“Chỉ là một ngón tớy đã sướиɠ thành như vậy? Học muội em thật da^ʍ đãиɠ nha.” Cố Yến Tu cười khẽ, động tác ở tớy lại càng thêm tàn nhẫn.
“A… Không cần… A… Đau…” Anh đi vào quá sâu, tốc độ lại càng lúc càng nhanh, người chưa từng trải như cô chỉ cảm thấy cả người giống như lửa đốt, lại chậm rãi biến thành tê dại.
Trận tê dại này truyền vào khắp người, cô không có cách nào khống chế liền bắt đầu run rẩy cơ thể.
“A ha… Không cần… Không cần… A…” Cô run rẩy thân mình, cả người căng thẳng, huyệt nhỏ co chặt kẹp lấy ngón tớy anh
“Học muội, em cao trào.” Cố Yến Tu rút ngón tớy ra, ngón tớy thon dài mang theo từng đợt từng đợt dâm dịch, trong suốt mà lại ái muội.
Đinh Ngọc nằm ở trên giường thở hổn hển, hai mắt nhìn trần nhà, đầu trống rỗng, làm sao có thế...
“Một ngón tớy đã khiến em cao trào, vậy nếu dùng dươиɠ ѵậŧ, có phải em sẽ sướиɠ muốn chết không?” Nói rồi, anh rút dây lưng ra, cởi quần tây.
Dưới lớp qυầи ɭóŧ kia đã sưng to, như muốn chọc thủng qυầи ɭóŧ anh.
Vào một khắc anh cời qυầи ɭóŧ ra, một cây ©ôи th!t thô tráng giống như cánh tớy trẻ con bắn ra ngoài trong nháy mắt, cô thẳng tắp nằm ở trên giường, chỗ mã mắt đã thấm chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.
Đinh Ngọc không dám tin nhìn ©ôи th!t của anh, lại dài lại vừa thô! Gân xanh bao quanh dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt, phái dưới dươиɠ ѵậŧ, tinh hoàn nam tính nặng trĩu ở dưới.
Cô sợ hãi lắc đầu: “Không được, không thể! Chắc chắn không vào được!” Chỗ đó của anh lại lớn như vậy!
Nơi đó của cô lại nhỏ như thế, vừa nãy chỉ một ngón tớy của anh vào đã bị lấp đầy.
Hiện tại ©ôи th!t lớn như vậy, chắc chắn không thể!
Cô sợ hãi lui về phái sau, mắt cá chân lại bị bắt lấy.
Anh chỉ nhẹ nhàng dùng sức đã có thể kéo cô đang muốn chạy thoát lại, đè ở dưới thân.
Sự nhẫn nại của anh đã đến cực hạn, bất kể là ai khi nhìn thấy người phụ nữ mình tâm tâm niệm niệm run rẩy cao trào dưới thân đều sẽ nhịn không được muốn tàn nhẫn ȶᏂασ một phen.
Anh cũng đã đủ nhẫn nại.
“Ngoan, tôi sẽ nhẹ một chút, sớm muộn gì cũng vào đi vào, em phối hợp với tôi một chút, đi vào trong là được rồi.” Cố Yến Tu vuốt ve gương mặt cô, ngữ khí mê hoặc.
Đinh Ngọc sớm đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch: “Không có cách nào vào được, học trưởng, nơi đó của anh quá lớn, em không được, thật sự không được.”
“Vậy em muốn tôi buông tha cho em bây giờ sao?” Cố Yến Tu nâng hai chân cô lên, để cửa huyệt của cô lộ rõ ra trước mặt mình: “Nhưng tôi không làm được!”
Cơ thể anh ấn lên, ©ôи th!t thô tráng hướng thẳng về cửa huyệt, cắm vào trong huyệt nhỏ của cô.
“A!” Đinh Ngọc đau đến mức kêu lên thảm thiết.
Thật vất vả mới chờ được cô rơi vào bẫy của mình, muốn anh buông tớy chính là nằm mơ!
“Đau quá… Đau quá…” Dưới thân giống như bị xé rách, hung khí cứ như vậy cắm ở cửa huyệt cô, không chịu bỏ qua.
“Mới đi vào một phần đầu mà thôi, rất nhanh, rất nhanh sẽ xong rồi.” Anh cũng biết vật kia của bản thân to quá mức bình thường, để cô một lần nuốt hết vào quả thật có chút khó khăn.
Nhưng thế nào thì cô cũng phải chịu chút đau đớn.
Cố Yến Tu một bên nhẹ dỗ dành, một bên lại chậm rãi cắm vào bên trong.
Cửa huyệt nhỏ hẹp bị căng đến mức muốn rách ra.
“A… Không cần, xin anh, nhẹ một chút… A… Ha…” Đinh Ngọc cắn môi tiếp nhận, dưới thân đau như bị ai xé rách
“Không thể lại đi vào nữa, thật sự căng đến mức muốn nứt ra…” Đinh Ngọc vặn vẹo cơ thể, không chịu để anh thuận lợi cắm vào.
©ôи th!t của Cố Yến Tu mới cắm vào một nửa, ŧıểυ huyệt kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ anh như muốn siết gãy.
“Được, thả lỏng một chút, dươиɠ ѵậŧ của tôi bị kẹp lấy không ra.” Anh vỗ nhẹ mông cô.
Hô hấp của Đinh Ngọc dồn dập, nỗ lực thả lỏng cơ thể, huyệt nhỏ dưới thân co rụt lại.
Bàn tớy to của Cố Yến Tu kéo áo sơ mi của cô ra, lấy bầu ngực của cô ra từ trong áo ngực, bàn tớy bao trùm khắp bầu ngực mà xoa nắn: “Đúng vậy, lại thả lỏng một chút dươиɠ ѵậŧ có thể rút ra.”
“Ân hừ… Đừng xoa…”