinh viên. Người tin vì họ nghĩ, Ha Joon hoàn toàn có thể vì ảo tưởng chức quyền, cũng có thể là cô đơn lâu quá mà làm bậy.
Trong một tháng mà Ha Joon bị đưa lên đồn tới hai lần, lần này là với tội danh “quấy rối tình dục”. Tin này còn nổi hơn tin trước bởi lần này nạn nhân còn sống, người thật việc thật, ai cũng thấy cô ta đi vào phòng của cậu nên nếu không có bằng chứng chứng minh bản thân vô tội... thì e là chẳng ai đứng về phía cậu nổi.
Cô ta làm ầm lên, biết rõ nếu Ha Joon dính án, vết nhơ trong hồ sơ sẽ bị quy chụp thành do bị từ chối nên quay sang quấy rối - vừa giữ được danh dự, lại không ảnh hưởng đến quyền tốt nghiệp. Chưa dừng ở đó, cô ta nhanh chóng lấy máy ghi âm bản thân đã giấu sẵn dưới gầm bàn và đưa cho Ka Min. Đoạn băng được chỉnh sửa cắt ghép khéo léo biến những lời nói của Ha Joon thành những lời dụ dỗ, ép buộc. Đơn tố cáo và đoạn ghi âm giả mạo được gửi đi cùng lúc nên không lâu sau, Ha Joon bị cảnh sát tạm giữ để điều tra.