Nhưng tớy anh lại giống như có ma pháp, vừa xoa vừa nhéo, vậy mà lại khiến cô thấy vô cùng sảng khoái.
“Ân hừ… A…” Đinh Ngọc thoải mái rêи ɾỉ, ŧıểυ huyệt dưới thân cũng dần dần thả lỏng.
Cố Yến Tu cảm nhận được ŧıểυ huyệt cuat cô thả lỏng, một bàn tớy bóp chặt eo cô. Đột nhiên ấn vào
“A!”
©ôи th!t to lớn hoàn toàn đi vào, cửa huyệt nhỏ hẹp tức khắc mất đi huyết sắc.
Cửa huyệt đã đi đến cực hạn, lại như bị căng nứt ngay sau đó.
Đinh Ngọc bị một cái này làm cho không còn hơi sức, sau một lúc lâu, mặt mới bắt đầu ửng hồng: “Không! Đau quá…”
“Giỏi quá, ăn vào đi.” Cố Yến Tu ôn nhu hôn mặt cô: “Ngoan, sẽ thoải mái.”
“A… A… Không cần…”
Cố Yến Tu chậm rãi rút ©ôи th!t ra, chờ đến chỉ còn quy đầu ở cửa huyệt mới lại dùng lực đâm vào.
“A… A ha…”
Lặp lại vài lần, ŧıểυ huyệt của cô mới miễn cưỡng ăn hết được ©ôи th!t của anh.
Theo từng đợt thọc vào rút ra của ©ôи th!t anh, từng đợt từng đợt máu đỏ nhè nhẹ tràn ra ngoài theo dâm thủy.
Cố Yến Tu trông mà thèm, anh biết đây là lần đầu tiên của cô.
Hiện tại cô thuộc về anh!
“Ân… A… Học trưởng… Từ bỏ…” Đinh Ngọc bị anh đè ở dưới thân, quần áo trên người sớm đã hỗn độn bất kham, hai bầu ngực trước ngực theo động tác thọc vài rút ra mà tới tới lui lui.
Núm vυ" dựng thẳng trên bầu ngực như vật trang trí hồng phấn trên hai chiếc bánh kem bơ, mỹ vị mê người.
Cố Yến Tu cúi người ngậm lấy, liếʍ mυ"ŧ đầu ngực trong miệng
Đầu lưỡi câu lấy núm vυ" của cô chà xát qua lại, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn.
“A ha… Không cần… ngứa quá…” Cơ thể cô lại bắt đầu không chịu được mà trở nên mẫn cảm.
Vốn dĩ cảm giác đau đến chết đi sống lại dưới thân nay lại biến thành tê dại.
Theo sự va chạm của anh mà gia tăng từng chút một.
“Ân… Tha em đi, học trưởng…” Toàn thân cô mềm mại nằm ở dưới thân anh, tùy ý anh thọc vào rút ra.
Cố Yến Tu yêu chết dáng vẻ này của cô, mê người như vậy, làm anh khó có thể tự kiềm chế.
Tốc độ thọc vào rút ra dưới thân càng lúc càng nhanh, ŧıểυ huyệt dường như có vô số mầm thịt hút lấy ©ôи th!t anh, không thọc vào rút ra một chút, bên trong liền liều mạng hút lấy ©ôи th!t anh.
Sau mấy chục phút sau, Cố Yến Tu rốt cuộc nhịn không được, giọng nói trầm thấp vang: “Tôi muốn bắn vào trong em, học muội.”
“Không cần… Không cần… Không thể…” Đinh Ngọc vội vàng sợ hãi, hiện tại cô mới chỉ là học sinh năm nhất, cô chưa muốn mang thai!
Cố Yến Tu mạnh mẽ ȶᏂασ thêm vài cái, đột nhiên rút ©ôи th!t của mình ra, bàn tớy to nắm lấy ©ôи th!t thô trướng, dùng sức loát vài cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn ra từ mã mắt.
Từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẽ ra một vòng cung ở trong không khí, tất cả đều dừng ở trên người cô.
Đinh Ngọc thấy anh không bắn vào bên trong, lúc này mới yên tâm xụi lơ ở trên giường.
Cố Yến Tu khẽ cười nói: “Em yên tâm, hiện tại tôi sẽ không bắn vào bên trong em.” Anh hiện tại vẫn chưa muốn làm chuyện như vậy
“Ừm…” Đinh Ngọc bò dậy, quần áo trên người đã bị xé hỏng, ngay cả mấy viên cúc áo trên áo sơ mi cũng tìm không thấy, cô ầng ậc nước mắt, không biết phải làm gì mới tốt.
“Vừa mới còn tốt mà, sao bây giờ lại khóc?”
“Em, không có quần áo để mặc.” Cô cũng không biết tại sao lại như vậy, chỉ là mũi ê ẩm, muốn khóc.
“Chỉ vì cái này? Đêm nay em có thể nghỉ ngơi ở khách sạn, tôi thuê phòng tới buổi chiều ngày mai, sáng ngày mai tôi sẽ nói người đưa quần áo mới cho em.”
“Không cần.” Đinh Ngọc lắc lắc đầu, cô cùng Cố Yến Tu là quan hệ giao dịch, ngoài ra, cô không nghĩ tới chuyện chiếm tiện nghi của anh.
Cố Yến Tu không ngờ được cô còn rất quật cường.
Nhìn cô hoảng loạn kéo chăn qua che đi vết tích trên người, anh lại có chút chộn rộn như bị đè nén: “Em làm vậy sẽ khiến tôi tưởng rằng em muốn tôi làm thêm một lần nữa.”
Đinh Ngọc hai mắt khiếp sợ nhìn về phía anh.
“Vốn muốn làm em hai lần, nhưng đây là lần đầu tiên của em, lại ăn dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy của tôi, ŧıểυ bức chắc chắn ăn không nổi, cho nên lần này tôi chỉ làm em một lúc, lần tới thì chưa chắc.” Cố Yến Tu nhéo nhéo mũi cô, tiện tớy lấy điện thoại cô qua.
Để cô nói ra mật khẩu, sau khi mở ra lại thuần thục ghi số của mình vào, lưu lại rồi đặt tên: Chồng.
Ngay sau đó đưa lại điện thoại di động còn cho cô: “Không được sửa, nếu tôi phát hiện em sửa lại tên, quyết không bỏ qua cho em.”